Thượng Thiên
"Oanh....oanh..." một trận trời rung đất chuyển liên miên bất tuyệt mà sinh.
Thiên Đình đã là một mảnh bụi tán, khắp nơi vỡ nát, Nam Thiên Môn vỡ tan thành hư vô
Khắp nơi xác thi yêu quái cùng thiên binh ngổn ngang thành một bó nằm la liệt khắp nơi, Thiên Đình hoàn toàn báo hỏng.
Xa xa lại vẫn rền vang tiếng đánh nhau kịch liệt âm bạo xé rách màn trời cùng kinh thiên hào quang đậm tính hủy diệt.
Thiên Đình trung tâm.
"Ngọc đế, ta vì trận chiến này đã chuẩn bị có vạn năm, ngươi chống cự vô ích..." nói chuyện là một đại yêu thân thể khổng lồ, tiêm giác khắp người lóe ra quỷ khí âm u, khắp người vờn quanh ti tỉ ma hồn quỷ vật, quỷ khí che trời phủ đất, hắn một thân yêu tộc cường đại lại dĩ nhiên ẩn tu quỷ công hơn nữa còn là sát nghiệt nặng đến cực độ oán sát ma quỷ.
"Yêu ma...ngươi không cần lộng cuồng, thiên đạo pháp tắc không dung ác tha, tà bất thắng chánh...ngươi sẽ không thắng"
Người nói chính là một thân đế bào, chân đạp tường vân, lưng ngự cửu ngũ chí tôn long, chư thiên đế khí cùng thiên đạo thải sắc phúc hợp song trọng gia trì chính là Ngọc Hoàng Đạo Đế
"Hừ, buồn cười...Phong Thần Bảng không còn, ngươi còn tư cách gì đấu với bổn tọa"
"Ngươi sai, Phong Thần Bảng là tiên thiên chí bảo sao có thể nói xé là xé...bổn hoàng lúc nào cũng có thể thu hồi"
"Hahhahahahaha...tốt, ngươi thử...bổn tọa cho ngươi giãy chết thêm nửa ngày, cho ngươi tự mình đi thu hồi"
"Hừ, yêu ma...ngươi sẽ vì quyết định này của mình mà hối hận"
Chỉ thấy vừa nói xong, 9 đầu kim long sau lưng ngọc hoàng liền giơ vuốt tìm tòi vào hư không, đế khí bộc phát như hải hà, khắp trời nở rộ kim quang.
Không tới một khắc sau, từ hư không hiện lên một loại trận đồ theo đó là vô số tinh điểm nhỏ xíu từ khắp nơi hội tụ sau đó rơi vào bàn tay ngọc hoàng.
Thời gian như vậy chậm rãi trôi đi, 1 giờ sau đã hình thành nên một tấm phong thần bảng mầu vàng kim, mặt trước lít nhít vô số cái tên, mặt sau hiện một đồ án kim long
Khí vận trong tam giới lại lần nữa hội tụ về một điểm, thiên đạo hô ứng theo nhịp.
Từ hư không vẫn liên tục kéo đến ít ỏi những tinh điểm khác, chúng vừa từ hạ giới về lại thiên đình liền tự động hóa thành một loại thiên đạo pháp tắc nhập vào bảng.
Bảng này tựa như có rất nhiều lớp chồng lên nhau, vô số tinh điểm tràn vào không ngừng bổ toàn nhưng lại mãi không thấy lấp đầy.
Đặc dị đó là mặt sau bảng là đồ án kim long hình tròn, chính giữa tâm đồ giống như vô số thế giới chồng chéo lên nhau.
Bỗng nhiên lúc này sắc mặt Ngọc Hoàng biến đổi.
"Chuyện gì xảy ra.."
Phong Thần Bảng đã góp, nhưng không đủ
Ngay vị trí chính tâm quan trọng nhất của đế tỏa kim long lại không có, hơn nữa ngay cả chính Ngọc Hoàng cũng không thể nối lại được liên hệ tìm ra mảnh ghép cuối cùng này.
"Chuyện này...là như thế nào ?"
"Hahahahahahaha...bổn tọa nói rồi, ngươi có thể tuyệt vọng...hahahahahahaha"
"Yêu ma là ngươi giở trò gì...."
"Chỉ là một tia bổn mạng Quỷ Đạo mà thôi..., là bổn tọa dùng thời gian ngàn năm gieo vào từng tên thiên binh thần tướng, đem tia quỷ đạo này từ từ chậm rãi thấm sâu vào Bảng, sau đó...ahhahahahaha"
Ngọc Đế mặt trắng bệch tiếp lời
"Sau đó ngươi phát động yêu tiên đại chiến không ngừng đem chúng thần giết chết, theo đó mỗi lần bổn hoàng đem nguyên thần phục sinh liền sẽ lưu lại quỷ lực này vào bảng"
"Không sai....Phong Thần Bảng này diệu dụng tất cả đều nằm ở hạch tâm là tiên thiên chánh khí hội tụ mà thành nhưng mà ngươi cai quản thiên quy cứng ngắc vô tình, lại càng bỏ qua thiện ác nêu cao đạo nghĩa chánh tà, ngàn năm qua đã đem bảng này hủy đi một mặt đại dụng, phong thần bảng thần thông vô địch này dĩ nhiên lại bị ngu xuẩn như ngươi dùng sai, cho nên bổn tọa hôm nay vì đó thành công phá nát, Ngọc Đế...ngươi chết không oan"
Sắc mặt ngọc đế xám xanh thất thần
"Phong thần bảng...phong thần...không phải chỉ dùng để phong thần thôi sao, còn diệu dụng gì khác....không có...ta nắm giữ nó trăm ngàn năm, từng chút một xây dựng, từng chút lập pháp, dụng bảng quản tam thiên, lấy pháp chấp thiên hạ, công đức sánh ngang phật tổ sao có thể là dùng sai...yêu ma ngươi hồ ngôn loạn ngữ"
"Hừ, bổn tọa không rảnh cùng bại tướng nói nhảm, xuẩn long...chết đi cho ta..."
"Oanh....oanh...." kinh khủng lực lượng từ thân yêu ma phun ra lần nữa chấn nát bấy cả thiên khung nghiền vụn mảnh còn lại của Thiên Đình.
"Oanh...phăng..." phong thần bảng bị đạo quỷ lực này nuốt gọn, quỷ hỏa mang theo kinh khủng yêu tà chi lực điên cuồng thiêu đốt
"Thiên đình đã vong, Phong Thần Bảng cũng không còn giá trị, Ngọc Đế ngươi chết..."
"Phụt....băng...băng" mảnh nhỏ Phong Thần Bảng bị đốt rụi cũng lúc này
Ngọc Đế tựa như phát điên, đạo cơ hoàn toàn dập tắt, 9 đầu kim long tiêu tán, thậm chí đế bào long quan đều tự hóa thành tro bụi phiêu dật.
Lúc này ngọc Đế bỗng hiện ra một nhục thể phàm thai vô cùng bình thường, thậm chí có chút già nua, trên mặt hiện lên vô tận bất cam cùng thù hận.
................
Nhân gian, địa cầu, việt nam, TPHCM, trường đại học Khoa Học Nhân Văn
"Nam...sao mặt ông chán đời vậy, hôm qua lại luyện phim phải không ?"
Một tên mập mạp hỏi
Thanh niên tên Nam phấn chấn tinh thần đáp
"Uhm...hôm qua luyện phim, ráng xem hết bộ X men mới chịu, nào ngờ hết Xmen lại qua Pháp Sư Tối Thượng, sau đó tới bộ avengers 4...sau đó tới....mẹ nó cuối cùng là trời sáng"
"Ạch...bầu trời hôm nay sao thế, hay là tại tui mệt mắt hoa.."
"Không phải ông hoa mắt mà là bầu trời hôm nay thật sự kỳ dị"
"Mẹ nó mấy năm nay thời tiết thay đổi, lung tung sao băng lại còn nghe đồn tận thế, mẹ nó sống thật không có ý nghĩa"
"Phi...có ông sống không có ý nghĩa thì có, giờ sao...trốn học tiếp hay sao ?"
Nam uể oải nói "Đi đi...tôi không có chăm chỉ như mấy thằng như ông"
"Trốn vừa thôi sắp thi rồi đó"
"Uh biết rồi" nam trùm cái chăn lên đầu"
Mập mạp bước đi ra ngoài tiến về phòng học mặc kệ tên ảo tưởng này ngủ tiếp, lại hồn nhiên không biết rằng chân hắn bước đi phía sau bầu trời chợt tối sầm, một vệt kim quang lóe ra giữa trời đêm rồi tắt.
Bất chợt giữa ban ngày lại phun ra một loại quỷ khí dịu nhẹ mà sâm nhiên, âm u mà mãnh liệt.
Quỷ vật khắp trời thoáng chốc liền như mưa bão mà tràn tới.
Trong chăn, nam bỗng nhiên rung mình như con tôm, lạnh tận xương tủy.
Thể chất bình thường yếu ớt ít rèn luyện, dương khí suy kiệt liền thoáng chốc không chịu nổi.
Tim chậm nhịp, huyết áp suy. Não dần thiếu dưỡng khí.
Hắn cứ như vậy lặng lẽ mà rời khỏi thế gian kết thúc một cuộc đời chẳng có ý nghĩa.
Nhưng mà lúc này, nhục thể rơi vào tử vong lại không như những người chết bình thường tách ra linh hồn.
Ngược lại còn giữ linh hồn vào chính tâm, biến thân thể thành một cái thiên nhiên quỷ trận.
Ngàn vạn quỷ vật tích lũy qua 2 cuộc đại chiến cùng ngàn năm tích lũy liền theo đó điên cuồng tràn tới nhập vào nhục thể sau đó biến mất tăm.
Lúc này tại trong ký ức của hắn vô số tư liệu phim ảnh bỗng nhiên bị thu thập sau đó không gian mảnh vỡ trong tam giới vốn hỗn loạn liền dần dần bị sắp xếp, pháp tắc thiên địa gãy vỡ liền tổ hợp sau đó.
"Oanh...."