Thiên Tôn Tháp

Chương 61 : Kim Gia Cành Oliu




Đối với Minh Thiên thì một tổ chức tình báo lẫn sát thủ là ý nghĩa phi phàm.

Thử nói xem một tổ chức mà khắp nơi thông tin đều biết, sát thủ có thể tùy ý na di vào thế giới khác đi ám sát, lại còn có trụ sở ở hệ tinh hà khác. Ngươi nói xem có bao nhiêu đáng sợ.

Huyết sát môn còn là một tổ chức sát thủ có lịch sử lâu đời đến ngàn năm, tích lũy giầu có không nói quan trọng là nhân tài và truyền thừa thâm hậu.

Có thể tồn tại được ngàn năm lịch sử trong võ lâm tuyệt đối không phải là chuyện tầm thường

Phải biết rằng Thiếu Lâm Tự thuộc ngoại điện của phật môn Đại Cổ Lôi Âm Tự, và Huyền Thiên Môn là ngoại điện của đạo gia tiên môn Huyền Tiên Tông cũng bất quá mới truyền thừa được 2000 năm mà thôi, đó còn là hai môn phái này không nhúng tay tranh đấu giang hồ, quanh năm tôn thờ vô vi vô lượng tự tại vô trần.

Nhìn tên thích khách áo đen ám sát là có thể thấy được thực lực vô cùng tốt, cũng là chuẩn nhất lưu võ giả, siêu cường thuật ám sát, thất bại liền chạy, bị bắt liền tự sát, rất tốt tố chất.

Hơn nữa Minh Thiên còn phát hiện sát thủ này trong người thức tỉnh một cái giả linh căn, là do công pháp đặc thù dẫn đến cho nên tạo thành một kiểu tu vi nửa võ giả nửa tu tiên.

Chỉ cần công pháp này luyện đến đỉnh sẽ đem cái giả linh căn này luyện nhập vào thân thể, từ đó có thể thi triển được pháp thuật.

Minh Thiên trực tiếp đem hắn công pháp này tu luyện đến đỉnh sau đó lập trình cho hắn ngũ hành độn thuật, thần hành thuật và Ngự Kiếm Quyết, lại ban cho hắn một thanh bán pháp khí phi kiếm để hắn trở về.

Nhiệm vụ dĩ nhiên là...đem Huyết Sát Môn này lật lên.

.....

"Ngươi...ngươi không sao chớ" vừa về đến thương đội tiểu nữ giả nam trang liền hỏi.

"Uhm, còn không sao..phải rồi ngươi tên gì ?"

Đối với các tình tiết phim quen thuộc Minh Thiên đều rất hứng thú dù sao chính hắn cũng là người tự mình trải nghiệm những thứ phi lý trong thế giới này, cuối cùng lại còn đến một cái thế giới huyền huyễn sau đó lại còn trí năng sau đó lại Minh Thiên Tháp...

Chuyện viển vông thì tự nhiên hấp dẫn người hơn sự thật, đó là thiên tính

"Ta..là Diệp Tố" giọng nàng nhỏ như muỗi kêu

Họ diệp, nếu người nghe mà không phải Minh Thiên nhất định là trực tiếp há ra cái miệng nhưng Minh Thiên lại không hề. Hắn chỉ "uhm" một tiếng coi như xong, họ diệp hay họ Trần gì trong tai hắn đều là như nhau.

Lúc này một giọng nói kiều mị dễ nghe vang lên.

"Công tử tu vi thâm hậu tiểu nữ bội phục, không biết có thể hay không tới một bước nói chuyện"

"Được"

Kim Phú Quý lập tức sắc mặt nịnh nọt tiến tới hiến ân cần chắp tay cho hắn dẫn đường.

Minh Thiên có chút không vừa lòng, vị Kim tiểu thư này rõ ràng có ý cầu cạnh lại vẫn cao ngạo ở trên, lời nói khách sáo nhưng vẫn lãnh nhạt vô sắc, còn là ngồi đó chờ Minh Thiên tự mình đi tới.

Hắn không biết bản thân đại tông sư tu vi có hay không địa vị cao quý nhưng cũng không thích bị người xem thường.

Hắn là tư tưởng bình đẳng của xã hội hiện đại

Mặc dù vậy nhưng hắn cũng bất vi sở động theo dẫn đường mà tới sau đó leo lên xa giá trướng bồng.

Xa giá này khá rộng ngồi vào có thể được 5, 6 người bên trong đã sớm có một vị tiểu thư dáng người thướt tha lãnh ngạo ngồi đó, xinh đẹp như hoa, trên thân phả ra hương thơm thanh mát, cùng với mị lực khiến người mê đắm.

Vừa tiến vào Minh Thiên liền không chút nào xa lạ thẳng mà nhìn tới nàng, chân mày hơi nhíu.

Kim Phú Quý khôn khéo lại pha trà phục vụ, nhưng vị Kim tiểu thư này vẫn không mảy may xuống tiếp.

"Công tử...tiểu nữ thật không ngờ ngươi lại trẻ tuổi như vậy, quả thật nhân tài xuất thiếu niên"

"Quá khen"

"Không biết công tử sư thừa ở đâu" nàng hỏi chuyện nhưng trước sau sắc mặt vẫn lạnh nhạt như thường, Minh Thiên thậm chí còn thấy được trong đáy mắt che dấu một tia xem thường.

Thực tế mặc dù nàng rất xinh đẹp nhưng không phải gu thẩm mỹ của hắn, nếu ở hiện đại thì nàng nhan sắc cũng chỉ thuộc vào diện khá mà thôi.

Nếu bàn về nổi trội, đó là khí chất cao quý lãnh ngạo cùng với đặc thù mị lực tới từ công pháp mà nàng tu luyện.

Thứ đó đối với hắn lại vô nghĩa.

"Oh...công tử là tự học thành tài hay sao ?" giọng nàng có chút trêu tức mà lại dưới mị lực áp bách trở thành có chút chất vấn

Dù sao nam nhân trời sinh là đối với mỹ nữ đều muốn thể hiện bản thân cùng với nịnh nọt lấy lòng, lúc nghe những lời này đều sẽ không chút sức phản kháng nào đi tìm lý do giải thích.

Minh Thiên có thế sao ?

Hắn chỉ nhấc một ngụm nước trà lên nhấp một ngụm. Ánh mắt híp híp

Nước trà này không có độc nhưng lại có sẵn một dạng chất kích thích thần kinh, cộng thêm mùi thơm nhạt trong không khí có chất xúc gây tê thần kinh quả thật là tuyệt phối khống nhân tâm.

Thấy thái độ của hắn quả nhiên Kim tiểu thư lộ ra sắc thái không vừa lòng.

Minh Thiên không chủ động nói tiếp.

- Tích, thần thông Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục + 3

- Tích, thần thông Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục + 3

- Tích, thần thông Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục + 3

.....

Nơi này không tệ có thể ngồi lâu chút

Nhưng nàng cao ngạo lại cũng không vì thế muốn chủ động, nàng không muốn chấp nhận thua thiệt trước một tên mãng phu

Kim Phú Quý lúc này phát huy tác dụng của mình.

"Công tử còn chưa biết tên ngài ?"

"Minh Thiên" hắn trả lời gọn lỏn không thừa không thiếu, mắt còn híp híp nhắm lại hưởng thụ trà ngon làm Kim Phú Quý phải không ngừng châm trà.

"Vậy không biết công tử là thuộc đại gia tộc nào, chắc không phải là không có chứ" Kim tiểu thư lần này hỏi một câu chân chính mang ngữ khí chất vấn, hơn nữa còn thể hiện rõ bất mãn.

Minh Thiên trực tiếp không có ý định trả lời.

Buồn cười, nàng ta có tư cách gì tỏ thái độ với hắn

Bầu không khí lập tức lúng túng có chút ngưng kết. Minh Thiên da mặt rất dày không hề biết ngại

Dần dần Kim tiểu thư bắt đầu hổn hển tức giận, ánh mắt còn bắt đầu có chút âm sát

"Hì..hì, công tử chớ trách tiểu thư còn nhỏ tuổi không khéo nói chuyện mong công tử thứ lỗi"

"Không biết Minh Thiên công tử là đã gia nhập thế lực nào hay chưa ?"

"Tạm thời còn chưa"

Kim Phú Quý nhếch miệng không nhịn được cười vui vẻ.

Kim tiểu thư lại cười lên có chút khoái trá.

Vậy được, chờ gia nhập Hàng Long Thương Hội rồi ngươi là hộ vệ của ta xem ngươi còn dám hay không dùng thái độ đó với ta

"Hàng long thương hội chúng ta thế lực lớn trải khắp 12 cương vực 32 vương quốc nhưng nhân tài cầu khát, không biết công tử có hay không nguyện ý gia nhập"

Minh Thiên lạnh nhạt hỏi lại

"Gia nhập, ta được gì ?"

Lời này nếu là để người khác nghe thấy e rằng nhất định mắng hắn vô tri ngu xuẩn.

Gia nhập đệ nhất giầu có thương hội hỏi xem ngươi được cái gì.

Còn cái gì, không là tiền dùng không cạn, danh vang đại lục, địa vị ngang vua...sao

Nhưng nghe một câu trực tiếp đến cực điểm của hắn lập tức cả Kim tiểu thư lẫn cả Kim Phú Quý đều cười lên đầy ung dung.

Mãng phu chính là như vậy, dễ khống chế

Kim Phú Quý lập tức khí chất cao thượng mà nói "Gia nhập Hàng Long Thương Hội ngươi lợi ích tự nhiên không nhỏ, ta có thể thay mặt hội chủ hứa trước cho ngươi một chức khách khanh hộ vệ trưởng, sao hả..." hắn cười làm như đang ban phát lợi ích lớn

Quả thật cũng không sai biệt lắm, Hộ Vệ trưởng đã là rất lớn xuất hành ra ngoài đã là gặp vua không quỳ, quyền thế khuynh thiên.

Nhân sĩ võ lâm tuyệt đối là mơ ước đều không được.

Nhưng mà Minh Thiên thẳng cười một tiếng sau đó không nói.

Kim tiểu thư nhìn thấy mà hổn hển tức


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.