Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 341




Vừa bước vào tiền thính liền thấy được phụ thân mặt than ngồi ở vị trí chủ nhà, hai bên sườn ngồi bốn người, nhìn thấy Vân Phong đi vào, Vân Cảnh gật đầu, bốn người còn lại thì lập tức đứng dậy: “Vân Phong đại nhân!”

Vân Phong cũng không nói lời nào, ngồi xuống bên cạnh phụ thân mặt than mình, đợi bốn người ngồi xuống lại, “Bốn vị tới đây thăm à?” Vân Phong hỏi, bốn người gật đầu, “Thương gia và Đức gia phái chúng ta tới đây hỏi một chút, có gì cần hỗ trợ, chỉ cần Vân Phong đại nhân mở miệng, chúng ta nhất định sẽ làm!”

Huyệt thái dương của Vân Cảnh giật vài cái, nhìn bộ dạng bốn người này phong trần mệt mỏi chắc chắn là ngày đêm chạy tới, nói ra thì đúng là không sai, nói thế nào vẫn là vì nữ nhi hắn mà đến.

“Đa tạ hai vị đại nhân có lòng, Vân gia và Mộc gia ghi tạc trong lòng.” Vân Cảnh trầm giọng nói một câu, bốn người vội vàng nói không cần không cần, mấy cặp mắt cứ như vậy nhìn chằm chằm Vân Phong, Vân Cảnh phiền chán cùng người khác nói chuyện, cũng không muốn ứng phó, Vân Phong nhìn ra phụ thân mặt than không kiên nhẫn, vui vẻ cười nói một câu, “Phụ thân đi làm việc trước đi, chỗ này có con rồi.”

Vân Cảnh gật đầu, đứng dậy rời đi, Vân Phong mở miệng, “Có một số nghi vấn cần vài vị đây giải thích thắc mắc giúp ta.”

“Vân Phong đại nhân cứ việc mở miệng! Chúng ta mà biết nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn*!”

*biết gì nói nấy, đã nói thì sẽ nói hết

Ngón tay Vân Phong đan vào nhau đặt trước người, khẽ nhướng mi mắt: “Ta vừa từ bên ngoài lịch lãm trở về nơi này, không hiểu sao đụng phải người của gia tộc Hách Liên, gia tộc này nghe qua có vài phần xa lạ, vài vị đây có biết Hách Liên gia đã xảy ra chuyện gì không?”

“Người của Hách Liên gia đến tìm Vân gia sao?” Bốn người không khỏi kinh ngạc, sau đó đều tức giận phát ra tiếng, “Hách Liên đúng là không có mặt mũi! Chỉ bằng trình độ này mà còn vọng tưởng qua lại với Vân gia sao, buồn cười!”

Vân Phong nhìn bộ dạng oán giận của bốn người liền cảm thấy buồn cười, xem ra gia tộc Hách Liên mới quật khởi này không được lòng ai hết.

“Vân Phong đại nhân, trăm ngàn lần không nên có quan hệ với Hách Liên gia, nếu không chính là một kẻ bám đuôi khó đá khỏi!” Vân Phong nghe nói vậy chân mày nhíu lại, bốn người đem chuyện của gia tộc Hách Liên mới quật khởi kể ra, trong vòng một năm Vân Phong rời khỏi Đông đại lục, đế quốc Phong Vân là đặc thù nhất trong tứ đại đế quốc, dù sao cũng không có hoàng thất chính thống, dựa vào hai đại gia tộc như thế nhất định sẽ có vô số khe hở có thể chui được, gia tộc chống đỡ cho đế quốc đại biểu cho sự đổi mới của gia tộc, có thể thay thế thì tất nhiên có rất nhiều gia tộc đều có ý niệm rục rịch trong đầu, Thương gia và Đức gia ngày qua ngày cũng không thoải mái giống như hoàng thất vậy.

Nếu Vân gia tiếp nhận trọng trách của đế quốc Phong Vân, dĩ nhiên hai đại gia tộc sẽ không phản đối, tuy nhiên Vân gia lại rất vô tâm, các ngươi ai thượng vị cũng không liên quan đến chúng ta. Chỉ mới trong vòng một năm gia tộc Hách Liên đột nhiên quật khởi, không biết dùng thủ đoạn gì, một tiểu gia tộc mà nhanh chóng leo lên như bây giờ, nói ra thì có chút buồn cười, gia tộc Hách Liên không có chiêu thức nào khác, đều dựa vào nữ tử đi đám hỏi để mở rộng thực lực nhà mình ra, lại nói gia tộc Hách Liên thịnh vượng, nên cũng thành toàn cho bọn họ, sau khi nhảy lên, các gia tộc đám hỏi cùng bọn họ bị Hách Liên gia từ từ nắm trong tay, không thể không nói gia tộc Hách Liên coi như có chút thủ đoạn.

Không ngừng cắn nuốt, không ngừng mở rộng, Hách Liên gia dựa vào cắn nuốt gia tộc khác để làm mình lớn mạnh, sau khi xuất hiện trước mặt mọi người, gia tộc Hách Liên tất nhiên đánh chủ ý lên Thương gia và Đức gia, tuy nhiên gia chủ hai nhà đều là người khôn khéo, sao có thể khinh địch như vậy để thua ở trong tay gia tộc Hách Liên, gia tộc Hách Liên không thực hiện được ý đồ với hai nhà cũng không tùy vào làm cương, Thương gia và Đức gia cũng không dám ra tay, dù sao Hách Liên gia đã quật khởi, nếu động thủ tất sẽ liên lụy rất nhiều thứ.

Nói tới đây Vân Phong mơ hồ hiểu được, Hách Liên gia rõ ràng không biết chừng mực, muốn độc chiếm đế quốc Phong Vân này, không kết được quan hệ với Thương gia và Đức gia cho nên liền nhắm ngay đến Vân gia, tuy Vân gia không có quyền lợi gì, nhưng lời nói mà nói ra rất có trọng lượng ở đế quốc Phong Vân, Hách Liên gia đã nóng lòng muốn thử, một khi Vân gia và Hách Liên gia kết quan hệ, Hách Liên gia nhất định sẽ cắn nuốt lực lượng của Vân gia đến không còn dư thừa!

Năng lượng của ký sinh trùng! Khóe môi Vân Phong chậm rãi nhếch lên, năng lực của Hách Liên gia cứ như ký sinh trùng, ký sinh trong cơ thể không gây một tiếng động, theo thời gian mà ăn sạch sẽ từ trong ra ngoài, cuối cùng chiếm cứ túi da của chính chủ!

Bốn người này giải thích tất nhiên sẽ khuyếch đại hơn, nhưng tốc độ Hách Liên gia nhanh như vậy không thể thoát quan hệ với việc dùng thủ đoạn, ngoại trừ đám hỏi, Hách Liên gia còn dùng cách thức gì để thượng vị, huống hồ mục đích Hách Liên gia đến Vân gia chủ yếu cũng là: Đám hỏi!

Hách Liên gia và Vân gia không có nửa điểm quan hệ, Vân gia không tính cùng mấy đại gia tộc mẫn cảm giao thiệp, Vân gia không thèm đếm xỉa đến, là một điều tự nhiên, người của Vân gia chỉ cầu một đời an bình, nếu không đế quốc Phong Vân đã sớm ở trong lòng bàn tay Vân gia rồi!

“Gia tộc Hách Liên quả thực có dùng thủ đoạn, nhưng Vân gia đã cự tuyệt thỉnh cầu đám hỏi, ân oán của các ngươi tự đi mà giải quyết.” Ánh mắt Vân Phong lạnh lẽo lướt qua, bốn người đều không có ai lên tiếng: “Hai đại gia tộc nếu có năng lực áp chế được Hách Liên gia thì đó chính là thực lực của hai đại gia tộc, nếu không có cũng chỉ có thể để cho Hách Liên gia thượng vị, các ngươi tranh đấu Vân gia không nghĩ sẽ tham dự, cũng đừng vội vã hất nước đen vào đối phương.”

“Ha ha ha, Vân Phong đại nhân nói đúng, lập trường của Vân gia chúng ta đều rõ ràng, đều rõ ràng!” Bốn người hơi xấu hổ cười cười, vừa rồi thêm mắm thêm muối nói một phen lí do thoái thác xác thực có ý cẩn thận, Vân Phong đã rạch mặt bọn họ tất nhiên không có đảm lượng tiếp tục châm ngòi.

Sự tồn tại của Vân gia như một viên cự thạch đặt ở trong tay mỗi người, nếu nói có một cơ hội có thể khiến cho Vân gia biến mất, đoán rằng không ai là không nghĩ đến, Vân gia trung lập dĩ nhiên là tốt, nhưng trung lập có thể duy trì bao lâu, ai cũng không biết, Mộc gia tuy rằng không có triển lộ mũi nhọn, tuy chỉ an nhàn đứng dừng ở Mộc thành, đã làm cho cái hai đại gia tộc thở phào một hơi, tuy nhiên Hách Liên gia đột nhiên ra mặt làm cho hai đại gia tộc không khỏi lo lắng đề phòng, Mộc gia là dịu ngoan, không có nghĩa là Hách Liên gia cũng là như thế.

Bốn người tới đây dò hỏi đều được giữ lại, mĩ kỳ danh là hỗ trợ, kì thực là quan sát Hách Liên gia và Vân gia rốt cuộc có lui tới hay không, hơn nữa mười ngày sau chính là ngày Mộc Tiểu Cẩm sinh, từ sau khi Hách Liên phu nhân đi khỏi Hách Liên gia không có người nào tới bái phỏng, Vân Phong nghĩ bọn họ sẽ không dễ dàng dập tắt ý niệm trong đầu vậy, từ chối thì từ chối, nhưng người ta chưa có ý định từ bỏ thì mình cũng không có biện pháp, chỉ cần Hách Liên gia không ngu xuẩn vận dụng đến cái tâm tư gì, Vân Phong sẽ coi như là không thấy.

Rất nhanh sau đó, ngày Mộc Tiểu Cẩm sinh đã đến, buổi sáng một ngày này, tiểu bảo bảo trong bụng Mộc Tiểu Cẩm có động tĩnh, bà mụ và hết thảy nhân viên đều đã chuẩn bị xong xuôi, mới buổi sáng mà đã bắt đầu bận việc, còn Mộc gia từ trên xuống dưới đều quanh quẩn một bầu không khí khẩn trương, đây là một chuyện vui lớn!

Buổi sáng Vân Thăng cứ nôn nóng bất an, đi tới đi lui ở ngoài phòng, không ngừng nhìn ngó vào phía bên trong, chỉ cảm thấy lúc này thời gian mới một giây mà như cả năm, hận không thể lập tức kéo đứa nhỏ kia ra ngoài! Vân Cảnh ngồi ở bên ngoài, khuôn mặt nghiêm túc nhìn qua là thấy, vị gia gia này cũng có chút khẩn trương, Vân Lạc Trần tò mò mà đợi, Khúc Lam Y nhàn nhã cười nhàn ngồi một bên, Yêu Yêu ở trong lòng Vân Phong, Nhục Cầu thì ngồi trên vai Vân Phong, cả hai đều tò mò nhìn đám người ra ra vào vào, bộ dạng thực thỏa đáng.

“Đại ca, đừng đi nữa.” Vân Phong bất đắc dĩ hô một tiếng, Vân Thăng giống như không nghe thấy, lại đi tiếp vài vòng, “A? Phong nhi muội nói cái gì?”

Vân Phong chỉ có thể lắc đầu, thôi quên đi, đại ca nhìn qua cực kỳ khẩn trương, có lẽ như vậy mới có thể giảm bớt cảm xúc của hắn, không gian xung quanh đã bị Vân Phong Phong tỏa, bất luận là kẻ nào cũng không có thể đột nhiên xông vào, Vân Phong muốn bảo đảm lúc Mộc Tiểu Cẩm sinh phải hoàn toàn an toàn!

Bên trong phòng vang lên tiếng Mộc Tiểu Cẩm thống khổ hét, cũng nghe thấy tiếng bà mụ quát to, “Phu nhân, dùng sức đi!”

Vào lúc này đây Vân Phong vô cùng khẩn trương, lòng bàn tay đã bắt đầu toát ra một chút mồ hôi, Vân Thăng càng như kiến bò trên chảo, muốn đi vào lại không thể vào, chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn, cùng lúc đó, phía trên không Mộc thành bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng, gần như trong nháy mắt, hắn đã đứng trên không Mộc thành trên, đầu tóc vàng tung bay theo gió, hai tròng mắt màu vàng tản ra khí thế sắc bén và ngoan tuyệt, ánh mắt cứ như đao trực tiếp tập trung về phía Mộc gia!

“Chính là chỗ đó sao...” Giọng nói trầm thấp phiêu tán ở không trung, nam nhân đột nhiên nở một nụ cười quỷ dị, gương mặt thô mang theo một tia tà mị, một áp lực khổng lồ từ quanh thân thể chậm rãi phát ra, trong nháy mắt, bóng dáng đã đánh trực diện về phía Mộc gia!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.