Thiên Tôn Tháp

Chương 109 : Chương 109: Xuyên Việt Giả: Hận Thiên




"Hoa trưởng lão ngài nói sao ?" Di Thần phun ra một giọng nói the thé, ngữ điệu chất vấn

Dù sao điều này là có phần đã đi trái với tu tiên phân cấp, thực vật là một trong những thứ thuộc về hạ đẳng.

Tu tiên đều khinh thường

Mà dù tu tiên có ăn, cũng là ăn tiên thảo linh cốc, sơn trân dị trấp. Phàm tục nấu nướng là tuyệt đối sẽ bị xem thường

Ăn uống dục vọng với họ là đối với cao đẳng yêu thú thịt, hoặc linh quả linh dược. Những thứ này đều là được thông qua luyện đan pháp đến xử lý.

Mà dính tới luyện đan, đó mới là tầng thứ ảo diệu cao xa.

Nấu ăn thủ đoạn là chỉ có nhân loại phàm nhân, hoặc võ giả thấp đẳng sử dụng.

Bình thường dùng củi nấu, khói bếp, gia vị, rau thịt đều là đồ có nhiều trọc bẩn, dễ khiến tu sĩ nhiễm lại hồng trần dơ bẩn, ảnh hưởng tu vi cùng đạo tâm.

Nhân sĩ khinh thường vô cùng

Đồ ăn cũng là chỉ dành cho đệ tử bình thường, còn kim đan cảnh giới trở lên là đều dùng tích cốc đan thay ăn cơm.

"Phi lý phải không...nhưng mạng ta hiện giờ là nhờ nó mà lưu lại được, hahahaha...không những vậy, còn vì một bữa ăn ta ta giải quyết hết đan độc tàn lưu, vô số tai họa ngầm mà lại còn...còn tìm ra được một đường hé ra  đại đạo thông hướng Hóa Thần"

"Mà ta tin thưởng, chỉ cần được ăn nữa còn là lợi ích to lớn, ta tin tưởng nhất định có thể thông tới Hóa Thần...lúc đó, Phù Đồ Môn có thể nhập lưu trở thành nhất phẩm tông môn"

"Hoa trưởng lão, ngươi như vậy không sợ thiên hạ chê cười sao, coi như ngài đạt được đến Hóa Thần kỳ thì sao, vẫn là bị bêu danh dùng hạ đẳng vật đến trợ giúp...Phù Đồ Môn có lên thành nhập lưu nhất phẩm thì sao, còn không phải vẫn bị chê cười"

"Ngài có thể mù quáng, nhưng không thể hủy đi thanh danh Phù Đồ Môn"

Giọng Di Thần càng lúc càng lớn tựa hồ phẫn nộ không kìm chế được.

Nhưng mà lúc này còn lại 6 vị trưởng lão lại không chút nào xấu hổ đáp lại hắn

"Ngươi còn chưa ăn thử ngươi biết gì, món ăn đó ẩn chứa là cái gì ngươi biết không..."

một vị nữ tử trưởng lão dùng giọng nói thanh lãnh quát lại hắn.

Vị này chính là nữ tử duy nhất của hội trưởng lão tên là Thủy Chân Nhân

"Là gì ?" Di Thần lãnh diễm nhìn lại

"Đạo vận..."

"Cái gì !!!. Không thể nào ?"

"Ngươi nghi ngờ ta ?" Thủy Chân nhân quát lại

"Ta..." vốn đang muốn cãi lại nhưng lúc này hắn đồng loạt thấy được cả 8 vị trưởng lão nguyên anh cảnh cùng đứng lên, khí thế trên thân tràn ra áp bách đến, hắn liền bị buộc phải ngậm miệng

"Di Thần thiếu môn chủ, ngươi là thiên tài không giả, là thiếu môn chủ không giả nhưng không có nghĩa là ngươi là chưởng môn"

Bạch Mi Chân Nhân lạnh lùng

"Đúng vậy, dù là chưởng môn cũng không có quyền can thiệp vào chuyện cá nhân của ta, càng không có tư cách can thiệp vào tự do của trưởng lão đoàn"

Trường Sinh Chân Nhân âm lãnh nói.

"Ngươi tuổi trẻ nóng tính, ta có thể thông cảm lần đầu, hi vọng ngươi sau này chớ vượt qua giới hạn"

"Hừ..."

"Hừ..."

Một đám trưởng lão đều phẩy tay áo bỏ đi chừa lại chỉ duy nhất một người

Một vị lão trung niên sắc mặt âm lãnh, thể hiện một loại uy nghiêm bất khả xâm phạm, khí thế trên thân cũng là cường đại vô cùng, trội hơn hẳn so với những trưởng lão còn lại thậm chí riêng khí thế đã mang theo vô tận sát phạt

Chính là chấp pháp đường trưởng lão Kiếm Chân Nhân, trong Phù Đồ Môn quyền uy lớn nhất, bá đạo nhất, sát phạt quả đoán nhất, mà cũng là người khó ở chung nhất.

Trong cả trưởng lão đoàn, chỉ có 2 người là tách biệt với đoàn, một là lão nổi danh sát nhân

Người khác thì là một trưởng lão đã sớm bị phế khỏi quyền lực đoàn, thứ 10 vị trưởng lão Võ Phong

"Kiếm lão, ngài nghĩ sao ?"

Di Thần hỏi

Kiếm chân nhân không biến sắc mặt, lạnh lùng mà nói

"Hắn tên Minh Thiên, một chữ thôi...giết"

"Không tệ bện pháp, giết đi không còn mầm họa, rút củi đáy nồi, tốt"

"Một đám ngu xuẩn, lão phu chịu đựng nhiều năm cũng là lúc nên đem vài người thành khôi lỗi, nghe lời giống như ...tên đó..hừ"

................

Hắc Ám Sâm Lâm

Một đoàn người khắp nơi thương thế như chó nhà có tang chạy thục mạng.

Mà bọn họ mỗi người lại đều là khí tức nguyên anh kỳ trở lên, di chuyển đều là dùng thần thông đủ loại mầu sắc độn quang, hoặc cưỡi trên tuyệt đỉnh linh kiếm, linh khí mà phi hành.

Mà lúc này, một đoàn ngọn lửa từ thiên không giáng xuống đem cả đám người nuốt gọn

"A...không... Tha mạng..."

"Tha mạng...a. ...cứu ta..."

Tiếng rên la liên liền không dứt mà lại chỉ vang lên được nháy mắt liền đứt đoạn sau đó bị ngọn lửa nuốt vào.

Bỗng lúc này một thanh niên sắc mặt âm lãnh dùng một thanh pháp khí giống như cái lò xo đạp mạnh vào người phía sau một cái, phù văn chảy xuôi sáng lên đẩy hắn đi một đoạn xa lao vút như tên bắn, cứ như vậy liền ra khỏi được phạm vi hỏa diễm

"Á...Hận Thiên...ngươi..."

"Ngươi khốn nạn...ngươi...ta Nguyền Rủa ngươi...."

Mà thanh niên tên Hận Thiên lại như tên bắn lao ra ngoài sau đó đạp vào mặt đất, lò xo chạm mặt đất tức thì phù văn lưu chuyển đem hết thảy linh lực phạm vi 30m xung quanh rút sạch, lò xo lại bắn lên.

Hắn đạp vào cây cối, cây cối thành cây khô sau đó bụi tán

Đạp trúng đá, đá không còn thổ nguyên tố rã ra thành cát

...

Cho nên có thể hiểu được tốc độ của nó là từ đâu tới, và hiểu luôn vì sao người bị đạp trúng lại mang hận ý lớn như vậy

Nếu như Minh Thiên có ở đây nhất định sẽ nhận ra cái lò xo pháp khí này là làm sao quen thuộc

Bất quá, hắn còn là đang bận rộn với độ kiếp.

Mà sau một lát, bằng cách này dĩ nhiên Hận Thiên tên này lại nhảy qua được biển lửa xông thẳng trực tiếp đến phía sau rơi vào một mảnh khô sơn.

Chỗ đó mọc lên một cây ngô đồng lớn thật lớn cành lá màu đỏ chót, đạo vận chảy xuôi trên thân cây

Hắn liếc nhìn bầu trời đầu kia dị chủng thần thú phượng hoàng sau đó nhanh như chớp chạm tay vào cây ngô đồng mặc niệm

"Hệ thống, thu"

Sau đó điều thần kỳ xảy ra, dĩ nhiên cả cây ngô đồng lớn thật lớn cùng cả một mảnh thổ nhưỡng mầu đỏ thắm dưới chân đều cứ như vậy bốc hơi nhân gian, một hạt không sót.

Quả thật là không thể tưởng nổi

Đoạt được vật cần thiết, Hận Thiên lại nhanh như chớp đạp lò xo biến mất.

Mà nửa phút sau, một tiếng Phượng Minh cao vút đầy phẫn nộ vang vọng núi rừng

Đây là một con phượng hoàng nhưng lại khá đặc dị, trên đầu dĩ nhiên còn mọc một đoạn sừng nhọn, một đường từ sừng đó dọc theo thân người tới đuôi là một đoạn lông mầu hắc sắc khác hẳn với lông vũ cháy phượng diễm như chỗ khác.

Mà đoạn lông đen này lại là cháy lên một loại kinh khủng hỏa diễm mầu đen có tên Ma Thần Diễm

Tiếng kêu phẫn nộ qua đi là chuyển thành một dạng bi thiết tựa như thiếu nữ nức nở, rồi như khóc như tố, bầu trời như sắp rơi xuống sầu vũ

.........

Cự Mộc Sâm Lâm, 2 tháng sau

Lôi minh dật tán cuối cùng cũng bắt đầu lui đi sau nhiều ngày điên cuồng oanh tạc.

Minh Thiên lúc này đứng trên một mỏm đá lớn cách đó khá xa, xung quanh là Chân Mệnh Thiên Tử Kim Long Giáp đã hóa thành một dạng hoàng kim vô cùng uy vũ, đồ đằng như sống lại.

Đây chính là 8 cái đồ đằng mà hắn vừa thu được. Thiên nhãn, Nhiếp Hồn, Hồi phục, Đại Lực, Sinh Long Hoạt Hổ, Khiên Giáp, Nhĩ Thính, Hỏa Nhãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.