Minh Thiên vốn đã là rất tuấn tú theo đúng nghĩa của nhận thức người hiện đại lẫn cả nhận thức của người ở thế giới này.
Mà sau qua mấy lần tẩy tủy lại càng đem cái vẻ ngoài tuấn tú đó nhấn mạnh thêm mấy lần.
Luyện thành Chân Long Thiên Tử Kim Long Giáp hoàn thiện quá trình luyện thể đến cực hạn lại càng khiến hắn ngoại mạo như Phan An cũng không đủ
Trên thân tản ra hơi thở như thần thánh, phiêu dật như tiên mà cao ngạo, như yêu mà dã tính.
Thần Vực tản ra đem hắn chiết xạ ra góc nhìn của một thần nhân, tinh khiết mà thần tuấn.
Mà hiện giờ, hắn lại dĩ nhiên có được thêm Mị Cốt cùng Mị Thể.
Vừa thu được 2 môn thuật pháp liền nháy mắt đạt đến pháp tắc, đem thân thể hắn nháy mắt cải tạo một vòng.
Lập tức khắp người mị lực tản ra, ngăn cũng ngăn không được, thu liễn cũng không được.
Đây là một loại lực thu hút trời sinh đến từ tận trong cốt nhục, khiến người ngửi là thấy thơm, xem là thấy đẹp, nhìn là không thể rời.
Đẹp đến rung động thiên địa
Đẹp đến siêu việt thần nhân
Cái đẹp thế này, đã có thể khiến bất kỳ giống cái sinh vật đều "thèm thân thể" cũng không hề quá đáng.
Mà lúc này Tiểu Hỏa Điểu cùng Tiểu hồ li trong mắt khi nhìn tới hắn đều thể hiện rõ ràng 3 chữ này.
Quả nhiên sau đó tót một cái, cả hai đều nhảy đến bên người hắn mê đắm hít hà mùi thơm thân thể hắn, khó lòng thoát ra.
"Chết tiệt thật"
Minh Thiên chán nản nhìn làn da mình càng thêm trắng nõn mông lung của mình
Sau đó hắn đem một thân áo ngoài Chân Mệnh Thiên Tử Kim Long Giáp hóa thành một cái áo da ôm vào người, cố gắng đem Mị Hoặc chi đạo giảm nhỏ nhất hiệu quả.
"Tốt rồi..xuất phát thôi"
Hắn đem vô thượng Huyễn Thuật Chi Đạo truyền vào pháp Luân của tiểu hồ li nhưng lại không truyền cho nàng mị thuật, hắn là có chút sợ hãi
"Oh, còn cái này nữa"
Hắn lại đem Tiên Thư truyền cho nàng cùng với Thiên Nữ Tán Hoa nhập vào hiện tại 1 đuôi hệ hỏa của nàng.
Pháp luân là phương pháp tu luyện rất đặc thù, nó là tập hợp bởi nhiều hệ thuộc tính, càng nhiều thì vận chuyển càng nhanh.
Mà trong quá trình tu luyện sẽ đem các hệ lực lượng dần dần chung chuyển cân đối. Giai đoạn mà mất cân đối chính là giai đoạn tu luyện tốc hành nhất
Mà giai đoạn cân đối nhất là giai đoạn pháp thuật thi triển có được uy năng lớn nhất.
9 môn ngũ hành, có 1 cái trong đó đạt pháp tắc, lại thêm tốc độ 300 lần, loại này tốc độ trưởng thành e rằng thế gian không còn con hồ li nào sánh bằng được nó.
"Chủ nhân, ta gọi là Phượng Viêm, sau này ngài đừng gọi ta cái gì Hỏa Điểu gì đó, khó nghe muốn chết"
"Được, Tiểu hồ li ngươi có tên sao ?"
"Có, bất quá...đó là tên trước đây"
Minh Thiên hiểu ý nó, quá khứ gắn liền cái tên đó, giờ nó theo hắn cũng nên bỏ đi quá khứ tính cả cái tên này
"Vậy sau này ta gọi ngươi Cửu Vĩ đi"
"Chủ nhân, ta hiện chỉ có 1 đuôi sao lại gọi cửu vĩ"
"Về sau ngươi sẽ biết"
Cửu Vĩ gật gật đầu không có cãi lại
Nó dường như cũng chính là cá tính của này
Nhu thuận
"Còn ngươi nữa, bỏ qua chuyện trước kia ngươi là thân phận gì bây giờ ta gọi ngươi là Minh Diễm"
"Phượng Liệt....Minh Diễm, haha tên được ..ta thích"
"Thích thì được, đi thôi"
"Chủ nhân, ngài tiến vào trong sao, trận pháp này ta còn chưa có bản lãnh ah"
Cửu Vĩ nhìn Hồng Trần Chí Tôn Pháp Trận bên trong chính nó không có chút nào tự tin.
"Được rồi, còn chưa cần đến ngươi, vào bên trong hẳn là còn cần đến Phá Chân Nhãn phát uy"
"Vâng"
Nghe thấy Minh Thiên cần đến nó tiểu hồ li này liền có chút hăng hái
Cho đến bây giờ nó mới bắt đầu có cảm giác tâm hướng về chỗ này, hướng về chủ nhân của nó.
1 người 2 thú cứ như vậy liền thẳng tắp đi vào trong trận.
Trong phạm vi Thần Vực, hồng trần đại trận không có chút nào tác dụng.
Minh Thiên dễ dàng liền đi xuyên qua sau đó hướng trung tâm mà đi đến, mà khi vượt qua được sương mù lớn tầm mắt của hắn liền trống trải.
Minh Thiên mở ra Thiên Nhãn nhìn về bầu trời sững người chốc lát.
Bên cạnh hai con yêu sủng thấy hắn như vậy cũng không hiểu chút nào
Một lát sau
"Đồ tốt quả thật không ít, mà quan trọng là còn gặp được xuyên việt giả, quả thật không tồi"
Bên cạnh hai tiểu yêu tinh cũng nghe mà không hiểu gì hết
Mà Minh Thiên lúc này lại rẽ hướng tới một phía
"Đi, có đồ tốt cho hai ngươi"
"Ah, có đồ tốt sao, chủ nhân ngươi là có thần thông tầm bảo sao ?"
"Không có, bất quá nếu tìm được cũng nên nuôi một con"
"Chủ nhân, ngài muốn nuôi Chuột hay nhím"
"Yên tâm, xíu tự sẽ có đưa đến tận cửa"
Minh Thiên bình thường ít nói kiệm lời, mà coa 2 con yêu sủng liền liên tục phải nói chuyện.
Thế là trong rừng rậm bị nhân loại xem là cấm địa, mỗi bước đều sát cơ mà liền bị Minh Thiên một đường vừa nói chuyện vừa đi tới như trong vườn nhà.
1 giờ sau
"Vù...ve..."
Một tiếng muỗi kêu vang lên sau đó im bặt
Minh Diễm thu lại hỏa diễm vẩy vẩy cánh tán đi tro bụi
"Oh, Niết Bàn Hỏa tiến bộ thật lớn, độ ấm rất cao"
"Bất quá còn là thua xa của chủ nhân"
"Ngươi còn thiếu là Phượng Hoàng Chân Hỏa mới có thể kích phát huyết mạch, thân thể ngươi vẫn theo không kịp"
"Đáng tiếc ah, ta không có nhận được truyền thừa Phượng Hỏa"
"Không được thì thôi, ngươi chỉ cần nửa năm tu luyện là 4 loại dị hỏa tấn cấp pháp tắc, đã không thua mấy Phượng Hỏa"
"Dù sao ta cũng không muốn về chỗ đau buồn đó, theo chủ nhân ăn ngon"
"Mập điểu"
Bỗng nhiên lúc này
"Xào xạc..."
"Tới rồi"
Minh Thiên nói
"Ah, chủ nhân đây là..."
Minh Diễm hô lên
"Một cái vạn năm dược viên di lưu, đồ tốt không ít"
Phía trước chỉ là một mảng đầm lầy nhỏ, bên trong có mấy bộ xương gãy cùng ít bình lọ vỡ bể không chút nào bắt mắt.
Dù là 2 con tiểu yêu thú cũng đều không thấy được cái gì
Mà Minh Thiên nói ra câu đó, cơ hồ hai con yêu thú căng mắt ra tìm
"Chủ nhân, ngài có nhìn lầm không vậy"
Minh Diễm hô lên
"Đúng ah chủ nhân, ta cũng không thấy gì ?"
Cửu Vĩ hùa theo
"Các ngươi còn học tập nhiều"
Minh Thiên lấy hành động thay lời nói bước chân bước tới
Tay hắn vẩy một cái liền đem trên mặt đất thổ tầng lột lên, cả cái đầm lầy nháy mắt bị lột đến đáy để lộ ra bên trong đất đen nhão nhoét, còn là thấy không ít giun
Nhưng Minh Thiên không dừng tay, tay hắn lại vẩy, lực lượng rất nhẹ chuyển động.
Sau đó 2 đầu tiểu yêu con mắt không thể tin mà nhìn
Chỉ thấy dưới đất bị lột lên mấy chục lớp sau đó mới tới một lớp đá cứng, sau đó.
Lại là trận pháp che dấu, nằm sâu dưới đất hàng trăm mét.
Mà trận pháp lại là không biết bao nhiêu tầng mà đếm, bị Minh Thiên từng lớp..từng lớp cẩn thận lột ra
- Tích, phân tích thành công Địa Khu Huyễn Trận
- Tích, phân tích thành công Mang Mang Vô Cấu Trận
- Tích, phân tích thành công Sinh Sinh Điệp Gia Trận
- Tích, phân tích thành công Ẩn Thân Trận
- Tích, phân tích thành công Tái Tạo Diễn Sinh Trận
.....
.....
Trận này nhiều không đếm hết, mỗi lần là 9 cái trận pháp cùng chồng lên nhau sau đó lại gặp một lớp Tái Tạo Diễn Sinh Trận rồi lại tới một lớp
Như vậy mà đếm phải mất cả hơn trăm lần mới ngắt đoạn.
Cuối cùng Minh Thiên lấy dưới đất ra một cái bình ngọc, hai tiểu yêu tinh mới hiểu ra
Mẹ nó cái này cũng quá là...con mẹ nó dấu kỹ đi.
"Không có gì bất ngờ cả, dược điền này đã có vạn năm, mỗi trăm năm tản ra linh lực một lần điệp gia trận pháp, ngàn năm là 10 lần, ở đây có 160 lần tức là 1 vạn 6000 năm bị chôn"
"Cái...cái gì ?"