Đêm tối, cách chân núi Yêu Phong Trại nửa dặm
"Thiếu chủ,...thật...thật hạ trại tại đây thật sao ?"
Khiếu Trung Thiên đã hỏi câu này lần thứ 3
Minh Thiên lạnh lùng liếc xéo hắn một cái, Khiếu Trung Thiên lập tức ngậm miệng
10 phút sau, một đống lửa được đốt lên gác lên một con gà nướng.
Minh Thiên nhắm mắt đã ngủ
Khiếu Trung Thiên, Vân Kinh Tâm thành thật nướng gà thỉnh thoảng liếc nhìn hắn một cái
Nhưng họ lại không hề biết rằng tại lúc này, Hắc Yêu Phong lại có thêm 2 tên đột nhập.
"Oanh" Vương chính Đông thân hình như con trâu nước dậm thẳng vào cửa trại đổ cái rầm
"Ai...là kẻ nào đột nhập"
"Yêu thú...không đúng"
Một đám sơn trại đang ngủ ngon bị bừng tỉnh.
Bọn họ ở đây không hề có khái niệm canh gác ban đêm, vì xưa nay bọn họ không đi chọc người ta thì thôi chưa từng có ai dám chọc tới họ, ngay cả thú rừng
Vì chỗ này là tập hợp của gần 1000 võ giả, bình thường chém giết hung lệ ngập trời dù là ngủ cũng sát khí xung thiên dọa đến ngay cả dã thú đều run sợ.
"Ngu xuẩn tiểu tử...ngươi muốn chết"
Nhưng Vương Chính Đông không biết trả lời, mà hắn chỉ có nắm đấm
Xòe bàn tay ra, khắp người thi độc nùng vụ, 10 vuốt bén nhọn một chụp
"Pặc" tên võ sĩ sơn tặc đẳng cấp nhập lưu võ giả liền không kịp rút đao đã chết.
"Bình...bình...phanh..." Vương Chính Đông một bước một bước đi tới giết người như ngóe, lạnh lùng thẳng tắp mà tới thế như bẻ cành khô
Người chết phía sau vừa chốc lát liền đứng dậy, cả người bốc lên thi độc một thân nội lực và huyết khí đều chuyển hóa thành thi lực.
Vương Chính Đông luyện Thiết Bố Sam đã đến lv15, đao thương phàm binh chém không vào.
Hắn cứ như vậy một đường đi tới, chốc lát sau đã kéo theo một đàn tinh anh cấp cương thi quân đoàn giết thẳng mà vào, thế như tuyết lở
Tiếng la rung trời lở đất
"Địch tập...địch tập....giết...giết...."
Nhưng võ giả nhập lưu bình thường đã lợi hại khi chuyển thành cương thi lại càng thêm lợi hại.
Nó sẽ phòng ngự mạnh, khắp nơi thi độc, tốc độ không giảm còn tăng, đáng sợ là không mất đi trí khôn lúc còn sống đồng thời còn vẫn tiếp tục sử dụng võ học để chiến đấu.
Cuối cùng đáng sợ nhất đó là nó không biết sợ chết, cũng không biết đau
Xưa nay kẻ liều là đáng sợ nhất, mà khủng bố nhất là kẻ không sợ chết.
Vì thế một đoàn cương thi vừa ra liền cơ bản mang theo thế đánh vô địch mà tiến công.
"Oanh....oanh...." một tiếng nổ lớn vang lên, mấy tiểu binh cương thi bị chẻ làm đôi nằm dưới đất lổm ngổm bò kéo phần thân thể rách nát
"Nghịch tắc to gan, lại dám đánh ta Yêu Phong Trại... Chết cho ta" giọng chưa đến người đã đến
Dĩ nhiên xuất hiện là một tráng hán thân cao 2 thước, mặt mũi thân thể lông đen như khỉ, con mắt trợn lớn hung sát cực nặng, tay cầm một thanh quỷ đầu đao lớn bằng cả thân người lúc vung lên mang theo tiếng gió rít ù tai.
"Oanh..." một đao chém xuống mấy tinh anh cương thi liền bị chém ngang lưng
Hắc Hùng tráng hán lại vung đao một đao mạnh mẽ bổ thẳng tới Vương Chính Đông
"Rít...."đao còn chưa xuống gió rít đã rợn người, bả trọng đao này nặng ít cũng trăm cân một đao mang theo nội lực trảm xuống hậu thiên đỉnh võ giả cũng chết.
Vương Chính Đông lạnh nhạt nhìn đao một tay đưa lên.
"Keng..." âm thanh như cương thiết va chạm
Đao Tráng hán không thể tới thêm nửa li
"Ngươi...sao có thể, haha đỡ được một đao của ta...ngươi xứng đáng...ah, hự"
Nhưng còn chưa nói xong Vương Chính Đông đã nhanh như chớp tiếp cận.
Mặc dù cùng là to con giống nhau nhưng bàn về tốc độ, tên tráng hán này không khác gì rùa
"Ngu xuẩn" Vương Chính Đông khinh miệt rút tay ra khỏi ngực tráng hán, nhưng máu lại không hề chảy ra một giọt.
Vết thương trên người tráng hán lập tức chuyển sang mầu tro sau đó thành hình vô số hắc tuyến kéo khắp cơ thể kéo thịt tại miệng vết thương vào trong dần dần nối liền lành lặn.
Sau đó khắp người hắc tuyến, da thịt co chặt, con mắt biến thành đen nhánh thỉnh thoảng lóe lên hung sắc
"Oanh..." một trận khí thế không nhỏ kéo lên, dĩ nhiên tráng hán Hắc Hùng này huyết mạch không tầm thường hóa thành cương thi lại bắt đầu kích hoạt.
"Vù...vù..." trên người hắn lông đen trực tiếp mọc dài, yêu khí phún dũng hòa cùng thi độc hóa thành một dạng năng lượng ghê rợn, khí hung sát kinh người bộc phát
Dần dần hắn thân hình tiếp tục cất cao lên, hai tay kéo dài ra
Nguyền rủa và hắc ám hai hệ cũng là linh lực, mà luyện thành Cương Thi thì tức là một dạng trời sinh linh thể, cho nên có thể 100% thức tỉnh yêu, linh, tiên, phật,...các loại thể chất
Chỉ có điều đây là con đường đã đi là không thể quay về.
"Bạo hùng cự viên huyết mạch, nhân yêu dị loại"
Vương Chính Đông nhếch lên một nụ cười lãnh khốc vung chân lại tiếp tục bước tới
Bỗng lúc này
Một trận yêu khí đen thui hung tàn bạo ngược, khát máu che lấp bầu trời
"Cuồng đồ to gan" một câu vừa ra Vương Chính Đông lập tức hai tay che thân, một cỗ lực lượng kinh người đập đến
"Oanh...." Vương Chính Đông bị bắn bay cả chục mét lõm sâu vào trong đất
Rút người ra khỏi mặt đất, Vương Chính Đông lãnh khốc nhìn thân ảnh phía trước.
To lớn
Bản thân Vương Chính Đông đã cao 2mét 2, so với nhân loại đã là khổng lồ nhưng trước đạo thân ảnh đen thui này vẫn là còn nhỏ bé lắm.
Vì nó thân cao ít nhất cũng có 5 thước, cánh tay rất dài, thân hình này còn là chưa đứng thẳng lại đã to lớn muốn che khuất cả ánh trăng.
"Haha...to lớn là tốt...to lớn là tốt nhất" Vương Chính Đông hô lệnh một cái lập tức phần lớn Cương Thi chuyển hướng, đạp thân pháp thi triển khinh thân thuật tựa như bầy châu chấu mà đánh tới.
Vương Chính Đông trực diện vọt tới, thi khí chứa độc dịch phun trào
"Hừ, ngu xuẩn...bản tọa cường đại là ngươi không thể nào tưởng được, chết cho ta"
Một nắm đấm vung tới, mạnh như khai sơn phách hải
Sau đó lại một nắm, lại một nắm như bão vũ
Vương Chính Đông không tránh không né từng đấm tiếp thụ, Thiết Bố Sam độ thuần thục thẳng tắp mà tăng trưởng.
Bạo Hùng Cự Viên Yêu mặc kệ đám cương thi cào cấu đâm chém đều không thể phá mở được da nó
Bình thường đám sơn phỉ này sợ nó như yêu ma, nơm nớp mà đối dãi nhưng bây giờ thành cương thi lại dám xông về nó liều chết. Tử sĩ chính là ưu thế của Cương Thi
"Hahaha...ngươi không đánh chết được ta" Vương Chính Đông mở lời khiêu khích
Hắc Hùng Cự Viên này đã là yêu thú cấp 2 đỉnh, cũng chính là tương đương nhân loại trúc cơ đỉnh phong.
Không phải nói chớ, tiên thiên cấp như Vân Quốc quốc sư mà tới e là đánh cũng không lại nó.
Vương Chính Đông cũng vậy
Vì yêu thú đều có đặc thù nhục thân cường đại rất khó phá phòng.
Nhưng mà hắn có đồng bọn
"Vút...xẹt..." một đạo bóng đen vút qua trong không khí, chỉ to bằng nắm đấm trẻ em nhưng tốc độ bay kinh người.
" vút...phập " không chút lưu luyến, vừa tới liền một nhát cắn thấu thịt, cương thi độc thẳng mà bơm vào.
Vết cắn ngọt lịm không đau không ngứa, lại càng đối với một thân hình khổng lồ cao 6mét thì vật nhỏ bằng nắm tay quá không đáng chú ý
Lại dưới lớp lông dầy như cương châm muốn tìm một vật như vậy quá là khó, một vết cắn nhỏ càng là không đáng gì
Nhưng mà Phệ Kim Nghĩ vết cắn nào phải bình thường.
Dịch miệng tiết ra, kim thạch đều tan, làn da phòng ngự vô địch tức thì tan rã và theo đó là thi độc ngấm vào.
Lập tức hắc tuyến tràn khắp nơi, dọc theo kinh mạch huyết dịch dẫn về não bộ