Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 5 - Chương 124-2: Người nguyện mắc câu 2




Edit: Mavis Clay

Ba người chạy về phía Ly Ly tộc, tâm tình Nhị Lôi trông không tệ, “Ha ha ha, Ly Ly tộc gì đó, chẳng phải lấy huyết thống Long tộc làm kiêu ngạo sao? Ngao Kim tới đó, chẳng phải là được triều bái? Ha ha ha.”

Vân Phong và Ngao Kim lại không nghĩ thế, hải tộc Vô Tận Hải tuy rằng lấy huyết mạch Long tộc làm kiêu ngạo, nhưng lại không liên quan tới Long tộc hiện nay, Long tộc mà họ kiêu ngạo chính là Long tộc đã sống ở Vô Tận Hải rất lâu trước đây, chứ không phải Long tộc bây giờ.

Huyết mạch Long tộc xa xưa và huyết mạch Long tộc thời nay có chỗ khác nhau, chính Ngao Kim cũng thông qua bộ xương khổng lồ trong Tang Lũng Cốc mới biết được, huyết mạch sẽ theo thời gian mà thay đổi, Long tộc hiện giờ, sức mạnh còn trong huyết mạch rõ ràng đã bị yếu đi nhiều, so với Long tộc trước kia ở Vô Tận Hải căn bản không thể nào so bằng được. Điều này cũng khiến cho Ngao Kim tăng thêm áp lực trong lòng, Long tộc trở lại Vô Tận Hải, liệu có thể tìm lại được sự phồn vinh khi xưa không?

“Suy cho cùng, Vô Tận Hải mới là cội nguồn của Long tộc, không ngờ rằng ngày trở lại đây, Long tộc lại có bộ dáng như hiện giờ.” Ngao lúc nói những lời này tràn ngập bất đắc dĩ, bây giờ sức mạnh huyết mạch của Long tộc đã mỏng manh đạm mạc đi nhiều, trong Long tộc cũng xảy ra mấu thuẫn thậm chí có cả phản bội. Huyết Hồn tấn công và trong Long tộc có phản bội, khiến Long tộc không thể không rời khỏi Long Cốc, tìm một mảnh đất khác, tất cả tạo thành áp lực không đếm hết cho Ngao Kim, Vân Phong muốn an ủi vài câu, nhưng cuối cùng bất lực buông tay, đối với sự thay đổi của huyết mạch theo thời gian, cũng sinh ra rất nhiều nghi vấn. Edit tại diendan.com

Nhưng chỉ có huyết mạch ma thú như vậy sao? Con người có giống như vậy không? Thế giới con người có huyết mạch Tứ Đại Gia Tộc cổ xưa, có khi nào cũng thay đổi theo thời gian? Cũng sẽ giống như Long tộc, dần dần suy yếu và đột biến?

Vân Phong không khỏi nghĩ tới Vân gia, huyết mạch Triệu Hồi Sư Vân gia dường như không bị dính quy tắc này, chỉ là phải cần thứ gì đó kích thích mới thức tỉnh được huyết mạch, một khi đã thức tỉnh… huyết mạch Triệu Hồi Sư sẽ bộc phát ra một sức mạnh kinh người. Giống như Vân Phong, còn có vị Triệu Hồi Sư thứ hai của Vân Phong vừa mới sinh, Vân Khinh Thần.

Lần này đi tới Ly Ly tộc, Ngao Kim và Vân Phong biết thân phận Long tộc không thể hiện được gì cả, thậm chí người Ly Ly tộc có thể sẽ không thèm để ý tới thân phận Thiếu Chủ Long tộc của Ngao Kim, cái mà bọn họ vẫn luôn kiêu ngạo là Long tộc viễn cổ, Long tộc bây giờ căn bản chẳng tính là gì.

Nhị Lôi vốn nghĩ chuyến đi này sẽ rất thuận lợi, như dưới vẻ mặt nặng nề của Ngao Kim và Vân Phong, hắn cũng bị lây theo, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc.

Ly Ly tộc sống ở gần vị trí trung tâm của Bắc Hải Vực, nơi này tài nguyên vô cùng phong phú, rất thích hợp để hải tộc sinh sống lâu dài, mặc dù đất đai xung quanh cũng không tồi, nhưng kém xa khoảng không mà Ly Ly tộc chiếm cứ. Vân Phong không tính chạy thẳng về phía Ly Ly tộc, quá nhiều thứ đều giao nhau ở đây, nàng tính toán kế hoạch lại một lần nữa, tìm hiểu rõ ràng tình hình ở đây trước đã rồi tính.

Lãnh thổ mà Ly Ly tộc chiếm cứ không chỉ có người của Ly Ly tộc sinh sống, còn có những hải tộc khác phụ thuộc vào họ sống chung, có thể may mắn được sống ở đây, họ coi Ly Ly tộc như là chủ nhân, nói gì là nghe nấy. Hai bên khu vực Ly Ly tộc, có hai bộ tộc cũng có kích thước không nhỏ, lần lượt là Triều Linh tộc và Kỳ Thôn tộc. Hai tộc này chính là hai hải tộc lớn nhất ngoài Ly Ly tộc, xung quanh bọn họ cũng có một số tộc quần sống nương nhờ.

Nhóm Vân Phong muốn vào lãnh thổ Triều Linh tộc và Kỳ Thôn tộc, hiển nhiên là phải đi ngang qua các hải tộc họ quây quần quanh họ. Tìm hiểu được về mối quan hệ giữa ba đại thế lực, Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc có oán hận rất nặng với Ly Ly tộc, bởi vì Ly Ly tộc không chỉ đơn thuần chiếm đi lãnh thổ màu mỡ nhất, còn chiếm tất cả tài nguyên phong phú ở xung quanh. Những tài nguyên này Ly Ly tộc căn bản dùng không thể nào hết, nhưng bọn họ lại chiến đoạt toàn bộ, mặc dù Triều Linh và Kỳ Thôn cũng có tài nguyên nhất định, nhưng đối với họ mà nói vẫn không đủ dùng rất nhiều. Dựa vào thực lực từng người đi tranh đoạt, cho dù có đang ở đây nhưng rồi sớm muộn gì cũng sẽ bị cướp đi, Kỳ Thôn và Triều Linh có dã tâm lớn hơn, vốn là hai thế lực đã tính liên hiệp với nhau, nhưng vì địa lý cách trở, Ly Ly tộc bắt ngang ngăn cách hai bên, khiến hai thế lực này chỉ có thể tự thân cố gắng, không cách nào hợp thành một phe.

Ly Ly tộc bá đạo, nhưng không dám tùy tiện động vào hai thế lực này, ba lão đầu không ngừng va chạm, nhưng phần lớn đều là Ly Ly tộc va chạm với hai hải tộc khác, lập tức của Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc tạm thời thống nhất với nhau, chỉ là một khi Ly Ly rơi đài, quan hệ giữa hai tộc ra sao thì chưa chắc.

Ba đại thế lực dưới hình thức này ngăn chặn lẫn nhau, tuy rằng có va chạm nhưng vẫn chung sống lâu dài như trước, có điều sóng ngầm không ngừng, sớm muộn gì cũng sẽ tạo thành sóng lớn kinh thiên.

Trọng điểm của nhóm Vân Phong nằm trên Ly Ly tộc này, mảnh bản đồ đang nằm trong tay Ly Ly tộc, Huyết Hồn cũng từng ẩn hiện ở đây, lãnh thổ của Ly Ly tộc lại là thứ mà Long tộc đang rất cần, toàn bộ mấu chốt đều đang dồn hết ở Ly Ly tộc. Đuổi Ly Ly tộc đi, để Long tộc thay thế, tự động giải quyết vấn đề vể mảnh bản đồ, chuyện Huyết Hồn cũng có thể yên tâm điều tra hơn, có lẽ ở đây bọn họ sẽ tìm được căn cứ bí mật của bọn chúng cũng không chừng.

Nếu muốn đuổi Ly Ly tộc, cách đơn giản nhất là mượn tay Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc, chỉ cần để hai tộc này có cơ hội liên hiệp lại thành một phe, chắc chắn họ sẽ nhắm tới Ly Ly tộc. Đến lúc đó Vân Phong chỉ cần ngồi im xem hổ đấu, mình ngư ông đắc lợi lại được. Sau khi vạch rõ tất cả, nàng bắt tay hành động, đây vốn là một hồ nước đục ngầu, chỉ cần vẩy thêm tý bùn cát, sẽ khuấy động lên mãnh liệt.

Bí mật quan sát lúc lâu, ba người Vân Phong không dám tùy tiện hành động, dù sao Kỳ Thôn và Triều Linh cũng đã phẫn hận Ly Ly đã lâu, nhiều lần muốn xuống tay nhưng lại kiêng kỵ nặng nề, cuối cùng không thể hoàn toàn liên kết lại với nhau, nhưng giữa hai tộc vẫn thường xuyên liên lạc qua lại, nhất là cường giả giữa hai tộc, còn có cả thành viên vương thất, đều qua lại với nhau. Muốn Kỳ Thôn và Triều linh liên kết với nhau, phải biết bọn họ kiêng kỵ cái gì, chỉ cần giải quyết nó thì giữa họ nước chảy thành sông.

Vân Phong tỉ mỉ quan sát thật lâu. Nhận thấy Kỳ Thôn và Triều Linh phần lớn thông qua một con đường tới thăm hỏi lẫn nhau, nhất là thanh niên vương thất hai phe, lại càng thích qua lại hơn, nhưng lần nào cũng có cường giả hộ tống, tất nhiên là sợ Ly Ly tộc đột nhiên ra tay đánh lén.

“Kỳ Thôn tộc bên này hình như lại có thành viên vưng thất ra ngoài.” Ngao Kim nhìn về phía xa xa, nhỏ giọng nói với Vân Phong bên cạnh.

Nàng cười, “Sắc Kim đại thúc, lần này để thúc chịu thiệt một chút.”

Ngao Kim bật cười, “Thiệt cái gì, không có thiệt!”

Vân Phong cười, nhìn về phía trước, “Lần này cường giả hộ tống cấp bậc gì?”

“Bốn cường giả Tôn Hoàng cấp bốn, với ta mà nói… có thể giải quyết.”

Bốn cường giả Tôn Hoàng cấp năm, đây là cấp bậc của cường già hộ tống lần gần đây nhất, “Xem ra, cơ hội chúng ta tới rồi.” Nàng câu môi, “Nhị Lôi, ngươi giúp đỡ Sắc Kim đại thúc là được, đừng lỗ mãng.”

“Biết rồi! Ngao Kim, chúng ta đi!” Nhị Lôi hưng phấn gào lên, bóng Ngao Kim phi thân lên trước, Vân Phong đứng im nhìn ra xa, lẳng lặng đợi một lát là được rồi, trong đầu vang lên âm thanh quen thuộc của Nhị Lôi, khóe miệng mang ý cười. “Vèo!” Thân hình mảnh khảnh phi lên, chạy về phía trước, cơ hội tới rồi.

“Rầm rầm rầm!” Khu đất đằng xa thi thoảng vang lên tiếng sấm, vô cùng nhức tai. Sấm sét đánh ngang trời nện thẳng xuống đất. Mấy bóng người va chạm không ngừng trên không, phát ra tiếng kịch chiến chói tai, tiếng dã thú rống gào vang đầy cả trời.

“Tiểu thư, mặc kệ chúng tôi, chạy mau.” Các cường giả thét lên, đối kháng lại uy áp trước mặt, cảm thấy da đầu tê rần. Là hơi thở rồng! “Tiểu thư, bọn chúng là người Ly Ly tộc. Ngài đi mau. Đi mau!”

“Ta sẽ không bỏ các ngươi lại mà chạy đâu!” Một nữ nhân dáng người cao ráo mảnh mai mà đầy đặn đứng trên không, đôi mắt nóng nảy nhìn tình hình trước mặt, xuất chưởng đánh ra một luồng Chiến Khí, nhưng gặp Long áp của Ngao Kim bị đánh bật trở lại hoàn toàn.

“Tiểu thư!” Một cường giả thấy thế nhào tới trước người nữ nhân, thay nàng chịu tất cả thương tổn, cả người lảo đảo vào cái rơi xuống đất.

“Liêu thúc!” Cô gái lo lắng thốt lên, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập hận ý nhìn hai bóng dáng thô cuồng trên không, thế công liên miên.

“Ly Ly tộc… Ly Ly tộc…”

“Ưm! Tiểu thư, đi mau! Đi mau!” Mất đi một cường giả, ba cường giả khác rõ ràng bất lực trước tấn công của Nhị Lôi và Ngao Kim, ba người họ ôm chắc tâm trạng sẽ phải chết, nhưng dù gì cũng không để tiểu thư phải chịu một chút thương tổn.

“Đừng hòng làm hại tới tiểu thư!” Ba cường giả gào thét đánh về phía Ngao Kim, Ngao Kim đã hóa thành hình tượng đại thúc cười lạnh, mấy luồng long tức cuồng mãnh đánh ra, nện thẳng lên ba người họ, Nhị Lôi cuồng tiếu, “Kỳ Thôn tộc chỉ có chút bản lãnh nhiêu đó, phái chúng ta tới thật đúng là xé bé ra to.”

“Ly Ly tộc…” Ba cường giả miễn cưỡng ổn định thân thể, biết hôm nay không thể toàn thân rút lui được, bọn họ chết chắc rồi. Nhưng dù có thế cũng phải tranh thủ được thời gian cho tiểu thư chạy trốn an toàn.

Cô gái nhìn một trong bốn cường giả hôn mê nằm trên đất, trong lòng phẫn hận không chỗ phát tiết, nghe những cường giả còn lại la lên, cuối cùng cắn răng, tính toán nhanh chóng thoát đi, nhưng Ngao Kim cười lạnh, “Muốn tốn? Không được đâu!” Một đạo long tức đánh ra, bức bách xông về phía lưng thiếu nữ, nàng cảm nhận được có uy áp khổng lồ đánh tới, lập tức không do dự nữa, dùng toàn lực chạy thục mạng, nhưng long tức của Ngao Kim lại theo sát không nghỉ.

“Tiểu thư!” Ba cường giả thấy thế chấn kinh, muốn rút ra chạy lại, nhưng kình lôi của Nhị Lôi cản lại bước chân của họ, “Các ngươi không thể đi cứu nàng ta được đâu! Ha ha ha ha!”

Mau lên! Nếu nàng nhanh hơn chút nữa! Nhanh hơn chút nữa! Uy áp ở sau càng ngày càng mạnh, khoảng cách cũng càng ngày càng gần. Cô gái ngày càng cuồng vọng chạy băng băng về trước, chợt nhận ra nàng trốn không thoát. Chẳng lẽ nàng sẽ chết trong tay Ly Ly tộc sao? Làm một oan hồn trong tay bọn chúng?

“Ầm!” Một chấn động vang lên, cô gái lảo đảo lao vào một vòm ngực ấm áp, trong lòng không khỏi bi ai, ngay cả cơi hội trốn nàng cũng không có, đây là số mệnh bắt buộc sao?

“Đi bộ cũng đụng phải loạn chiến, thật đúng là xúi quẩy!” Một giọng nói thanh thúy vang lên bên tai, cô gái vốn tưởng rằng chờ đợi mình là uy áp nghiền ép tới tử vong, nhưng đợi cả lúc lâu đều không có gì xảy ra, một cánh tay mảnh khảnh đầy nàng ra, cô gái ngẩng đầu lên, bắt gặp một đôi mắt đen rất không kiên nhẫn.

“Tiểu thư, làm phiền ngươi né ra.”

Thiếu nữ kinh ngạc. Đột nhiên quay đầu lại, liền thấy trong không khí có cái gì đó đang tản ra, mà uy áp vừa rồi truy kích nàng đã không còn nữa. Là nàng sao? Cô gái lại quay đầu lại, sự mất kiên nhẫn trong mắt càng lớn, người tới nhẹ nhàng đẩy nàng ra, bước nhanh về phía trước.

“Chờ đã, chờ đã!” Cô gái bước từng bước dài bắt lấy cánh tay của người trước mặt giữ chặt lại, dù gì cũng không thể để nàng rời đi được. Chỉ có nàng ấy mới giải quyết được khốn cảnh trước mắt.

“Làm gì thế?” Một giọng nói bất mãn vang lên, thiếu nữ lập tức nói, “Giúp ta một việc đi, sẽ không chịu thiệt đâu.”

Người kia chậm rãi xoay lại, nhíu mày lạnh lùng, “Giúp ngươi? Ta còn việc khác nữa.”

“Ngươi có thể giúp ta mà! Ta là người của vương thất Kỳ Thôn tộc, ngươi giúp ta một lần, sẽ không lỗ đâu.”

Người kia không nhịn được xoay người hất tay thiếu nữ ra, nàng thấy thế lại quấn lên, nhìn ba cường giả càng ngày càng khó trụ trên không, trong lòng nóng nảy. “Nếu như ngươi không ra  tay giúp đỡ, hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây.”

“Vương thất Kỳ Thôn tộc thật đúng là vô lại.”

Thiếu nữ cắn chặt lôi, cố chấp kéo cánh tay người trước mặt không buông, có chết cũng không buông.

“Ầm!” Một đạo kinh lôi vang lên bên tai Vân Phong, chỉ lệch người nàng có mất phân. Cô gái thét lên một tiếng, còn Vân Phong thì đen mặt nhìn Nhị Lôi trên không, tâm niệm truyền âm, “Nhị Lôi, ngươi ném chính xác thật đó.”

“Ha ha ha, yên tâm, ta khống chế lực tốt lắm. Sẽ không đả thương một tý tới ngươi đâu.” Âm thanh Nhị Lôi vui sướng vang truyền tới, rõ ràng lần này vô cùng hưng phấn.

Nhìn vẻ mặt âm trầm của Vân Phong, thiếu nữ rối rít, “Chính là hai người trên không kia!”

Vân Phong ngước mắt, vừa đúng bắt gặp ánh mắt với Ngao Kim, mắt hắn hơi lóe, đột nhiên hét lớn, “Mục tiêu của ta chỉ có bọn họ, cho ngươi một cơ hội, nếu không sẽ giết chết cả ngươi.”

Vân Phong nhíu mày cười lạnh, “Ta vốn đâu có quan hệ gì với bọn họ, các ngươi cứ tùy ý.”

Edit by Mavis Clay

“Ngươi có liên quan tới chúng ta! Sao ngươi có thể thấy chết không cứu?” Thiếu nữ chuyển mắt lớn tiếng kêu lên. Vân Phong nghe thấy liền tối tăm mặt mày. Ngao Kim trên không lại cười lên điên cuồng, một đạo long tức quăng về phía nàng.

Ánh mắt nàng lạnh dần, hất thiếu nữ ra xuất chưởng. Tinh Thần Lực cuồng mãnh xông ra khỏi người, chạm mạnh vào long tức của Ngao Kim.

“Xèo xèo!” Long tức của Ngao Kim hoàn toàn vỡ nát, tản ra không khí. Ánh mắt Ngao Kim hiện lên sự tán thưởng, bao nhiêu năm không gặp, thực lực nha đầu cường hãn hơn rất nhiều.

Thiếu nữ thấy Vân Phong như vậy càng nhận thấy không thể để nàng đi, mà ba cường giả thấy Vân Phong ra tay, trong lòng sáng lên. Cứu tinh đến rồi. Nếu như vị này có thể giúp bọn họ, cửa ải lần này có thể vượt qua được rồi.

“Nói lại lần nữa, ta hoàn toàn không liên quan tới bọn họ.” Vân Phong lạnh lùng lên tiếng.

Ngao Kim và Nhị Lôi cười phá lên, nói những lời kịch đã được soạn sẵn, “Không liên quan bây giờ cũng đã liên quan rồi, Ngươi cũng như bọn họ, hôm nay đừng hòng rời khỏi đây.”

“Vậy sao?” Vân Phong cười lạnh, nhảy vọt lên cao, đứng trước mặt Ngao Kim và Nhị Lôi, ba người ngầm trao đổi ánh mắt mà chỉ họ mới hiểu. Nàng nhìn ba cường giả Kỳ Thôn tộc và vị tiểu thư đã sớm luống cuống tinh thần, từ góc độ của họ không thấy được khóe môi đang câu lên của nàng, tốt lắm, toàn bộ cá đã mắc câu.

“Đã vậy, ta cũng không cần khách khí với các ngươi nữa.” Vân Phong nói xong, Ngao Kim và Nhị Lôi như cùng suy nghĩ cười lên, ba người họ ăn ý xòe tay ra, ba nguồn sức mạnh đã được khống chế ở mức nhất định chạm mạnh vào nhau.

Ầm!

Ba cường giả và bị tiểu thư căng thẳng nhìn lên, một chấn động từ chỗ ba sức mạnh va vào nhau cuồng mãnh lan ra, nhấc lên một trận cuồng phong, sau khi cuồng phong tản đi chỉ còn lại mỗi Vân Phong. Ba cường giả và vị tiểu thư chợt thở nhẹ ra, Vân Phong thu hết vẻ mặt của họ vào mắt.

Thu lưới rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.