CHƯƠNG 656: NGÀY VUI
Long Hạo Thiên cũng không nói bậy, bây giờ phong cách ẻo lả đang rất hót, trai đẹp nữ tính cũng phù hợp với thảm mỹ của phụ nữ.
Mà từ nhỏ Long Hạo Thiên đã qua lại với hàng tá phụ nữ, rất hiểu biết về phụ nữ, đối với Long Hạo Thiên mà nói, tán gái là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa bởi vì Long Hạo Thiên có gương mặt nữ tính, cách ăn nói và hành động đều nữ tính hóa, rất dễ làm phụ nữ mắt cảnh giác với anh.
Lần này vì đối phó với Lý Phàm ở mọi mặt, để cướp lại quyền sở hữu Long Môn, Đại Long Vương cũng dùng đòn sát thủ.
“Cháu ngoan, nếu còn có thể hoàn thành chuyện này, đến lúc đó sau khi ông nội cho vợ Lý Phàm kế thừa Long Môn rồi, lại nhường chức vị cao ở Long Môn cho con, sau này con chính là gia chủ của nhà họ Long, Long Quân của Long Môn!”
“Cảm ơn ông nội, con chắc chắn sẽ cố gắng làm chuyện này.”
Long Hạo Thiên cung kính nói xong, đứng dậy định ra khỏi phòng chuẩn bị.
Đại Long Vương dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại tính toán, cảm thấy mọi chuyện đã sẵn sàng chỉ còn chờ thời cơ thích hợp, chỉ cần yên lặng chờ đợi là được.
Long Ba dẫn theo mười tên cao thủ được Đại Long Vương phát cho, kiêu căng ngạo mạn bước lên máy bay tư nhân.
Sau khi lên máy bay đến Hán Thành rồi, Long Ba không hề dừng lại lập tức liên lạc với Ngô Đạo Văn.
Trong mật thất của Quan Nhân Đường, Long Ba gặp Ngô Đạo Văn.
Ngô Đạo Văn cung kính rót trà, cầm bằng hai tay đặt ở trước mặt Long Ba.
“Cậu Long, không ngờ cậu lại đích thân dẫn người đến đối phó Lý Phàm.”
“Ha ha, tôi cũng không muốn đến, bảo tôi đối phó Lý Phàm, rõ ràng là dùng dao mỗ trâu để giết gà, đúng là có dùng người tài không đúng chỗ.
Nhưng ông nội rất coi trọng việc này, tôi muốn phân ưu giải sầu cho ông nội nên mới xung phong nhận việc này, nhưng còn ông, mấy năm nay cũng rất vắt vả rồi.
Long Ba vờ nghiêm túc, trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.
Ngô Đạo Văn cung kính nói: “Tôi có gì mà vất vả chứ, mấy năm nay tôi vẫn nhớ kỹ ân đức của Đại Long Vương đối với tôi, chỉ chờ đến thời khắc có thể làm việc cho Đại Long Vương.”
“Trung thần lương tướng, làm việc với tôi cho tốt, sau này tôi tiếp quản Long Môn, ông chính là công thần lớn của Long Môn, bảo đảm ông có đủ vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết.”
Long Ba cỗ vũ tinh thần.
“Cảm ơn ân điển của cậu Long.”
“Ha ha ha, bây giờ nói ân điển thì còn sớm lắm, chúng ta bàn về kế hoạch hành động đi, chắc bên ông cũng đã chuẩn bị một vài thứ rồi đúng không.”
“Đã chuẩn bị, tôi tổ chức hoạt động giảng đường thành phố, mời Lý Phàm làm giảng viên, nếu cậu Long muốn hành động thì tôi lập tức sắp xếp hoạt động giảng bài, đến lúc đó người của cậu Long chỉ cần mai phục trong ngoài giảng đường, bảo đảm Lý Phàm không chạy thoát được.
Ngô Đạo Văn nói phương án đã thiết kế sẵn ra, Long Ba híp mắt bắt đầu suy nghĩ.
Một lúc sau, Long Ba nói: “Cách này cũng tạm được, ông cảm thấy thời gian như thế nào, sắp xếp ở thời gian nào có thể làm Lý Phàm không cảnh giác, hành động làn này nhất định không được phép có chút sai sót nào.”
“Chuyện này, tôi cảm thấy đợi thêm khoảng một tuần nữa là thích hợp nhát, dạo gần đây nhà Lý Phàm chuẩn bị ăn tân gia, chờ cậu ta ăn tân gia xong, chắc tinh thần cũng sẽ thả lỏng hơn, sẽ bớt đề phòng hơn nhiều.”
“Ừ, nói có lý, vậy cứ lập kế hoạch theo thời gian ông nói đi, đợi lát nữa dẫn tôi đi xem xét địa hình, chuẩn bị chu đáo về mọi mặt.”
“Được, tôi lập tức sắp xếp ngay.”
Ngô Đạo Văn lại nói tình hình cho Long Ba nghe, sau đó Long Ba và mười tên cao thủ đi xem xét địa hình, quyết định kế hoạch bước đầu trong hành động.
Làm xong những việc này rồi, Long Ba dẫn người đi, Ngô Đạo Văn nhìn đám Long Ba rời đi.
Thấy xe của mấy người Long Ba biến mắt, mặt Ngô Đạo Văn hiện lên vẻ rối rắm.
“Rốt cuộc nên chọn lựa như thế nào đây, thật là khó xử mà.”
Ngô Đạo Văn lấy điều thuốc ra đốt lên, buồn rầu rít vài hơi, xoay người về Quan Nhân Đường.
Đã đến ngày mở tiệc ăn tân gia, Công Tôn Quân cử người đưa đến một đống rau củ quả, thịt trứng, bếp trưởng đã bận rộn trong phòng bếp từ lâu.
Có Thiệu Huy, Vương Cần Mai, Lý Phàm, Cố Họa Y đều ăn mặc lộng lẫy, tiếp đón khách khứa bạn bè đến nhà.
Bạn già của Cố Thiệu Huy và máy chị em tốt của Vương Cần Mai đều vô cùng hâm mộ đi loanh quanh căn biệt thự này, liên tục nói ra máy lời nói êm tai như không cần tiền.
Lý Phàm và Có Họa Y tiếp đón những bạn bè trong làm ăn, đám Sở Trung Thiên, Ngô Đạo Văn cũng đưa lên quà tặng rất có giá trị.
Sau khi Ngô Đạo Văn tặng quà cho Lý Phàm xong, muốn nói lại thôi nhìn Lý Phàm.
Lý Phàm vỗ vai Ngô Đạo Văn, cười nói: “Mau vào chỗ ngồi đi, nếu có gì muốn nói thì cứ để sau, không cần sốt ruột.”
Ngô Đạo Văn nuốt lời sắp nói vào, bởi vì ông thật sự chưa nghĩ ra nên nói như thế nào mới tốt.
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Huy đỡ ông cụ Cố vào cửa, Lý Phàm và Cố Họa Y lập tức đi đón.
“Ông nội, bác cả, bác hai.” Cố Họa Y và Lý Phàm chào hỏi.
Ba người ông cụ Cố đều ngơ ngác nhìn căn biệt thự trên đỉnh núi, trong lòng vô cùng phức tạp.
“Căn biệt thự này hoành tráng thật, phong thủy cũng tốt, nhưng mà gia đình mấy người ở chỗ này có thể trấn nổi không?” Cố Thiệu Dũng xụ mặt nói.
Gia đình Cố Thiệu Huy sống càng tốt, trong lòng Cố Thiệu Dũng lại càng bực bội, bây giờ lại chán ghét giống như nuốt phải một con ruồi.
“Phương trượng Pháp Trí của chùa Linh Sơn tặng tượng Phật Quan Âm nghìn tay nghìn mắt đến, nói là cố ý tặng để chúng tôi trần nhà, chắc là vẫn có thể trần được.” Lý Phàm lạnh nhạt nói.
Cố Thiệu Dũng bị chặn họng suýt nữa thì không thở nổi, trừng mắt hung dữ nhìn Lý Phàm.
“Thiệu Dũng, hôm nay là ngày vui, đừng nói mấy lời khó nghe nữa, Lý Phàm, thằng nhóc con cũng được lắm, đúng là làm ông già này nhìn bằng cặp mắt khác.”
Ông cụ Cố nhẹ nhàng mắng Có Thiệu Dũng, sau đó mỉm cười nhìn Lý Phàm.
“Cảm ơn lời khen của ông nội, sau này con sẽ cố gắng không ngừng.” Lý Phàm lạnh nhạt nói.
“Không tệ, có chí khí, nhưng các con cũng nên quan tâm đến việc làm ăn của gia đình, bây giờ cuộc sống của nhà họ Có rất khổ, bác cả của con thật sự là không biết cố gắng, lúc trước ông đã trách lầm các con rồi.
Ông cụ Cố nói ra những lời này, gương mặt già của Cố Thiệu Dũng đỏ bừng, cúi đầu cũng không biết nên giãi bày như thế nào.
Bây giờ việc làm ăn của nhà họ Cố càng ngày càng thụt lùi, những dự án mới xây dựng đều đã đình công, chuỗi tài chính đã sắp đứt gãy, có khả năng phá sản bắt cứ lúc nào.
Lý Phàm cười không nói gì, Cố Họa Y vẫn mềm lòng, nhịn không được nói: “Tập đoàn Họa Vân Y vẫn chưa đi vào quỹ đạo, bây giờ những sản phẩm chủ yếu vẫn chưa ra thị trưởng, sau này có thể vào quỹ đạo sinh lợi nhuận ồn định, đương nhiên sẽ giúp đỡ gia đình.”
“Ha ha, nói thì hay lắm, chờ mấy người vào quỹ đạo, chỉ sợ công ty nhà họ Cố đã tiêu đời từ lâu rồi.” Cố Thiệu Dũng khó chịu lắm bẩm.
“Vậy thì cũng do bác cả không có đủ tài năng, cũng không thể trách chúng tôi không chịu giúp được.” Lý Phàm lạnh lùng nói.
Cố Thiệu Dũng cũng không có ý thức được ông ta đang đi cầu xin người khác, chuyện này làm Lý Phàm cực kỳ không khách khí xỉa xói lại.
“Cậu! Lý Phàm, cậu nói vậy thì hơi quá đáng rồi đó!”