Thiên Tôn Tháp

Chương 8 : Nhiệm Vụ




Chương 8: Nhiệm Vụ

Võ giả tu luyện vô cùng gian nan

Đa số đều là phải mất thời gian không kém gì 20 năm hô hấp thổ nạp, đánh quyền tẩm bổ, tắm thuốc ngồi thiền các kiểu để dưỡng khí.

Bện pháp này mục đích là để đem thân thể khí huyết cường tráng, kinh mạch mở lớn thô to chuẩn bị cho tu luyện sau này.

Sau đó là cảnh giới khí cảm, đây là một thời gian dài dằng dặc mà chỉ có những võ giả kiên tâm mới có thể cố gắng đến thành công.

Khí cảm là dùng bện pháp luyện tinh hóa khí, bện pháp chiết tách năng lượng từ thức ăn thô thiển nhất để tích lũy nội lực.

Sau đó dùng nội lực này đi đả thông một đường kinh mạch, chỉ khi nào hoàn toàn thông được 1 đường kinh mạch này mới chân chính tấn thăng được tới Hậu Thiên cảnh giới, lúc đó thân thể lực lớn vô cùng, tốc độ và ứng biến đều tăng mạnh.

Minh Thiên hiện giờ chính là cảnh giới này, chỉ khác biệt là hắn không phải mở 1 đường mà là mở tới 20 đường kinh mạch, cực hạn của võ giả

Cảnh giới hậu thiên này là chuyển từ rèn thể sang rèn "khí" chính là đem nội lực tích lũy rèn luyện đường kinh mạch đó cho đến khi đạt đến cực hạn sẽ khiến kinh mạch thoát phàm, nội lực biến chất. Đó là cảnh giới Tiên Thiên.

Tu luyện bện pháp này hoàn toàn là không chứa nội lực tại đan điền như các tiểu thuyết trước kia nhé.

Nó là chứa trong kinh mạch, sau đó võ giả cứ như vậy dùng đường kinh mạch này làm căn cơ cho con đường tu luyện sau này, "đan điền" loại khái niệm này là thế giới này không hề tồn tại.

"Chết tiệt, lại đói bụng...tình hình này nhất định phải kiếm các loại dược liệu mạnh hơn mới đủ cung cấp"

Chịu thôi, hiệu suất tu luyện của hắn quá lớn, vốn đã gấp 4 lần người bình thường giờ lại đồng tu 20 tầng công pháp, lật lên gấp 20 lần tốc độ nữa, cung cấp thật sự là quá thiếu

Đáng tiếc mấy gốc Minh Linh Thụ lại còn cần thời gian cả tháng sau nữa mới đủ dược linh, từ giờ cho tới lúc đó hắn còn cần phải kiên trì

"Minh Thiên, Số liệu hóa thực lực

- Chủ Thể: Trần Minh Thiên

- 20 hệ Nguyên tố: 1 năm công lực

- lực lượng nhục thân: 2000 cân

- kỹ năng: 0

- Chiến lực: 200

"Thiếu nghiêm trọng võ kỹ, thiếu dinh dưỡng bổ sung tu luyện, làm một đệ tử tạp dịch điều kiện thật dở tệ, bản thân ta không phấn đấu e rằng cả đời tầm thường"

Trong lòng âm thầm quyết định lên cho mình một kế hoạch ngắn trong tương lai.

.......

Sáng hôm sau

Ngoại môn tổng điện

Minh Thiên lắc lư tiến tới trong vô số cặp mắt như nhìn thấy quỷ soi mói nhìn hắn.

"Ngươi...ngươi là người hay quỷ...ngươi không được tới gần đây...ngươi đứng đó cho ta"

Hắn còn chưa tới 2 tên võ sĩ cận vệ ngoài cửa đã hãi mình nhìn hắn

"Ta sao, đương nhiên là quỷ"

Hắn rất là thành thật trả lời, trong lòng hắn cho tới giờ vẫn quen rằng mình là quỷ.

"Ngươi...không đúng, quỷ không biết nói tiếng người...ngươi còn chưa chết !!!"

"Không thể nào, bị Hàn sư huynh phán chết ngươi sao có thể còn sống...nhưng không sao, dù ngươi sống cũng không sống thêm được mấy ngày"

Nói xong 2 tên này đưa ánh mắt nhìn tới Minh Thiên chứa đầy xem thường tựa như đang nhìn một người đã chết

Minh Thiên xem như đã quen, vẫn lẳng lặng đi tiếp

Hàn sư huynh mà trong lời bọn chúng nói cũng chính là người đã cho người đánh tàn phế hắn trước đó.

Đơn giản chỉ là vì vài câu nói đắc tội, sỉ nhục hắn vô dụng không sao nhưng lại đạp lên Hắc Tháp của hắn, mắng xối xả lên tổ tông nhà hắn.

Kết quả tên Minh Thiên bình thường nhu nhược này liền như một vì sao lóe lên một lần rồi chợt tắt, hắn một lần vùng lên mắng chửi rồi lóe sáng 1 lần duy nhất trong đời sau đó kết thúc luôn.

Chết tức tưởi

Đáng tiếc mắng hắn mắng không lại, đánh cũng đánh không lại, nhục nhã nuốt hết mà chết, cho đến khi kẻ xuyên việt may mắn Trần Nam bây giờ đoạt xá mà sống.

Hàn sư huynh thân phận không tầm thường, tư chất là một cái thập sắc võ căn, đã thoát khỏi tạp dịch thân phận leo lên ngoại môn đệ tử, bởi vậy hắn vênh váo không sợ ai đã thu được một đám tạp dịch võ giả làm chó săn bình thường bắt nạt kẻ yếu thành quen.

Nhắc tới Hàn sư huynh, chấp niệm trong lòng Minh Thiên lại như sóng dậy, ma hồn lạnh giá của Trần Nam cũng khó áp chế lửa giận

"Hắn sao...dám tới, ta cũng không ngại .." hắn nhếch lên một nụ cười lạnh lùng

Bước chân dậm một cái liền tiến tới trước quầy, mấy nữ đệ tử thấy hắn đều hiện lên biểu tình kinh dị

"Ngươi...ngươi tới làm gì ?"

"Nhận nhiệm vụ, sao hả ?"

"Ngươi...chết đến nơi không lo còn muốn nhận nhiệm vụ, ngươi sao không trốn đi !!"

"Da tạ nhắc nhở, ta vẫn muốn nhận nhiệm vụ"

Tiểu nữ hài này có chút đáng thương nhìn hắn

"Được ngươi muốn nhận nhiệm vụ gì ta đều cho ngươi nhận"

Minh Thiên không chút nào dư thừa cũng chẳng thèm coi danh sách nhiệm vụ, mở miệng liền nói

"Nhiệm vụ thứ 35, 27 và 62"

"Ngươi..."

Nhiệm vụ thứ 35 là chăm sóc vườn linh dược cấp 3, chỗ này linh khí dồi dào rất có hại cho võ giả tu luyện, trường kỳ ở đó tu vi sẽ không tiến

Nhiệm vụ thứ 27 là dọn sạch mỏ tạp khoáng, mỏ này qua rất nhiều năm chất chứa lại không ai tình nguyện làm nhiệm vụ đã nhiều thành ngập trời như núi, dọn dẹp nó...đùa chứ

Nhiệm vụ thứ 3 đó là dọn dẹp tàng thư các, thư các này có tất cả tới 7 tầng 120 gian, ngươi dọn một lần là phải dọn tới 3 ngày mới xong

Sách ở đây toàn bộ đều làm bằng kim loại, khiêng 1 cuốn cũng có mấy chục cân, võ giả dù lực lớn cũng không chịu thấu

"Được rồi, đúng là nó.."

"Ngươi...được, ta cho ngươi tiếp nhận" nữ hài này có chút đau lòng nhìn hắn, trong lòng mặc nhiên rằng hắn đang tìm nhiệm vụ để kiếm chỗ sống.

Nàng tay chân nhanh nhẹn ngón tay thon dài thao tác một lát liền đưa cho hắn 3 cái lệnh bài bằng gỗ, trên đó có khắc số tương ứng nhiệm vụ.

"Được rồi, của ngươi..."

Minh Thiên cầm lệnh bài không nói không rằng liền quay người đi.

Bỗng nhiên

"Nàng tên gì ?" giọng hắn tựa như không tình cảm lại hỏi ra một câu như vậy, nữ hài không nhịn được khó tin vô thức trả lời

"Tiểu Sửu..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.