Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 175: Anh đáng chết




“Anh, em bị một tên nghèo mạt đánh ngay trong bệnh viện, con gái của tên đó hình như là bệnh nhân của khoa anh, anh mau đến đây!” Vương Linh khóc lóc kêu ầm.

“Bọn em ở khu năm viện sao? Anh đến ngay”

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói trầm thấp.

Vương Linh cất điện thoại, chỉ vào Lý Phàm quát lên: “Anh tôi sẽ đến đây ngay, cái tên nghèo hèn anh cứ chờ mà xuống cho tôi! Cả nhà các anh đều phải quỳ xuống xin lỗi tôi!”

Cố Họa Y vừa mới dỗ Xuyến Xuyến xong, cũng hỏi rõ mọi chuyện từ đầu đến đuôi, bây giờ nghe Vương Linh ngang ngược như thế, trong lòng cũng hơi tức giận.

“Cô cứ luôn đổi trắng thay đen, là con trai của cô ăn hiếp con gái của tôi, cô không bảo con trai cô xin lỗi thì thôi đi, còn định đánh con gái tôi, cô có biết liêm sỉ là gì không”

Cố Họa Y mắng, trong lòng cô, Xuyến Xuyến chính là cục cưng.

Con cái nhà ai mà không phải là thịt ở đầu quả tim chứ.

Vương Linh khinh thường nhìn Cố Họa Y, phun nước bọt quát: “Cần gì phải giảng lễ nghĩa liêm sỉ với đám nghèo hèn vào thành phố kiếm cơm như mấy người, các người không xứng!”

“Bây giờ cả nhà các người lập tức quỳ xuống xin lỗi tôi và con trai tôi, nếu không chuyện hôm nay sẽ không yên đâu, anh của tôi là trưởng phòng khoa huyết học, chuyên môn phụ trách khu vực này!”

Cố Họa Y hơi căng thẳng, nếu là thật, vậy mọi chuyện phiền phức rồi.

Cố Họa Y nắm chặt tay Lý Phàm đang định nói chuyện, lại nhìn thấy bác sĩ phụ trách khoa Vương Dũng đi đến.

“Linh, rốt cuộc là làm sao vậy, ai đánh em, Hằng Hằng thế nào?”

Vương Dũng lạnh mặt hỏi.

Tình cảm anh em giữa Vương Dũng và Vương Linh vốn đã khá thân thiết, hơn nữa chồng của Vương Linh cũng rất tài giỏi, giúp Vương Dũng ngồi vào vị trí trưởng khoa, cho nên Vương Dũng cực kỳ quan tâm đến cảm nhận và cái nhìn của em gái.

Bây giờ thấy Vương Linh bị ăn hiếp ngay trong địa bàn của anh, Vương Dũng cũng nổi trận lôi đình, rất muốn giết chết cái tên dám ăn hiếp Vương Linh”

“Anh, anh đến rồi, là bọn họ đó, là cái gia đình nghèo hèn này!”

Vương Linh chỉ vào Lý Phàm và Cố Họa Y nói.

“Anh nhìn mặt em này, là bị cái tên đàn ông thô lỗ kia đánh, bọn họ ngang ngược bạo lực như thế, không nên cho vào bệnh viện, bọn họ không có tư cách đi vào bệnh viện, phải để cho bọn họ bệnh chết, tinh lọc bầu không khí của thế giới này!”

Thấy dấu tay trên mặt Vương Linh, trán Vương Dũng nổi đầy gân xanh.

“Đánh ác thật!”

Vương Dũng nhìn Lý Phàm và Cố Họa Y, vừa nhìn đã nhận ra bọn họ.

“Là hai người à, Xuyến Xuyến bình thường là một cô bé rất đáng yêu, không ngờ lại có ba mẹ rác rưởi đến thế, các người cũng dám đánh em gái tôi à!”

Vương Dũng nhướng mày, quát mắng.

“Chủ nhiệm Vương, anh nghe tôi giải thích, không phải như những gì em của anh nói, cô ấy chỉ nói lời phiến diện”

Cố Họa Y muốn giải thích.

Đắc tội với bác sĩ chữa trị khoa đương nhiên là một hành động không sáng suốt.

Vương Dũng này chỉ cần nói vài ba câu là toàn bộ bệnh viện ở Hán Thành sẽ lập tức từ chối khám bệnh cho Xuyến Xuyến.

“Lời cô nói thì không phải là lời phiến diện à? Tôi không tin lời em gái tôi nói, không lẽ lại phải đi tin lời của người ngoài như các người à!” Vương Dũng quát lớn.

“Nhưng người chịu trách nhiệm chính thật sự không phải là chúng tôi, là em gái của anh đánh Xuyến Xuyến, cho nên…”

Cố Họa Y giải thích.

“Cho nên con khỉ khô! Tôi đánh nhỏ con hoang của các người là vì muốn dạy dỗ nó giùm, các người lấy tư cách gì mà dám đánh tôi!” Vương Linh khàn giọng la lối.

Vương Dũng vỗ lưng Vương Linh, vuốt giận cho Vương Linh, nói nhỏ: “Em đừng kích động, giao cho.

anh, anh sẽ bắt bọn họ xin lỗi em”

Vương Linh gật đầu, kéo con trai lui ra sau hai bước.

Vương Dũng lạnh lùng nói: “Hai người còn muốn để Xuyến Xuyến ở lại đây khám bệnh hay không? Nếu còn muốn chữa bệnh thì cả nhà các người lập tức quỳ xuống xin lỗi em gái tôi ngay”

“Còn tổn thất về mặt kinh tế, tôi thấy hai người trông cũng chẳng giàu có gì nên không cần bàn đến, nhưng hai vợ chồng các người có phải cũng nên thể hiện một chút, đến nhà của em gái tôi làm người làm ba năm tháng gì đó.”

Vương Dũng đưa ra điều kiện càng thêm đê tiện, dựa theo tính tình của Vương Linh, nếu đến nhà cô ta làm người làm ba tháng, chắc sẽ tức điên mất.

“Đầu anh bị úng nước sao, trước khi nói chuyện thì dùng đầu óc suy nghĩ một chút không được à?”

Lý Phàm lạnh lùng nói.

“Mẹ nó! Mẹ nó anh còn dám chống đối tôi! Tôi thấy chắc là anh không muốn chữa bệnh cho con gái anh nữa rồi đúng không, chỉ cần tôi lên tiếng thì chắc chắn không có bất cứ bệnh viện, bất cứ bác sĩ nào trong Hán Thành này dám khám bệnh cho con gái anh, con gái anh cứ ở đó mà chờ chết đi!”

Vương Dũng ngẩng đầu, cực kỳ kiêu ngạo.

Lúc này, trong lòng Vương Dũng cảm thấy bản thân vô cùng cao thương, cảm giác như anh ta chính là thượng đế nắm giữ quyền sống chết của con người.

Lý Phàm bước lên, Cố Họa Y kéo Lý Phàm lại, nói nhỏ: “Anh định làm gì, đây là bác sĩ khám bệnh chính, anh đừng có làm bậy!”

Cố Họa Y lo dạo gần đây Lý Phàm đánh nhau nhiều quá nên ghiền, nếu Lý Phàm lại xông lên đánh Vương Dũng, vậy sau này thật sự sẽ không còn ai dám nhận khám bệnh cho Xuyến Xuyến nữa.

“Yên tâm, anh chỉ nói lý với anh ta thôi: Lý Phàm lạnh nhạt nói.

Thấy Cố Họa Y cản Lý Phàm lại, Vương Dũng lại càng đắc ý.

“Ha ha, hai đứa nghèo hèn các người cứ rượu mời không thích lại thích rượu phạt, phải bị đánh mới biết đau, mới biết ngoan ngoãn nghe lời, cho các người một phút để suy nghĩ, nếu một phút sau mà không quỳ xuống xin lỗi, tôi sẽ lập tức ngừng đợt chữa trị tiếp theo của Xuyến Xuyến”

Vương Dũng lấy việc ngừng trị liệu của Xuyến Xuyến để uy hiếm, cảm thấy vợ chồng Lý Phàm chắc chắn sẽ phát điên, đến lúc đó có thể làm khó dễ bọn họ thoải mái.

Lý Phàm vẩy tay, vùng khỏi tay Cố Họa Y, bước về phía Vương Dũng.

Vương Dũng nhíu mày, đề phòng nhìn Lý Phàm quát: “Anh định làm gì, ngoan ngoãn quỳ xuống ngay.

cho tôi, có nghe không!”

“Người cần quỳ là anh!”

Lý Phàm sải bước chạy đến trước mặt Vương Dũng, đấm liên tục lên mặt Vương Dũng.

Trong tiếng binh bốp rền vang, mặt Vương Dũng nhanh chóng bầm dập, máu mũi văng tung tóe, nhiễm đỏ quần áo Vương Dũng.

“Má nói”

Vương Dũng lắc lư lui ra sao, cảm thấy trước mắt toàn sao xet, nhìn cái gì cũng bị nhòe đi.

“Anh, anh không sao chứ, đám nghèo mạt các người gây chuyện lớn rồi, ngay cả anh tôi cũng dám đánh!”

Vương Linh hơi hoảng sợ, lại vô cùng phẫn nộ, hai cảm xúc đan xen nhau làm Vương Linh giống như dần điên cuồng.

“Má nó, cũng dám đánh ông đây, hôm nay ông đây làm mày chết thật thảm, mày tưởng bệnh viện này là địa bàn của mày sao! Đây chính là địa bàn của ông!”

Vương Dũng lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho.

đội trưởng đội bảo vệ”

“Alo, đội trưởng Đồng, tôi sắp bị người nhà bệnh nhân đánh chết rồi, anh mau dẫn người lên đây, mang nhiều người vào!”

“Vâng, chủ nhiêm Vương chờ một lúc, tôi đến ngay!”

Vương Dũng cất điện thoại, cười mỉa nhìn Lý Phàm: “Có ngon thì đừng chạy”

Lý Phàm cười lấy điện thoại ra, goi cho Lưu Tân Dân: “Tôi không chạy, còn không phải là gọi tiếp viện Sao, so xem ai gọi tiếp viện lợi hại hơn”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.