Thiên Tôn Tháp

Chương 124 : Thiên Thủ Thiên Nhãn Như Lai Pháp




Vừa mới kết kim đan đã luyện thành 3 môn ngũ trọng thần thông cùng sẵn có truyền thừa 36 thần thông 1 đạo Pháp tắc.

Ngay cả chính Minh Thiên cũng nhất thời hâm mộ tên này

Tuy nhiên, nhìn hắn 15 tuổi nhưng thực tế lại đã là 3 kiếp

3 kiếp ah, cỡ nào dài dòng

Mà vấn đề là Phật Môn vĩnh viễn không có người chết đi, người chết sẽ lại luân hồi, luân hồi sẽ càng mạnh tu luyện lại là có sẵn tất cả

Và người như vậy Phật Môn có bao nhiêu.

Thậm chí là 4 kiếp, 5 kiếp...thì có bao nhiêu, thực lực cao bao nhiêu

Nghe mà đã thấy có chút sợ, giờ hắn mới hiểu trước đó dời môn lựa chọn Phật Môn làm đối thủ cạnh tranh là cỡ nào vô tri.

Nhưng mà giờ biết rồi hắn cũng vẫn không cảm thấy chùn bước mà càng thêm quyết tâm.

Quyết tâm càng cao mục đích càng lớn

Quá đáng lắm thì, hắn lại tiếp tục ẩn nhẫn thêm thời gian mà thôi, đổi lại sách lược

"Ngươi...ngươi dĩ nhiên dám đem ta ...sưu hồn"

"Yên tâm, dấu vết trên người ngươi ta đã xóa bỏ, thiên cơ dấu vết cũng bị xóa bỏ...luân hồi pháp tắc cũng bị ta xóa bỏ, uhm còn nữa...cả Nghiệp Hỏa Chi Chủng cũng xóa bỏ, không cần nghĩ nhiều Phật Môn sẽ điều tra ra cái chết của ngươi, ngươi có thể yên lòng mà chết rồi"

"Không... Không thể nào. .ngươi..."

Minh Thiên cánh tay hư không nhẹ bóp liền đem hắn bóp chết

-- Tích, thu được 25 vạn tinh hồn

-- Tích, thu được công đức lực + 1

Mà lúc này một cái vòng xoáy mầu đen ngòm hiện ra lại bị hắn ném vào.

Chính là Luyện Ngục Quỷ Quốc

Phương pháp luyện quái dị của hắn chính là cách này.

Phật tử chi nhục thân có sẵn vết cháy nghiệp hỏa, là dị vật hoàn toàn bị Phật Đạo pháp tắc xóa bỏ hoàn toàn khỏi thiên địa.

Không còn quá khứ, hiện tại, tương lai

Cho nên hình thành được Luân Hồi pháp tắc, mà Phật Môn dùng cách này để mị chúng thu được tín ngưỡng cùng với vĩnh cửu phật tử lòng trung thành.

Một khi thành tựu luân hồi pháp tắc sinh mạng coi như biệt lập cùng thiên địa, vô hạn luân hồi không có hạn chế thọ nguyên

Dùng vô tận năm tháng đến bồi dưỡng ra Trí Tuệ Chi Quang.

Cho nên Phật Tử là vĩnh viễn không chết, chết đi chỉ là đổi một cái túi da mà thôi.

Bình thường không người có được năng lực giết phật, nhục thân cũng không cách nào bị người luyện thành khôi lỗi. Lại càng không cần nghĩ đến các loại bên pháp khống chế thần hồn, nô dịch thần hồn

Nhưng mà một khi ngắt đi pháp tắc cùng với Chí Tôn Phật Đà, bộ xác thi này liền trở thành một kiện bảo bối.

Dưới vô địch Thần Vực của hắn, dễ dàng liền đem 36 môn thần thông, 1 đạo pháp tắc, cùng 3 môn ngũ phẩm Thần thông tách ra ngưng tụ thành một cái Pháp Luân.

Pháp Luân còn có một cái diệu dụng đáng sợ, đó là đồ vật một khi hợp vào liền không người có thể đoạt trở lại.

Lúc ngắn ngủi bị tách ra liên hệ cùng Phật Đạo, các loại thần thông sẽ lập tức mất đi căn chủng mà tiêu tán.

Trong Thần Vực thời gian gấp 300 lần này, Minh Thiên vừa vặn luyện hóa nó ra thành Pháp Luân.

Sau đó cỗ xác thi này liền trở về vô căn chi nhục, lần nữa bị nấu lại, hình thành một viên trứng lớn.

"Nhị trưởng lão... Vật này giao cho ngài, hảo hảo bồi dưỡng nó"

Minh Thiên nói

"Tông chủ...vật này là ?"

"Một cái sắp nở Quái Dị"

"Ah...ta..."

"Bất quá, nó là có thể định hướng phát triển, ngài muốn nó nở thành chủng tộc nào thì nhỏ máu chủng tộc đó lên đó, thần thú đều có thể"

Bầu không khí nhất thời im lặng

"Thật...thật sao"

"Chớ vội mừng, muốn bồi dưỡng đến nguyên anh cảnh là còn cần một chút thời gian, bất quá nếu ngài luyện thành Bản Mạng Sủng Thú thì nhanh hơn chút"

"Hahahaha...ta rốt cuộc có được sủng vật, tốt dĩ nhiên phải thành bản mạng ah...bất quá cần chút chút huyết thống cường đại, tông chủ không biết..."

Ngày hôm nay thật sự bọn họ đã thấy ở Minh Thiên xuất hiện quá nhiều điều thần kỳ.

Thần kỳ đến độ vượt ra khỏi nhận biết nhiều năm của họ.

Cho nên dù là hắn mới chỉ lên làm tông chủ chưa lâu.

Dù là hắn tuổi đời còn quá nhỏ

Dù là hắn thể hiện ra tu vi còn quá thấp kém

Thậm chí dù là bọn họ còn hiểu về Minh Thiên quá ít

Nhưng vẫn như cũ không làm họ dám mảy may xem thường hắn.

Ngược lại còn là có chút chờ mong kỳ tích, thậm chí có chút ỷ lại

"Yên tâm mấy ngày ta giúp ngươi một tay"

Hắn có thể truyền tống, nhưng lại lựa chọn đi bộ bằng chân.

Hắn cần là thời gian, cùng với đó là tại dã ngoại trải nghiệm và thu hoạch

"Các ngươi chỉnh đốn đi, đem hết thứ có thể mang đi, chính ngọ trưa nay xuất phát"

"Cẩn tuân ý chỉ"

Mà lúc này Minh Thiên lại nhìn phía bầu trời nheo nheo mắt

10 phút sau hắn liền trở về Hắc Bảo Tháp bế quan.

Mà lúc đó trên bầu trời, một con xinh đẹp tiểu hồng điểu chân đạp một đóa bạch vân thở ra một hơi nhỏ, ngực phập phồng

"Phật môn cao tăng quả nhiên không tầm thường, có thể dùng Nghiệp Hỏa đến truy tung quả thật đáng sợ...may mắn ah"

Sau đó chim nhỏ nhìn lại xuống phía dưới chỗ Minh Thiên đứng thì thầm nói

"Nhân loại này, khí tức thật dễ chịu...thật hấp dẫn, cũng thật thần bí"

............

Tại một nơi khác

Một đầu 6 đuôi tiểu hồ li chạy như bay trên thảo nguyên bỗng nhiên dừng lại sau đó dụi mũi vào lùm cỏ dưới đất cái mũi hít hít

"Thật dễ chịu"

Sau đó nó lại chạy như bay tựa như một loại thần thông nào đó.

Một lát sau nó lại ngửi ngửi

Mấy lần như vậy liền xuất hiện tại một mảnh sơn môn trống trải đã sớm bị đạp bằng, có vô số tòa tháp đặt trên đất.

............

Mà lúc này Minh Thiên đã tiến vào trạng thái bế quan.

Hắn bế quan không phải để hấp thu linh khí tu luyện, từ khi thành lập Hệ Mặt Trời tới giờ hắn chưa từng hấp thu một tia linh khí ngoài ngoại giới.

Hắn bế quan là hấp thu thành quả ngày hôm nay đạt được

Phật Đạo gia nhập quả thật làm hắn như khát gặp mưa rơi.

Cuối cùng càng là vì một môn đỉnh cấp phật đạo công quyết Quá Khứ Ma Ha Vô Lượng Pháp mà luyện thành Trí Tuệ Chi Quang.

Hắn mượn nhờ hệ thống cùng Hệ Mặt Trời lĩnh ngộ ra một cái hoàn toàn khác biệt đại đạo Trí Tuệ Chi Quang.

Cũng lad dùng Trí Tuệ đi khám phá thiên địa, phân giải pháp tắc nhưng là để bổ toàn pháp tắc không phải để đi khống chế pháp tắc.

Mà càng hay đó là còn một môn đỉnh cấp pháp tượng Thiên Thủ Thiên Nhãn Như Lai Pháp.

Một môn cực kỳ cường đại luyện thể pháp tượng, tăng phúc công kích pháp thuật cùng thôi diễn đạo pháp cực kỳ đáng sợ.

Phật tu bình thường rất khó luyện thành, vì yêu cầu cực cao, linh hồn phải phân ra 1000 phần bằng nhau, giết đủ 1000 sinh linh luyện thành 1000 mắt.

Lúc đó cần một quá trình luyện hóa trường kỳ, cùng với ngàn vạn đau khổ phân hồn.

Mà đến khi luyện thành lại còn cần thời gian rất dài đi rèn luyện khống chế

Nhưng Minh Thiên không cần, hắn có điều kiện đầy đủ để luyện mà không cần sát nhân.

Ngưng thành pháp tắc lại càng dễ xử lý.

Bất quá lúc này hắn là chủ yếu lo chuyện 2 đầu sủng vật mới thu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.