Hai người tiếp tục thảo luận cho đến khoảng 10 giờ, lúc này mới lục đục có thêm hai người mới tiến vào quán, thật bất ngờ là quán này bữa nay hơi đông, có vẻ là vì xuất hiện tin đồn hôm nay có hai siêu minh tinh đẹp trai xinh gái xuất hiện trong quán nên mọi người tò mò
Bác chủ quán tất nhiên là mừng rỡ khi hôm nay đông khách, bất quá nhờ vào hệ thống tường chắn nên quán vẫn giữ được đặc trưng tĩnh lặng hàng ngày
“ Ô, Lan, Hùng, hai người tới rồi sao ?”
“ Ừm, bọn này đến rồi, lúc nãy bọn tớ có lên câu lạc bộ dọn dẹp lại một số đồ đạc với chuẩn bị đồ cho các đàn anh”
Cô gái bé nhỏ đáng yêu, thấp hơn cô một tý, thuộc thể loại tinh nghịch và dễ thương, không quá xinh đẹp nhưng lại dễ nhìn, mặc một bộ đồ trẻ con, áo thun dài tay và váy ngắn, vớ đen cùng giày thể thao.
Bên cạnh cô bé là một anh chàng trầm tính ít nói, thân hình cao và đồ sộ, lớn hơn cả tên Ngọc Thạch này phải nữa cái đầu chứ ít, chiều cao tầm 1m9 và cơ thể tràn đầy sức mạnh
Đối phương gật đầu ý chào hỏi cô, sau đó cả hai lựa chọn chỗ ngồi, Lan ngồi bên cạnh bản thân còn hai tên con trai ngồi với nhau
“ Mình là Vương Lan, học viên năm hai của đại học B, mà cả đám đều cùng một trường phải không nhỉ ? hắc hắc, trong game bản thân nghề nghiệp là du hiệp, đẳng cấp 12, nick name là Yêu đồ ngọt ! Hân hạnh làm quen”
“ Thế Hùng, năm hai khoa công nghệ thông tin, thành viên câu lạc bộ tennis, chiến binh, đẳng cấp 13, tên trong game là Cự hùng !”
“ Ngọc Thạch, cung thủ, đẳng cấp là 14, mọi người chỉ giáo nha !”
Cười ngọt rơ nói chuyện, từ giọng nói và cách cư xử cô có thể phán đoán tính cách chung chung của những người này rồi, không quá khó làm quen
Mọi người bắt đầu nhìn lại cô, bản thân Hạnh là người cuối cùng chưa giới thiệu về bản thân, thấy vậy cô liền đặt ly nước mình xuống bàn rồi nói
“ Bích Hạnh, năm hai khoa y, không tham gia câu lạc bộ, pháp sư, đẳng cấp 17, tên trong game là Mọt sách !”
“ CẤP 17 ?????!!!!!”
Ba tên ngốc hoàn toàn không thể tin tưởng vào tai mình rồi, trò chơi mới mở ra chưa được bao lâu thì đã có người cày lên đẳng cấp này rồi, hơn nữa đối phương lại chỉ là sinh viên giống bọn anh mà thôi
Thống kê đẳng cấp trên web thì level cao nhất hiện tại cũng chỉ mới là 18, hơn nữa đó lại chính là một chiến binh, người có nhiều ưu thế khởi đầu nhất, một pháp sư mà có thể cày đẳng cấp ngang với mức độ đó thì đúng là khó tin
Nếu mà để cho bọn chúng biết cô còn lãng phí bốn ngày không luyện cấp chỉ ngồi yên trong thư viện mà vẫn đạt đẳng cấp 17 thì đám ngốc này sẽ biểu hiện ra sao nhỉ ?
“ Không cần phản ứng dữ vậy đâu, chỉ là lợi thế khởi đầu mà thôi, hơn nữa khả năng cao tớ sẽ dẫn đầu đẳng cấp trong thời gian tiếp theo !”
Thản nhiên thốt ra một câu nói khiến mọi người không khỏi đắng lòng, vừa nghĩ đối phương khá là thông minh bình tĩnh, ai ngờ cũng tự kỷ như vậy a ~
“ Làm sao mà cậu có thể chắc chắn như vậy chứ ?”
“ Đơn giản mà, pháp thuật có thể phá phòng, quái cấp thấp không có khả năng kháng phép cao, lực sát thương của pháp sư là cao nhất ít nhất trong một quãng thời gian dài, hơn nữa khi đi luyện cấp thì nghề nghiệp của tôi cũng thuận lợi hơn các nghề khác !”
“ Vậy sao ?”
“ Nhưng mà du hiệp cũng rất thuận lợi trong chiến đấu tầm xa và cận chiến mà, tớ chưa chắc sẽ thua pháp sư đâu !”
“ Ừm, mọi người đều có điểm mạnh của mình, hơn nữa đẳng cấp cũng không phải là tất cả !”
Lý do mà Hạnh có thể thản nhiên tự nhận rằng bản thân sẽ giữ đẳng cấp cao trong một thời gian là vì cô biết rằng, nếu tự thân người chơi bỏ qua sự trợ giúp của hệ thống thì sẽ có thể học skill vượt đẳng cấp
Hiện tại thực lực của cô không thua kém gì mấy người pháp sư đẳng cấp cao 26, 27, các skill được cộng gần hết, cô sẽ dư khá là nhiều điểm skill point.
Hạnh chỉ rút ra kết luận của mình sau khi được học tập pháp thuật của Biến Hóa, mọi người không hiểu được ẩn ý trong lời của cô mà gật gù đồng ý, họ chỉ nghĩ cô nói vài điều đời thường mà thôi.
Mấy người nói chuyện với nhau một lát rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc, hôm nay cô không tính về nhà nên sẽ đến trường một lát
“ Bọn này muốn lên câu lạc bộ bây giờ, chuẩn bị đến giờ hoạt động rồi, à đúng rồi, cậu vẫn chưa hoạt động câu lạc bộ phải không ? có muốn lên tham quan không ?”
Mang một cuốn sổ ôm ngang ngực, Lan quay lại hỏi cô
“ Hửm, ừm … câu lạc bộ tennis đúng không ? cũng được !”
Dù sao cũng không có việc gì làm nên cô cũng sách túi đi theo bọn họ, ngày hôm nay ba mẹ cô vẫn chưa về, thằng em trai thì chuẩn bị đi chơi với bạn nên không ở nhà ăn trưa, đọc sách miết cũng chán nên bây giờ cô đang chán chường không có gì làm
Bốn người theo đuôi nhau tới đại học B, khuôn viên khá là rộng lớn, có khu ký túc xá cho sinh viên ở lại, bất quá đang nghĩ hè nên chẳng còn bao nhiêu người
Ở một khu lân cận chính là sân vận động, nơi này là để dành cho các câu lạc bộ thể thao hoạt động hoạt động, nó được phân thành nhiều sân nhỏ, sân dành cho tennis thì được xây dựng ở chính giữa
Mặt đất được quét dọn sạch sẽ, ghế, chỗ phục vụ nước, hàng rào, lưới, tất cả đều khá là mới, chắc là được vệ sinh thường xuyên
Sân rất rộng, có khoảng sáu sân để mọi người tập luyện, phía bên ngoài đã đứng sẵn rất nhiều học sinh hoặc mấy cô bé đợi chỗ hàng rào, bọn họ đứng ngoài ngóng vào trông chờ đợi một điều gì đó
“ Họ là … ?” Hạnh
“ Fan hâm mộ của tên Thạch đấy, dù sao thì hắn ta cũng đẹp mã mà !” Lan
“ Cái gì chớ, cậu đang xỏ xiên tớ đấy à ?” Thạch
“ Không không, đang khen mà !” Lan
“ Hừm, bọn họ mắt mù hết rồi !” Hạnh
“ Chuẩn !” Hùng
Tiến vào trong phòng câu lạc bộ gần đấy, không có gì đặc biệt, Lan giống như đang làm quản lý cho câu lạc bộ này, cô cầm chìa khóa mở cửa phòng ra
Từ phía đằng sau đã có khoảng gần hai chục người thanh niên đang đến, cả đám ai cũng mặc đồ thể thao sẵn, trong cả bọn chỉ có mỗi tên Thạch là mặc đồ đi chơi thôi, coi như là cậu bạn Hùng kiệm lời ở kế bên cũng mặc đồ thể thao
“ Yo, mấy đứa đến sớm a, à rá ? ai đây ? khoan… là Mỹ nhân a !!!!!!!”
Một thanh niên có vẻ là trung tâm của dòng người, đối phương chắc là trưởng câu lạc bộ hoặc là một thanh niên đóng vai trò tạo không khí cho cả đội, cậu ta tò mò về sự xuất hiện của cô
“ Là bạn, cùng trường mình, cậu ấy đến tham quan ..”
“ Em gái, em học khoa nào, có bạn trai hay chưa ?”
Đột ngột lao tới như một cơn lốc, hai tay đưa ra muốn chạm lấy tay cô nhưng lập tức bị bản thân né ra, đối phương ngã cái bệch xuống đất bất quá vẫn rất sung sức ngước đầu dậy hỏi thăm
Cảm giác ơn ớn cô lùi lại vài bước, nhịn lại cái xúc động muốn đáp vào mặt đối phương vài cái
“ Xin lỗi, anh không phải gu em !”
Né xa đối phương như trốn giặc, cả đám bật cười vì thái độ của cô, mọi người làm quen với nhau trong chốc lát rồi tiến vào phòng câu lạc bộ thay đồ, các thành viên đều rất có kỷ luật thay đồ chỉ trong tầm 15 phút là đã xong