Dĩ nhiên Pháp Luân khi luyện đến một trình độ đủ cao còn là có được một siêu cấp phúc lợi
Lĩnh vực
Nhưng đây còn là một sự cố gắng của toàn môn phái, thần thông luyện thành càng nhiều, càng hoàn thiện Pháp Luân càng cô đọng, lúc đó sẽ ngưng thành lĩnh vực
Lĩnh vực này là thành quả của cả môn phái, cũng là cả môn phái môn nhân đều cùng có được.
Mà sau đó qua thời gian càng dài, số lượng Thần Thông càng nhiều, lĩnh vực sẽ càng mạnh càng lớn.
Cho nên Pháp Luân Tông này chỉ cần có thời gian phát triển liền sẽ nhất định có ngày đem toàn tông đi đến vô địch.
Phấp luân không có lĩnh vực, mà lĩnh vực là từ 9 quyển thiên thư
Hiện giờ Nhâm Võ cùng Diệp Tố đã được Minh Thiên truyền xuống phó bản Võ Thư, cũng đã có được võ vực, phạm vi cũng là rộng 30m
Nhưng những người khác thì không hề có được may mắn đó
Nhưng chờ đến khi Pháp Luân bị thôi diễn đến trình độ nhất đinh, 9 bản thiên thư của Minh Thiên có được uy lực đủ lớn bao quát đủ một phần thiên địa sẽ tự động tràn ra bên ngoài, và lúc đó Phó Bản Pháp Luân sẽ nhận được bộ phận nhỏ của lĩnh vực.
"Minh Thiên ca, chỗ này rộng như vậy thật hơi neo người, sao huynh không chuyển luôn Pháp Luân Tông vào đây"
"Ý tưởng không tồi"
"Minh Thiên ca, ta còn muốn bắt vào đây chút động vật, nuôi ít chim chóc, trồng hoa cỏ...được sao ?"
"Được... Tùy ý nàng thôi"
"Nhưng mà...ta không bắt được a"
"Tu luyện đi, 3 ngày nữa ra ngoài ta giúp nàng bắt"
"Được.. Haha"
"Phải rồi Minh Thiên ca, ta thật tưởng nhớ món ăn huynh làm ah, có thể hay không..."
"Sẽ có...bao no"
Minh Thiên lợi dụng chiều cao đem cái đầu nhỏ của nàng xoay nửa vòng thuận lợi đuổi đi
Mà sau đó Minh Thiên đúng hẹn bế quan thêm 3 ngày liền tỉnh.
Mà tỉnh lại, hắn liền ngạc nhiên phát hiện dĩ nhiên trong không gian xung quanh đã có thêm 200 tòa bảo tháp phân thành 9 phong rất có trật tự
Hắn liền cảm thán cô nương Diệp Tố quả thật có chút Cáo Mượn Oai Hùm rồi.
Cũng không sai, trong môn phái nàng đã bị toàn đám môn nhân não bổ thành tương lai tông chủ phu nhân cho nên phục tùng hệt như cấp trên.
Mà lại còn không thiếu người nịnh nọt, không thiếu nữ đệ tử ghen ghét.
Diệp Tố cách làm người rất không tệ, cho nên dần dần nhận được sự ủng hộ.
Cho nên thời gian mà Minh Thiên bế quan nàng đã phân phó tông môn ngăn nấp gọn gàng, sau đó xin phép
Xin phép xong là thành thế này.
"Xem ra, đây cũng là một định số"
Vốn dĩ hắn không thiếu không gian nhưng cũng không thích thế lực mình lập cứ xem không gian riêng tư của mình ra làm chỗ náo nhiệt
Bấy quá đã lỡ rồi thì cũng coi như thôi
Vừa ra ngoài, quả thật liền thấy một Phù Đồ Môn trống lốc không vật giá trị.
Không đúng còn một thứ
Minh Thiên trở tay một cái lập tức
"Oanh oanh...oanh..." 12 ngọn sơn phong bị bứt lên tận gốc sau đó thu vào trong Hắc Bảo Tháp.
Cuối cùng hắn lật lên mặt đất đào ra một dãy đá lớn, tay hóa thành một cái kim chưởng khổng lồ bốc vào mặt đất bắt ra dãy này thạch cụ nhẹ bóp một cái liền lộ ra bên trong một đạo hào quang.
Trên tay Minh Thiên thần thông bộc phát, chốc lát sau đã bị tinh luyện thành một con tiểu long uể oải nằm ngoài
"Chỉ là một cái nhị phẩm linh mạch sao, một cái nhất phẩm kim linh mạch kém như vậy"
Trực tiếp mang tiến vào Hắc Bảo Tháp không gian tầng 1
Minh Thiên lần nữa lơ lửng không trung, lấy ra một nắm tiên thiên nguyên thổ vung xuống, sau đó kết lên đại trận
Tiên Thiên Đại Tạo Hóa Trận
Diễn Sinh Trận
Ngũ Hành Sinh Tức Trận
Đại Chuyển Hóa Trận
Đại Vân Vũ Trận
Đại Quang Minh Sinh Sinh Trận
....
....
Mỗi trận đều là đẳng cấp pháp tắc chi trận, uy lực kinh khủng mà tính gấp hàng vạn lần bẩm sinh trận trước đó.
Lập tức chỉ một cái nhị phẩm linh mạch, 1 cái nhất phẩm kim linh mạch nhưng lại bị sịn sinh phát ra hiệu quả bằng được một cái cấp 8 linh mạch.
Chuyển hoán một vòng liền diễn sinh ra lượng lớn linh khí, kim mạch, linh mạch liền có dấu hiệu muốn tấn cấp.
Cái tốc độ này chính đám đệ tử cũng phải rung động mà nhìn, 8 vị trưởng lão lập tức xuất quan mà ra
"Tiên...tiên thiên nguyên khí...ta..ta có nhầm hay không..."
Nhâm Võ vừa ra liền như phát điên mà lắp bắp.
"Tiên thiên nguyên khí này còn chưa nhiều không thể tùy tiện hấp thu, phải chờ một đoạn thời gian"
Minh Thiên cảnh cáo lão
"Được... Được...mà cần thời gian là..bao lâu"
"1 tháng bên ngoài"
"Cái gì. ?"
Minh Thiên giải thích cho lão, hắn nói to cũng là để toàn tông cùng nghe, tránh sau này không phải nói lại
"Bảo tháp của ta có chút trận pháp nhỏ, thời gian trong này nhanh hơn bên ngoài gấp 300 lần"
"Cái gì ?!!!"
"Tông...tông chủ, ngài nói thật..!!!"
Minh Thiên không trả lời hắn, bọn người này cứ từ từ cảm thụ là được.
"Tức là, ta ra bên ngoài chỉ cần tu luyện 1 tháng thì bên trong này đã là gần...gần 90 năm"
"Không sai, cho nên thời gian của chúng ta là quý giá nhất cũng là rẻ tiền nhất, biết trân quý đó sẽ là kinh người thành quả"
Minh Thiên phân phó
"Đại trưởng lão nghe lệnh"
"Có lão phu"
Đại trưởng lão nghiêm túc mà tới, nhẹ khom lưng
"Tháp này ta gọi là Hắc Tháp, tầng 1 gọi là Càn Khôn Tháp Ta giao cho ngài một nửa quyền khống chế, từ nay ngài đảm nhiệm nội chính, khống chế trong trận"
"Tạ tông chủ tín nhiệm"
"Nhị trưởng lão"
"Có lão phu"
"Ngài tu luyện giỏi về phòng ngự thổ hệ, kim hệ. Từ nay đảm nhiệm một chi đệ tử chăm sóc Kim Mạch"
"Vâng"
"Tam trưởng lão"
"Có lão phu "
"Ngài tu luyện hỏa hệ, chăm sóc hỏa mạch, khống trận Thái Dương"
"Vâng"
"Tứ trưởng lão"
"Có ta"
"Ngài chủ tu thủy hệ, mộc hệ, chịu trách nhiệm trồng linh dược"
"Vâng"
"Ngũ trưởng lão, ngài giỏi ngự thú chịu trách nhiệm ra ngoài bắt giữ thuần phục yêu thú
"Vâng"
"Lục trưởng lão, ngài ....
.....
Một loạt nhiệm vụ được ban ra, sau đó lập tức cả môn phái liền bị điều động hết sạch, ai nấy túa ra mà làm
Lại qua thêm 10 ngày rốt cuộc dàn xếp hoàn chỉnh tông môn, lúc này 8 vị trưởng lão lại phân 8 nhánh hết thảy tách ra làm của mình nhiệm vụ.
Sơn môn ở đây, bọn họ bất kỳ khi nào muốn về đều được, thậm chí nhiệm vụ bên ngoài là làm tối vẫn về sơn môn tu luyện như bình thường.
So với tu tiên giả khác còn là phong phú đa dạng hơn nhiều.
Tạm thời trên thế giới Phù Đồ Môn tựa như đã bốc hơi nhân gian
Còn Minh Thiên lại chiều theo Diệp Tố thổi một khúc Bách Điều Quy Sào, kéo tới mấy vạn con chim các loại.
Loại thần thông này dù hắn không chủ đích dùng tận lực nhưng cũng là uy lực không tệ
Vạn dặm dẫn chim, yêu cầm không ít.
Mà lúc này còn có một con chim mầu lửa đỏ, từ trán có mào mầu đen dọc theo thân tới đuôi.
Con chim này, có chút quen thuộc.
Bất quá nó làm như giả ngu, rất là tỏ ra đần độn chuyên gia nhảy lên vai Minh Thiên chơi đùa, rúc vào mái tóc dài của hắn.
"Tiểu Hồng Điểu, vào trong đi...trong này mới là ổ chim ngươi cần"
Minh Thiên rất có thiện tâm phân tích cho nó
Rằng đầu hắn không thể làm ổ sau đó lại chỉ vào trong bảo tháp, sợ nó nhất giai yêu thú này trí khôn không hiểu
"Chiêm chiếp...."
"Được rồi, cho ngươi bên ngoài một đoạn thời gian, sau mấy ngày vào cũng được"