Thiên Thần Đẫm Máu

Chương 7: Đi học




Sorry các bạn vì mình không thể đăng chap đúng lịch. Do tuần trước trường mình có quá nhiều kỳ kiểm tra 1 tiết nên mình hơi bận tý xíu. Lần này mình hứa mình thề mình chắc chắn tuần sau mình sẽ đăng đủ 3 chap mỗi tuần nếu không mình sẽ bị cắn rứt lương tâm. Mà mình hay đăng muộn lắm có gì các bạn thông cảm. Làm ơn đừng bỏ đọc truyện của mình nhé. Cảm ơn rất rất nhiều

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nó dậy từ sáng sớm để...... ăn sáng và chuẩn bị đi học. Thấy nó dậy thì mọi người cũng dậy luôn. Nói là mọi người chứ có cô với nhỏ thôi, ba chàng nhà ta chưa biết uy lực của nó lên không sợ trời cóc sợ đất vẫn lăn ra ngủ. Nó hiện tại đang rất ngứa mắt khi thấy thế. Dám coi thường nó à. Nở nụ cười lạnh khiến hai người kia rùng mình và phải cầu nguyện cho số phận của những con người đáng thương sắp chết mà không. Nó bước lên tầng ba. Như ngửi được mùi nguy hiểm cạn kề nên hắn vội bật mình thức dậy. Dù sao cũng là người có thế lực của thế giới ngầm mà. Nhìn cái mặt đầy hắc tuyến làm hắn......-tuỳ mọi người nghĩ. Chạy đi thay quần áo luôn. Nó đúng ở của bấm vào cái công tắc giống như công tắc điện mà. Giống thôi chứ không phải. Chỗ ngón tay nó chạm vào thành dấu vân tay của nó và

- Cô chủ tôi có thể giúp gì cho cô - Một phần mềm do nó tạo ra

- Chống sát thủ - Giọng đều đều

- Vâng thưa cô. Bắt đầu đếm ngược 10.....9.....8.....7.....6.....5.....4.....3.....2.....1 START SAT- Nó bước ra khỏi phòng cùng hắn. Nhanh dễ sợ

Nghe tiếng đếm ngược là cô và nhỏ cũng biết cái gì sắp xảy ra. Vội lấy cái bịt tai. Và đến khi Sandy-phần mềm của nó đấy- đến đến 1 tầm 3 giây sau thì

- Á.......SALYYYYYYYYYYY. CỨU VỚI JEN Ơ........Á........AU BỘP..........VÚT.........THA......CHO BỌN.........CỐC......BỘP.....Á......RẦM...... ANH ĐI MÀ......VÌU..... Á....... CỨU VỚI- Sau 10' nó cho anh và cậu ''tập thể dục'' thì hai người bước ra với toàn thân ''méo mó''. Nhỏ và cô đứng trước phòng với hộp y tế từ bao giờ. Hắn nhìn còn sợ nữa là. Lừng danh là những thành phần chủ chốt của Evan thế mà giờ lại đi sợ một người phụ nữ.

- Hai tụi mày kiêu ngạo là thế mà giờ lại đi cầu xin cô ta *chỉ nó* sao.

- Mày thích thì đi mà thử xem. Tao chỉ chịu được thế thôi- Anh nói nhanh khi thấy nó cười ma quái.

- Đúng đó. Tụi anh biết lôĩ rồi cho tụi anh vô cùng cô cùng hố hận và biết lỗi rồi. Tha cho bọn anh nhá đi đi mà- Nó không nói gì chỉ nhìn về phía nhỏ ý bảo giải quyết cho nó. Sâu sa là nó không thích nói nhiều. Nhỏ gật đầu với hai người kia ý bảo là ''Nữ hoàng” đã tha tội cho hai tên “nghịch phản“. Cả hai mới dám thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng rất rất lo lắng khi nhớ đến. Hắn thì có hơi thót tim.

Ăn sáng xong thì anh, cậu với hắn tranh nhau đưa nó đi học. Ồn ào hết cả nhà, đến lúc tranh cãi xong tụi nó đã đến trường và đi ngủ lâu rồi. Cả đêm hôm qua nó nằm xử lý việc của Black Wings với LMD nên đến 4 giờ nó mới đi ngủ. Sáng hôm sau hai mắt như con gấu trúc làm nó trông xấu đi tý xíu nhưng vẫn xinh. Đến trường gặp đội quân Fan cùng Antifan hùng hậu làm nó chóng cả mặt. Sát khí dày đặc. Dù rất muốn đến gần nó nhưng nhìn cái mặt hằm hằm của nó làm ai cũng chết kiếp.

Nó ra “ lãnh địa “ của nó mà ngủ. Nơi chỉ được xây riêng cho nó NẾU nó về đây chơi. Tóm lại là có mật khẩu sai một lần là khởi động chức năng hacker và TIÊU DIỆT. Mật khẩu thì nó chỉ nói cho 2 người còn lại biết thôi, nhưng tương lai sẽ là năm (, chắc ai cũng biết). Đây cũng là kho chứa vũ khí của nó. Sâu trong lòng đất kho chứa vũ khí được tổ chức gửi đến và đường hầm có thể đi xuyên sang các khu vực khác của tổ chức. Ngủ được một lúc thì có tiếng báo lô hàng vũ khí mới được gửi đến điện thoại nó. Xuống kiểm tra lại mọi thứ xong thì lũ kia cũng quay về.

Nó do quá mức buồn ngủ nên không sợ trời không sợ đất mà ngủ luôn. Chả ai dám đánh thức nó lại. Hắn ngắn nó ngủ lại còn nghịch nó. Lúc nó ngủ trông nó rất hiền lành chẳng giống lúc thức. Khuôn mặt bình yên dịu dàng nhưng ai mà biết sau này chỉ toàn là những ngày tháng chông gai


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.