Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 342: Cố gắng hết sức giúp đỡ




Tần Kiến Chương mặc một bộ âu phục do thợ may hàng đầu làm bằng thủ công, chắp hay tay đứng ngoài cửa phòng họp.

Giờ phút này, Tần Kiến Chương như lưỡi dao rút khỏi vỏ, toàn thân lạnh lẽo, lộ ra khí thế bức người.

Thân là luật sư y tế cấp cao trong nước, Tần Kiến Chương đã thắng nhiều vụ kiện y tế, nhưng đây là lần đầu tiên trong sự nghiệp của Tần Kiến Chương kiện một xí nghiệp y dược.

Trước đây, các vụ kiện đều là do sai sót của bác sĩ, thắng kiện cũng là để bệnh viện bồi thường hàng tỷ đồng cho gia đình bệnh nhân mà thôi, tuy nhiên, kiện một xí nghiệp y dược lại không giống như vậy, nếu vụ kiện này thành công thì Tần Kiến Chương sẽ mở mang một lĩnh vực mới, cũng sẽ có được nhiều tiếng tăm và tiền bạc hơn.

Đây là trận chiến nhất định phải thắng, huống hồ phía sau còn có sự giúp đỡ của nhà họ Mã, đừng nói một xí nghiệp y dược nhỏ bé như nhà họ Cố, cho dù có là xí nghiệp y dược quy mô lớn thì Tần Kiến Chương cũng dám động vào.

Hơn nữa, nhà họ Mã đã chuẩn bị đầy đủ tài liệu vụ kiện, thậm chí đã liên hệ với một số bệnh nhân có liên quan để thuyết phục họ khi cần thiết ra làm chứng trước tòa.

Tất cả công tác chuẩn bị có thể nói là gần như hoàn hảo, Tần Kiến Chương cảm thấy mình thật sự muốn khởi kiện, mình nhất định sẽ khiến nhà họ Cố tán gia bại sản.

Theo sau Tần Kiến Chương còn có bốn luật sư rất có năng lực, những người này đều là những trợ thủ đắc lực của Tần Kiến Chương, lúc nửa đêm nhận được nhiệm vụ, họ đã giúp Tần Kiến Chương sửa sang tài liệu, tìm kiếm các điều khoản pháp luật, chuẩn bị phương hướng bắt tay vào khởi kiện.

Giờ phút này, bốn vị luật sư có năng lực giống như những vệ binh hung hãn canh giữ phía sau Tần Kiến Chương, chuẩn bị đi theo Tần Kiến Chương làm việc lớn.

Răng rắc.

Cửa phòng họp bị thư ký mở ra, thư ký ghé nửa người vào cửa xin chỉ thị của Cố Thiệu Dũng.

Tần Kiến Chương tiến lên một bước đẩy thư ký sang một bên rồi đi thẳng vào phòng họp.

Ánh mắt như chim ưng quét qua người Cố Thiệu Dũng, Kruff và những người khác, Tần Kiến Chương mỉm cười nói: “Trước tiên tôi xin tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là Tần Kiến Chương, người sáng lập Công ty luật Kiến Chương, đồng thời cũng là luật sư tranh chấp y tế cấp cao trong nước. Tôi đã từng bào chữa 978 vụ việc liên quan và tỷ lệ thắng kiện vượt qua 95%.”

Sau khi nghe Tần Kiến Chương giới thiệu xong, Cố Thiệu Dũng nuốt lại những gì ông ta định mắng.

Nghe lời tự giới thiệu của người này, Cố Thiệu Dũng biết rắc rối chắc chắn không nhỏ, có thể khiến luật sư cấp cao ở Thành Đô chạy đến Hán Thành thì đã thấy ý đồ của đối phương cũng không nhỏ.

“Luật sư Tần, cậu đến công ty chúng tôi làm gì?”

Cố Thiệu Dũng nặn ra nụ cười hỏi.

“Có một món quà nhỏ muốn tặng cho ông.”

Sau khi Tần Kiến Chương nói xong thì nhìn sang Kruff, mỉm cười nói: “Ông là đối tác của nhà họ Cố à? Nhà họ Cố đã gặp phải phiền toái rồi, tôi đề nghị tốt nhất ông không nên tiếp tục hợp tác với nhà họ Cố, nếu không cũng sẽ chịu tổn thất.”

Kruff nhướng mày, lắc đầu nói: “Không không không, chúng tôi đã ký thỏa thuận hợp tác rồi, nên cho dù thế nào thì chúng tôi cũng sẽ hợp tác, hay bây giờ cậu nói về món quà của cậu đi.”

Tần Kiến Chương thấy thái độ cương quyết của Kruff, trong lòng có hơi cảnh giác, nếu Kruff nhúng tay kêu gọi các luật sư y tế cấp cao quốc tế đến thì Tần Kiến Chương phỏng đoán cho dù có ra đòn sát thủ thì cũng thực sự không thể đánh bại người ta.

Suy cho cùng, vẫn tồn tại khoảng cách giữa luật sư cấp cao trong nước và luật sư cấp cao quốc tế. Nhưng lúc này tên đã lên cung không thể không bắn, Tần Kiến Chương cũng không thể tính đến việc Kruf có giúp bọn họ hay không, chỉ có thể cố gắng hết sức làm những việc trước mắt.

“Tiểu Vương, đưa thông tin chúng ta thu thập được cho các vị đang ngồi đây đi.”

Tần Kiến Chương xụ mặt, vẻ mặt lạnh lùng nói.

Luật sư Tiểu Vương mở chiếc cặp đựng giấy tờ lấy ra một đống tài liệu, sau đó phân phát cho những người ở đây.

Sau khi Cố Thiệu Dũng cầm tài liệu, ông ta rất nóng lòng muốn đọc nó.

Nhưng mà, mới chỉ đọc nội dung trang đầu tiên, Cố Thiệu Dũng suýt nữa thổ huyết, cánh tay cầm tài liệu run dữ dội, cảm thấy Tần Kiến Chương sắp dồn nhà họ Cố vào đường chết rồi.

Sắc mặt đám người nhà họ Cố cũng trở nên ngưng trọng, nhìn nội dung từng trang tài liệu, càng xem càng cảm thấy lạnh lẽo.

Cố Họa Y đọc xong mấy trang, bối rối đưa tài liệu cho Lý Phàm, Lý Phàm cầm lấy tài liệu nhìn một chút, sau đó lẳng lặng đặt tập tài liệu xuống, cũng không coi nội dung trong đó ra gì.

Chẳng qua chỉ là vấn đề kiện tụng, chỉ cần tiêu một ít tiền là có thể giải quyết được mọi chuyện thôi, Lý Phàm căn bản không lo lắng gì hết.

“Các người, các người muốn làm gì! Những tài liệu này liên quan gì đến nhà họ Cố chúng tôi? Cho dù có sai thì cũng là lỗi của bác sĩ lâm sàng!”

Cố Thiệu Dũng tức giận nói.

“Không, không, không, chúng tôi đã liên hệ với rất nhiều bác sĩ lâm sàng và các bệnh nhân có liên quan, chúng tôi có thể tự tin nói với ông rằng đây là đây là vấn đề do sản phẩm của các người gây ra. Chúng tôi đã ủy quyền cho một tổ chức thứ ba tiến hành kiểm tra và sẽ sớm có kết quả. Đến lúc đó chúng tôi sẽ triệu tập giới truyền thông tổ chức họp báo.”

Tần Kiến Chương chậm rãi nói, mỗi một chữ ta ta thốt ra đều gây áp lực rất lớn cho đám người Cố Thiệu Dũng.

Đám người Cố Thiệu Dũng không thể so sánh được với tài ăn nói và logic với luật sư, hơn nữa Tần Kiến Chương đến đây đã có chuẩn bị, điều này càng khiến Cố Thiệu Dũng khó mà chống đỡ được.

“Vì sao, cậu làm cái này để làm gì? Muốn tiền sao?”

Cố Thiệu Dũng căm tức hỏi.

“Không, không phải vì tiền mà là vì muốn nhà họ Cố của các người bị hủy hoại, đây là ý của ông chủ tôi.”

Tần Kiến Chương cười híp mắt nói, như thể đã thực hiện được âm mưu.

Lý Phàm nhìn Tần Kiến Chương, trong lòng đã đoán ra được mấy phần, có thể là phản ứng từ cái chết của Mã Gia Thành mang lại, không đáng ngạc nhiên nếu luật sư trước mặt là do nhà họ Mã mời tới.

Cố Họa Y cũng có suy đoán giống vậy, cô nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt dò hỏi, Lý Phàm khẽ gật đầu, đồng thời đưa mắt ra hiệu cho Cố Họa Y đừng lo lắng.

“Ông chủ của cậu là ai? Tôi muốn gặp ông chủ của cậu để nói chuyện với ông ấy.”

Cố Thiệu Dũng cảm thấy mình đã nắm được ít manh mối rồi, chỉ cần ông ta tìm ra nguồn cơn của vấn đề thì có thể tìm ra cách giải quyết.

Tần Kiến Chương lắc đầu, nói đùa: “Lần này tôi đến đây chỉ để thông báo với ông mà thôi, bây giờ ông chủ của tôi sẽ không gặp các người. Đợi đến sau cuộc họp báo, có lẽ các người mới có cơ hội gặp được ông chủ của tôi.”

Cố Thiệu Dũng sắp phát điên rồi, nếu thật sự phải đợi sau cuộc họp báo thì sợ rằng nhà họ Cố sẽ xảy ra chuyện mất, dư luận bây giờ rất đáng sợ, có thể ngay lập tức nghiền nát nhà họ Cố thành mảnh vụn.

“Không, có vấn đề gì thì có thể thương lượng được mà, ông chủ các người có yêu cầu gì thì có thể đưa ra, chúng tôi sẽ cố gắng giải quyết tất cả.”

Nhìn thấy Tần Kiến Chương cười nhưng không nói, Cố Thiệu Dũng đưa mắt cầu cứu Kruff, hy vọng Kruff có thể giúp đỡ.

“Ông Kruff, tôi hy vọng ông có thể giúp chúng tôi, bởi vì chúng ta là đối tác làm ăn.”

Kruff gật đầu: “Tôi rất sẵn lòng giúp đỡ cô Cố và cậu Lý, chỉ cần đó là yêu cầu của bọn họ thì tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.