Thiên Tài E-sports Được Chọn Lựa

Chương 101: Ngoại truyện 2 - Phần 2: Sau này




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dư Thanh cuối cùng cũng giải nghệ trước thềm mùa giải mới. BTW tuyển một cậu nhóc chơi xạ thủ khá ổn để thế chỗ.

Cậu nhóc tên là An Dương, người như tên, rạng rỡ như một mặt trời nhỏ. Cậu ta rất hợp tính với Khang Miễn, đến nỗi trong kỳ nghỉ giải, có mấy lần cả hai suýt nữa anh em song hành chơi game thâu đêm. Nhưng lần nào cũng vậy, Châu Tùng Dục đều giữ bộ mặt lạnh tanh lôi Khang Miễn về phòng ngủ.

Dư Thanh từng nghĩ rằng giải nghệ chắc hẳn sẽ rất khó vượt qua. Nhưng giờ đây khi thật sự rời sân đấu, anh lại cảm thấy cũng không đến mức quá trống rỗng hay đau khổ như mình từng tưởng tượng.

Ngược lại vì ở lại làm huấn luyện viên và không rời khỏi BTW, anh bỗng trở nên bận rộn hơn. Hàng loạt quảng cáo, hoạt động tuyên truyền và các việc linh tinh không ngừng tìm đến.

Dẫu bản thân không cảm thấy có gì khác biệt, nhưng trên mạng lại xôn xao bàn tán, độ hot kéo dài mãi không giảm.

Yến Ninh giờ đã chính thức trở thành đội trưởng. Dư Thanh vừa giải nghệ, không ít nhà tài trợ có lẽ hối hận. Nhưng hợp đồng đã ký, có muốn hối hận cũng phải đợi kỳ sau.

Còn BTW, họ có thực lực và tự tin đủ để trong thời gian này khiến các nhà tài trợ không phải hối tiếc.

...

Trước khi mùa giải mới bắt đầu không lâu, mẹ của Dư Thanh qua đời. Cơ thể đã bị rượu và thuốc lá bào mòn nhiều năm, dù sau này cai rượu bỏ thuốc cũng không thể cứu vãn.

Khi nhận được tin, Dư Thanh chỉ cảm thấy rằng, thì ra gió thu cũng có thể lạnh đến vậy.

Yến Ninh cùng anh đến viện dưỡng lão để gặp bà ấy lần cuối.

Toàn bộ tang lễ, Dư Thanh tự mình lo liệu. Người thân bạn bè đến viếng cũng không nhiều, buổi lễ kết thúc sớm hơn dự đoán.

Sau khi an táng, Dư Thanh lén quay lại nghĩa trang một mình, ngồi bên mộ mẹ nói chuyện rất lâu.

Có lẽ mẹ đã từng đem đến cho anh không ít đau khổ, nhưng bà ấy cũng từng mang đến cho anh tình thân, tình mẫu tử và sự ấm áp. Dù thế nào đi nữa, bà ấy vẫn luôn là mẹ của anh.

Yến Ninh thực ra vẫn luôn ở đó, chỉ đứng từ xa mà không bước tới. Vì có những lúc, con người ta có lẽ cần được ở một mình hơn.

Đến khi trời đổ mưa, Yến Ninh mới chạy lại, cởi áo khoác trùm lên người Dư Thanh rồi kéo anh về xe.

Sau hôm đó, Dư Thanh dường như không có gì thay đổi, cứ như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Chỉ là đôi lúc anh lại ngẩn người vô thức.

Có lẽ, thời gian sẽ xoa dịu tất cả.

...

Từ sau khi Dư Thanh và Yến Ninh cùng trở về nhà, Hứa Niệm càng sốt ruột chuyện cả đời của Yến Nhiên. Không chịu nổi áp lực, Yến Nhiên đành cầu cứu Yến Ninh. Lúc này, Dư Thanh bất ngờ nảy ra ý tưởng nhờ Tạ Trừng giả làm bạn trai của Yến Nhiên rồi về nhà gặp mặt.

Không ngờ sau vài lần về thăm, hai người dường như thật sự tìm được tiếng nói chung. Chỉ có điều, mùa giải mới đang cận kề, Tạ Trừng bận rộn tập luyện, nhưng nghe nói Yến Nhiên thỉnh thoảng vẫn đến căn cứ của TTY mang đồ ăn.

Chuyện này khiến Yến Ninh không hài lòng chút nào. Từng ấy thời gian, Yến Nhiên chưa bao giờ đến căn cứ của BTW mang theo gì cả!

Sau giải đấu thế giới, Trịnh Kỷ cuối cùng cũng bắt đầu theo đuổi Li một cách nghiêm túc. Tuy nhiên, kết quả thế nào thì... theo lời của Li:

"Còn phải xem Trịnh Kỷ có đủ chân thành hay không thôi~".

Khang Miễn, sau khi hẹn hò với Châu Tùng Dục, ngày càng trắng trẻo mũm mĩm. Có lẽ đây chính là "mối quan hệ mập rõ" trong truyền thuyết. Chỉ có điều, đến giờ cậu vẫn chưa dám nói với gia đình rằng mình đã thích con trai... mà còn là "nằm dưới" nữa...

Còn về Châu Tùng Dục, cậu ấy chẳng để tâm. Ngày hôm sau, cậu ấy gọi thẳng một cuộc điện thoại cho mẹ mình bên kia đại dương, thẳng thừng thông báo:

"Đừng mong gán ghép hôn nhân thương mại gì cho con trai bà nữa. Con trai bà không chỉ không đồng ý, mà còn không thẳng!"

Nói xong, cậu ấy cúp máy ngay, chẳng thèm quan tâm đầu dây bên kia phản ứng thế nào.

Kết quả trực tiếp của chuyện này là 2 ngày sau, một người phụ nữ quý phái, trang nhã, đến gõ cửa căn cứ của BTW.

Đó cũng là lúc Khang Miễn lần đầu biết rằng, hóa ra, chuyện "cho cậu 500 vạn, lập tức rời xa con trai tôi" thực sự có tồn tại trên đời...

Nhưng điều thú vị là Châu Tùng Dục còn bá đạo hơn. Cậu ấy đối mặt với mẹ mình, dõng dạc nói:

"Lương năm của con gần 1000 vạn. Tiền con đưa hết cho Khang Miễn. Người cũng là của cậu ấy. Mẹ cứ để cậu ấy tự quyết định đi."

Suýt chút nữa thì bà quý phu nhân bị chọc đến bùng nổ ngay tại chỗ.

Không lâu sau, chuyện đó dần chìm vào quên lãng. Lúc này, cậu nhóc An Dương mới phát hiện Khang Miễn và Châu Tùng Dục là một cặp. Từ đó, cậu ta giữ khoảng cách với tất cả mọi người trong BTW, thậm chí còn nghi ngờ liệu Lão Chu và Chu Hoành có chút gì mờ ám không.

Sau mùa giải mới, Tết Nguyên Đán cũng đã đến gần. Các đội tuyển hàng đầu trong nước như TTY, JoP, Flying Bird và BTW đều tham gia tập huấn. BTW giành hạng 3, không ngoài dự đoán Flying Bird chiếm hạng nhất. Nhưng điều đáng chú ý là TTY, nhờ sự hòa nhập tốt của Tần Lăng Vân, đã bắt đầu bộc lộ tài năng, đoàn kết giành lấy hạng nhì.

Đến ngày 28 Tết, Lão Chu cuối cùng cũng cho đội được nghỉ lễ. Dư Thanh không còn chỗ ở, nên dưới lời mời nhiệt tình của Yến Ninh, Yến Nhiên và mẹ cậu, anh đến nhà Yến Ninh đón Tết.

Khang Miễn hiếm khi không về quê mà chọn ở lại Bắc Kinh cùng Châu Tùng Dục. Lý do thực ra là vì cậu vừa come out với gia đình và bị chửi mắng thậm tệ, không dám về nhà.

Điều khiến Yến Ninh và Dư Thanh bất ngờ nhất là Tạ Trừng lại đến chúc Tết vào ngày mùng 1!

Quan trọng hơn, anh ta xuất hiện với tư cách bạn trai của Yến Nhiên!

Yến Ninh nhất thời không biết nên khóc hay cười, còn Dư Thanh và Tạ Trừng thì chỉ nhìn nhau, bật cười một cách ăn ý.

"Anh em tốt một đời, ngay cả yêu cũng phải yêu người trong cùng một nhà."

...

Trong khoảng thời gian nghỉ lễ này, mọi người cuối cùng cũng được thảnh thơi. Nhưng Yến Ninh lại tỏ ra rất lạ.

Cậu bắt đầu tránh né những cái chạm nhẹ của Dư Thanh. Ngay cả khi chơi mấy trò nhỏ như mặc thử đồ, cậu cũng không chịu cởi áo khoác ngoài.

Dư Thanh hỏi, nhưng Yến Ninh chỉ cười mà không trả lời.

Dư Thanh bực bội, mà bực bội thì làm gì đây? Dĩ nhiên là tìm anh em tâm sự!

Vậy là vào chiều mùng 3 Tết, Dư Thanh kéo mạnh Tạ Trừng nửa rời khỏi vòng tay ấm áp của bạn gái để cùng mình đi ăn lẩu.

Tại sao chỉ là nửa rời khỏi? Vì Tạ Trừng tiện thể kéo luôn cả Yến Nhiên đi cùng. Nhưng do ở nơi công cộng, hai người không tiện ôm ấp nhau như ở nhà.

Không ai hiểu em trai bằng chị gái. Yến Nhiên chỉ liếc nhìn lịch một cái, lập tức hiểu ra:

"Sắp đến sinh nhật cậu rồi. Chắc chắn thằng nhóc ấy đang chuẩn bị điều bất ngờ gì đó cho cậu."

Sinh nhật của Dư Thanh rơi đúng ngày mùng 8 tháng 1, một ngày rất đẹp.

Yến Ninh quả nhiên không làm mọi người thất vọng. Khi Dư Thanh vừa tỉnh dậy, mở cửa ra đã thấy trong phòng khách bày đầy hơn 20 chiếc hộp lớn nhỏ.

Yến Ninh đứng đó, mỉm cười nhìn anh:

"Mặc dù cách này hơi cũ, nhưng em nghĩ nó rất hữu dụng, vì có thể tặng anh thật nhiều, thật nhiều thứ."

Dư Thanh bắt đầu mở từng món quà. Từ món quà tượng trưng cho năm 1 tuổi, đến năm 18 tuổi là một đôi giày thể thao phiên bản giới hạn. Năm 20 tuổi, là một chiếc cà vạt đặt làm riêng cùng cặp khuy măng-sét và trâm cài áo đính kim cương đi kèm.

Cuối cùng, món quà tượng trưng cho năm 24 tuổi – cũng là chiếc hộp lớn nhất.

Khi mở ra, lớp đầu tiên là bộ 3 sản phẩm công nghệ mới nhất: điện thoại, máy tính bảng và laptop của một thương hiệu nổi tiếng.

Lớp thứ 2, là một bộ thiết bị phát sóng trực tiếp chuyên nghiệp.

Dư Thanh từng vô tình đùa rằng, giờ mình đã giải nghệ, chi bằng đi làm streamer bình luận trận đấu, chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Chỉ là câu nói vu vơ, vậy mà Yến Ninh đã ghi nhớ.

Dưới cùng, là một bản hợp đồng và một bức thư tay.

Dư Thanh cầm bức thư lên, định mở ra xem thì Yến Ninh đưa tay giữ lại:

"Đợi lát nữa rồi lén đọc sau nhé... em... thấy ngại lắm..."

Tiếp đó, Dư Thanh cầm lấy bản hợp đồng.

"Chuyển nhượng tài sản... tự nguyện tặng..."

Dư Thanh sững sờ ngẩng đầu, nhìn thấy Yến Ninh đang cười nhẹ nhìn mình.

"Em..."

Yến Ninh nghiêm túc nói:

"Người ta bảo trên mạng rằng, tiền của một người đàn ông ở đâu, trái tim anh ta cũng ở đó. Giờ em giao toàn bộ tài sản của mình, từ tiền mặt, tài sản lưu động và bất động sản cho anh. Anh nuôi em, được không?"

Dư Thanh không trả lời, chỉ vòng tay ôm lấy cổ Yến Ninh, trao cho cậu một nụ hôn sâu đầy ý nghĩa.

Dư Thanh vốn nghĩ mọi chuyện đến đây là kết thúc. Nhưng đến tối, khi hai người đang tận hưởng những khoảnh khắc ngọt ngào bên nhau, anh cuối cùng cũng phát hiện ra lý do vì sao dạo gần đây Yến Ninh luôn tránh né mình.

Tại vị trí từng bị dao đâm trước đây, giờ xuất hiện một hình xăm mới.

Đó là một dòng chữ viết bằng font chữ hoa mỹ:

"Clear, my faith."

Thanh, tín ngưỡng của tôi.

Thư tay của Yến Ninh:

Dư Thanh,

Mở thư mỉm cười, như được gặp gỡ trực tiếp.

Ban đầu em định viết rằng: Gửi người yêu dấu của em, hay bảo bối của em, người tình của em. Nhưng rồi em nghĩ lại, anh không thuộc về em. Anh là một cá thể tự do, độc lập, mạnh mẽ, chỉ thuộc về chính bản thân mình.

Đôi khi, em tự hỏi, liệu mình thực sự có thể gặp được một người tốt đến thế không?

Hiện thực luôn trả lời rằng: Có. Em đã tìm được người đó rồi. Một bông lau mờ ảo ngoài giấc mộng, một ánh trăng xoay vần qua bao vòng nhân thế.

Em không biết phải diễn tả thế nào mỗi khi được ôm lấy anh, hôn anh. Đó có lẽ là sự thỏa mãn khi đạt được điều ao ước bấy lâu hoặc niềm hân hoan không thể tin nổi.

Chúng ta đã từng trải qua rất nhiều hiểu lầm, sóng gió. Nhưng may mắn thay, vượt qua hết những rào cản và khó khăn của thế gian, chúng ta vẫn có thể bên nhau. May mắn thay, người ở cạnh anh đến cuối cùng vẫn là em.

Có lẽ em không thật sự hiểu rõ, thế nào mới gọi là yêu một người thật lòng. Nhưng em sẽ học. Những gì một người bạn trai nên làm, em sẽ làm. Những điều người khác có, chỉ cần anh muốn, em nhất định dốc hết sức mình để mang lại cho anh.

Tự nhiên lại lảm nhảm nói nhiều như vậy, hình như em vẫn chưa nói ra điều quan trọng nhất. Xin hãy thứ lỗi cho sự vụng về của em.

Em yêu anh.

Em yêu anh, Dư Thanh.

Em yêu anh khi ở trên sân đấu, khi anh ngập tràn khí thế, tự do phóng khoáng.

Em cũng yêu anh khi ở dưới khán đài, khi anh mệt mỏi và kiên trì làm việc ngày đêm.

Em yêu anh trong những thước phim quảng bá bóng bẩy và cả khi anh mơ màng vừa thức giấc.

Em yêu anh – yêu tất cả mọi thứ thuộc về anh. Một cách vô điều kiện, không cần lý do.

Trong đời mình, em từng gặp rất nhiều người. Họ đến rồi đi, có người tạm dừng đôi chút, có người vừa dừng chân đã rời đi.

Nhưng anh thì khác. Anh là bức thư tình mà ông trời ban tặng cho em, là định mệnh của em, là duy nhất, là không thể thay thế.

Anh nhất định sẽ là ánh trăng của đời em.

Tín đồ của anh – Yến Ninh

...

Toàn văn hoàn

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.