Nhưng Trần Hiểu Đồng lại không biết nguy hiểm đang rình rập.
Cô ta đang nhàn nhã uống rượu, không để ý đến mọi thứ xung quanh.
Lúc này cô ta chỉ muốn thư giãn mà thôi.
Đúng lúc này, một đám đàn ông to xác say rượu đang nhìn chằm chằm Trần Hiểu Đồng.
Đây là lần đầu tiên mấy gã này nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như Trần Hiểu Đồng.
Nhất thời bị vẻ đẹp của cô ta hấp dẫn.
Đám đàn ông to xác kia vô thức đi tới trước mặt Trần Hiểu Đồng.
Khi Trần Hiểu Đồng thấy bọn họ, cô ta cũng không ngu.
Cô ta biết chắc mấy gã này có ý đồ xấu với cô ta.
Cô ta cảnh giác nhìn đám đàn ông to xác kia nói: “Các người muốn làm gì?”.
Truyện Ngược
Đám đàn ông kia nghe vậy liền cười xấu xa.
Bọn họ nghĩ đối phương rất ngây thơ.
Đây là cơ hội tốt đối với bọn họ, cũng là kết quả mà bọn họ mong muốn.
Bọn họ xoa tay, sau đó đi về phía Trần Hiểu Đông cười nói: “Đừng sợ, chúng tôi biết cô em lo sợ điều gì, nhưng cô em yên tâm đi chúng tôi sẽ không tùy tiện làm gì cô em đâu.”
Đám đàn ông to xác kia khẽ cười.
Trần Hiểu Đồng nghe vậy chỉ cười khinh thường.
Cô nghĩ mấy người kia suy nghĩ quá đơn giản.
Đúng lúc cô ta chuẩn bị ra tay thì người đàn ông mặc đồ vest bất ngờ nắm lấy tay mấy gã to xác kia nói: “Các anh bắt nạt một cô gái mà không thấy xấu hổ à?”
Đám đàn ông to xác kia thấy người đàn ông mặc đồ vest lại dám xen vào chuyện của bọn họ, không khỏi đanh mặt lại.
Bọn họ rất bực bội với thái độ phách lối của đối phương.
Bọn họ thề nhất định sẽ khiến người đàn ông mặc đồ vest kia đẹp mặt.
Bằng không, đối phương chắc chắn sẽ coi trời bằng vung.
Nghĩ vậy, bọn họ dứt khoát ra tay với người đàn ông mặc đồ vest.
Người đàn ông mặc đồ vest thấy đám người kia không khỏi cười khinh thường.
Anh ta gần như đã chuẩn bị mọi thứ chu toàn.
Võ công của anh ta rất cao, đám đàn ông to xác kia gần như không phải là đối thủ của anh ta.
Mấy người đàn ông kia đều sững sờ.
Kết quả này vượt khỏi sức tưởng tượng của bọn họ.
Bọn họ liếc mắt nhìn người đàn ông mặc đồ vest, quyết định liều mạng với anh ta.
Người đàn ông mặc đồ vest trở tay đánh lên người một gã to xác, gã kia lập tức bay ngược ra ngoài.
Gã ta không dám tin người đàn ông mặc đồ vest kia lại mạnh như vậy.
Người đàn ông mặc đồ vest lạnh lùng nói: “Chỉ với công phu mèo cào của các người mà cũng dám đấu với tôi.
Đúng là nực cười.”
Chưa đầy một lúc, những gã to xác kia đã bị người đàn ông mặc vest đánh bò lê bò càng.
Trần Hiểu Đồng thấy cảnh tượng này khẽ cười nói: “Cảm ơn anh.”
Thật ra nếu đối phương không ra tay, một mình cô ta vẫn có thể đối phó, nhưng cô ta không thể làm vậy bằng không sẽ rất quá đáng.
Người đàn ông mặc đồ vest cười nói: “Việc nhỏ ấy mà.
Thật ra cô không cần để trong lòng, tôi biết cô đang nghĩ gì, cô yên tâm đi tôi sẽ không khiến cô lúng túng đâu.”
Xảy ra việc này mà biểu hiện của anh ta vẫn rất dửng dưng.
Bởi vì mục đích chính của anh ta chính là tạo được lòng tin đối với Trần Hiểu Đồng.
Anh ta biết, một khi có được sự tin tưởng của Trần Hiểu Đồng như vậy mới có thể ra tay với Lý Phàm được.
Anh ta hiểu rất rõ tầm quan trọng của việc này.
“Đây là thù lao của anh.
Cảm ơn anh.” Trần Hiểu Tiền móc ra một sấp tiền đưa cho đối phương nói.
Người đàn ông mặc đồ vest kia thấy cảnh tượng này thì vô cùng sửng sốt.
Anh ta không ngờ mọi thứ trước mắt lại vượt khỏi suy đoán của mình.
Anh ta nghĩ đối phương sẽ hôn anh ta hoặc tương tự như vậy.
Ai ngờ kết quả đối phương lại móc tiền ra trả công cho anh ta.
Người đàn ông mặc đồ vest còn muốn nói gì đó nhưng Trần Hiểu Đồng đã khoát tay chào tạm biệt.
Rõ ràng cô ta không có suy nghĩ muốn ở lại tiếp tục tán gẫu với anh ta.
Người đàn ông mặc đồ vest sa sầm mặt.
Kết quả bất ngờ này khiến anh ta cực kỳ tức giận.
Nhưng anh ta không biểu hiện ra ngoài, chỉ vô thức đi theo nói: “Cô đã uống nhiều rồi nếu bây giờ đi về một mình sẽ rất nguy hiểm.
Tôi đưa cô nhé!”
“Không cần, tôi có thể về một mình.” Trần Hiểu Đồng lắc đầu nói.
Nhưng người đàn ông mặc đồ vest lại nghiêm mặt nói: “Lỡ như lại xảy ra chuyện giống lúc nãy thì sao?
Nếu có tôi đi cùng cô, chắc chắn những người kia sẽ không dám đến nữa đâu.”
Trần Hiểu Đồng hơi nhíu mày, mặc dù người kia đứng ra bảo vệ mình, nhưng cùng lắm cô ta đã cảm ơn đối phương cũng coi như xong rồi.
Bây giờ hai bên đã thanh toán xong, cô không muốn để đối phương tiếp tục theo đuôi mình nữa.
Một người dễ tính như cô ta cũng có lúc mất kiên nhẫn.
“Vẫn nên để tôi đi cùng cô thôi.” Người đàn ông mặc đồ vest không để ý đến suy nghĩ của Trần Hiểu Đồng, dứt khoát đi theo cô.
Trần Hiểu Đồng cực kỳ bất đắc dĩ.
Không biết nên nói thế nào cho phải.
Cô ta cũng cạn lời với kết quả này, cô ta không ngờ người đàn ông mặc đồ vest này lại nghĩ như vậy.
“Được.” Cuối cùng Trần Hiểu Đồng cũng gật đầu, không từ chối người đàn ông mặc đồ vest kia.
Người đàn ông mặc đồ vest mừng rỡ, tưởng mình còn cơ hội nên vội vàng đi theo.
Đúng lúc này Trần Hiểu Đồng ngoắc một chiếc taxi, leo thẳng lên xe cũng không để ý tới đối phương cười nói: “Được rồi, anh không cần đưa tôi nữa, tôi đi đây.”
Người đàn ông mặc đồ vest vốn là muốn lên xe, ai biết, cửa xe đã bị người kia khóa chặt.
Anh ta cực kỳ lúng túng.
Tuy anh ta không đẹp trai như minh tinh nhưng cũng khá ưa nhìn.
Nhưng anh ta không ngờ Trần Hiểu Đồng lại không nể mặt anh ta như vậy.
Điều này khiến anh ta cảm thấy rất mất mặt, nhất thời cũng không biết nên làm gì, nói gì cho phải.
“Cô đúng là rất vô tình.” Người đàn ông mặc đồ vest bất đắc dĩ nói.
Anh ta vốn lợi dụng cơ hội này để phát triển với Trần Hiểu Đồng, kết quả lại bị cô ta từ chối thẳng thừng.
Trần Hiểu Đồng cười nói: “Diễn xuất lúc nãy của anh cũng khá lắm.
Hoa hòe hoa sói, rất đẹp.”
“Nào có.” Người đàn ông mặc đồ vest được khen, theo bản năng mỉm cười tự hào nhưng sau đó anh ta bỗng ngây ra, nhìn Trần Hiểu Đồng với ánh mắt kì quặc.
Lúc này mới phát hiện ra mình lỡ lời.
Cái gì thế này? Lẽ nào đối phương đã nhìn rõ màn kịch anh hùng cứu mỹ nhân của anh ta rồi sao? Anh ta còn chưa kịp nói gì thì chiếc xe taxi kia đã chạy mất hút.
Người đàn ông mặc đồ vest tối sầm mặt mày, cảm thấy chỉ số IQ của mình tuột dốc.
Anh ta nghĩ kế hoạch này của mình hoàn hảo không chê vào đâu được, nói không chừng còn tán được Trần Hiểu Đồng, ai ngờ đối phương lại thông minh như vậy, vừa nhìn đã vạch trần được âm mưu của anh ta.
Người đàn ông mặc đồ vest chỉ đành thực hiện kế hoạch tiếp theo.
Bắt đầu chuyển mục tiêu sang Trúc Hoa Nguyệt, chỉ cần dụ được một người coi như đã thành công một nửa..