Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 566: Trời ời, ngầu quá vậy!




Lúc Trần Khiêm đỗ xe xong thì các bạn học đã đến được hơn phân nửa rồi.

Hôm nay có khoảng hơn hai mươi người, cả nam cả nữ vô cùng náo nhiệt.

Đặt bàn cũng rất lớn.

Đa số các bạn học chỉ chào hỏi đơn giản với Trần Khiêm, sau đó thì nói chuyện với nhau.

Dù sao thì trong mắt bọn họ, Trần Khiêm cũng chỉ là một tên nghèo rớt mồng tơi mà thôi, đương nhiên là bị mọi người phớt lờ và xem thường rồi.

Điều khiến Trần Khiêm bất ngờ đó là.

Lần tụ tập này của các bạn học, Trần Lâm với Lý Thi Hàm không đến.

“À phải rồi anh Văn Dương, sao Trần Lâm với Lý Thi Hàm không đến vậy? Chẳng phải nói là sẽ đến sao?”

Có người cũng thắc mắc giống Trần Khiêm, hỏi. Chương‎ 𝓶ới‎ nhấ𝘵‎ 𝘵ại‎ ||‎ Т𝑹𝘂𝑀Т𝑹𝐔𝑌𝘌‎ 𝐍.Vn‎ ||

Lý Văn Dương cười: “Hai bọn họ không đến được, ha ha, bây giờ người ta đâu có giống như trước đây nữa, trèo lên cành cao rồi, là người có bản lĩnh nhất trong nhóm bạn học chúng ta rồi, ôi, mấy dip nhỏ nhỏ thế này chắc là sẽ không tham gia đâu!"

“Hả? Mẹ ơi, không phải chứ? Mau kể xem nào anh Dương, là thế nào?”

Có người tò mò.

Lúc này Giang Tuyết Tinh ngồi ở bên cạnh Lý Văn Dương, cũng thắc mắc hỏi.

“Bây giờ Lý Thi Hàm tìm được một người bạn trai rất ngầu ở Kim Lăng, trên mạng nói phố du lịch núi Vân Đỉnh có vui chơi giải trí ăn uống mọi người có biết không?”

Lý Văn Dương đốt một điếu thuốc rồi nói.

“Đương nhiên là biết chứ, mẹ ơi, tương lai núi Vân Đỉnh sẽ được cải tạo thành phố văn hóa du lịch ẩm thực, ai mà không biết chứ!”

“Ha ha, bạn trai Thi Hàm người ta là người của thôn núi Vân Đỉnh đấy, bây giờ được đền bù tận mấy căn nhà. Hơn nữa nhà anh ta còn mua một cửa hàng trên phố thương mại của khu du lịch văn hóa núi Vân Đỉnh, sau này tiền kiếm được đếm không xuể đâu!”

“Trời ời, ngầu quá vậy!”

Mọi người nghe Lý Văn Dương nói, ai ai cũng kinh ngạc.

“Bạn trai cô ấy tên là Đinh Hạo, hiện tại rất nổi tiếng ở Kim Lăng, tháng trước tôi đến Kim Lăng chơi, có gọi cho Thi Hàm, bạn trai cô ấy cũng đến gặp tôi, cùng ăn một bữa cơm, còn có cả wechat này!"

Lý Văn Dương kiêu ngạo nói.

“Mẹ kiếp, anh Dương ngầu quá đấy!”

“Trước đây ở trường, anh Dương với anh Lý Siêu là ngầu nhất lớp chúng ta còn gì. Anh Siêu cậu xem, anh Dương ngầu như vậy, cậu cũng phải nhanh lên mới được!”

Có cô gái nói năng không suy nghĩ gì trêu chọc Lý Siêu ở bên cạnh.

Khiến cho Lý Siêu rất ghen tị.

Quả thật nếu đem lên bàn cân thì mình kém hơn Lý Văn Dương.

Đặc biệt là hiện tại, Lý Văn Dương quen biết nhiều người Kim Lăng như vậy, những mối quan hệ của mình cũng chỉ ở sở y tế.

Làm cho Lý Siêu như ngồi trên đống lửa. Cảm giác như mất hết cả thể diện.

“Đừng nói như vậy, Lý Siêu cũng ngầu mà, mọi người có bà con họ hàng gì làm việc liên quan đến bệnh viện có thể đến tìm Siêu Tử, nào nào nào Siêu Tử, cậu ngồi ở ghế khách mời chính đi!”

Lý Văn Dương ngồi ở ghế bên cạnh ghế chính, Giang Tuyết Tinh ngồi bên phía tay trái cậu ta, cho nên ghế khách mời chính đương nhiên phải để cho. Lý Siêu rồi.

“Không được đâu anh Dương, tớ thấy cậu nên ngồi ở ghế chính thì tốt hơn đấy, dù sao thì hiện tại cậu là ngầu nhất rồi, hơn nữa ở đây tớ cũng nói một câu, công ty nhà anh Dương lần này cũng nhận được tài trợ từ tập đoàn Mộng Tưởng mài”

Một anh chàng cười nói với Lý Văn Dương.

Có người đã nói thẳng ra như vậy khiến Lý Văn Dương ra dáng rất sảng khoái.

Bởi vì sau khi mọi người nghe xong, ai cũng trợn to mắt nhìn Lý Văn Dương.

“Ha ha, đều là công ty trong nhà thôi, không liên quan đến tôi, bây giờ tôi tự mở một công ty, vẫn chẳng đâu vào đâu cả! Cũng chưa có thành tích gì!” Lý Văn Dương cười khổ nói.

Mọi người lại càng thêm hâm mộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.