Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 531: Hóa ra là cậu ở đây




Trần Khiêm nhìn Lưu Mẫn cười lạnh, nhưng miệng thì vẫn nói câu đồng ý.

Theo Lưu Mẫn đi đến nhà vệ sinh.

“Tôi nói cậu điên à, tôi bảo cậu cầm một hộp. khăn giấy, cậu chỉ cầm có một mảnh là sao?"

Lưu Mẫn càng tức. Cô ta sắp bị thăng nhóc này chọc tức chết rồi.

Bồn rửa tay là khu vực công cộng, chia ra hai bên mới là buồng vệ sinh của nam và nữ.

Đúng lúc này, một cô gái đi ra từ nhà vệ sinh.

Vừa hay đi đến khu vực rửa tay chính giữa.

"Ôi, cô giáo Lưu, là cô ạ?"

Cô gái ngạc nhiên thốt lên.

"Minh Tuyết, sao em lại tới Xuân Hoa, không phải nhắn trong nhóm nói tối nay đi ăn ở Bảo Thịnh hả?"

Lưu Mẫn cũng sững sờ.

Cô gái này không phải là lớp trưởng khóa đầu tiên mà mình dạy, bây giờ đang đi làm ở bệnh viện huyện Minh Tuyết hay sao?

"Không nhắc nữa, Bảo Thịnh mấy ngày nay tạm dừng kinh doanh nên em mới sang Xuân Hoa đặt chỗ, hơn nữa hình như khách sạn Xuân Hoa ngày hôm nay có hoạt động gì đó, may mà bọn em đặt sớm, không thì cũng không còn chỗ đâu!"

Lý Minh Tuyết than thở.

Như là không nhìn thấy Trần Khiêm đang đứng ngay bên cạnh vậy đó.

"Cô giáo Lưu, váy của cô sao vậy, sao lại không cẩn thận đổ hết rượu lên váy rồi?"

Lý Minh Tuyết hỏi. "Hừ, đừng nhắc nữa. Cô đến để tham gia hoạt động của giới kinh doanh, đều trách thằng nhóc

Trần Khiêm này, đổ đầy rượu lên người cô!"

Lưu Mẫn trừng mắt măng Trần Khiêm thêm một trận.

Lý Minh Tuyết lúc này mới nhìn sang Trần Khiêm đứng ở bên cạnh.

Trần Khiêm cười vẫy vẫy tay với Lý Minh Tuyết.

Lý Minh Tuyết cũng bắt chuyện với Trần Khiêm:

"Trần Khiêm, sao cậu lại ở đây vậy? Cậu đừng nói với tôi là cậu đi cung cô giáo Lưu đến tham gia hoạt động này nha!"

Lý Minh Tuyết nghi ngờ hỏi.

"Hứ, cậu ta đến làm việc đó, nào có chỗ cho cậu ta tham gia!"

Lưu Mãn tức giận nói.

Làm thế nào cũng không tẩy sạch được, sắp đến giờ mở màn rồi, Lưu Mãn không làm gì được mà hậm hực bức ra ngoài.

"Hi, Lý Siêu, các cậu mau đến xem đây là ai nè?"

Lý Minh Tuyết và Lưu Mãn vừa đi khỏi, lại có mấy chàng trai từ trong phòng riêng của sảnh tầng một tiến đến.

Chẳng phải chính là mấy người bạn trai Lý Cương của Lý Minh Tuyết và Lý Siêu bạn học cùng lớp Trần Khiêm khi trước đó sao.

Nhắc tới thì cũng đã vài năm không gặp mấy người bọn Lý Siêu rồi, bởi vì lúc cấp ba cũng không có qua lại thân thiết gì, càng không nói đến sau khi lên đại học.

Cho nên lúc nãy khi bọn họ hồ hởi vây quanh Lưu Mẫn chào hỏi.

Trần Khiêm cũng không chen vào câu chuyện mà chỉ ở bên cạnh lẳng lặng lắng nghe.

"Lý Siêu, lúc trước cậu là người đẹp trai nhất lớp mình đó, không ngờ đến giờ vẫn đẹp trai như vậy. Sao rồi, về sau định đi đâu dựng nghiệp vậy?"

Lưu Mãn hỏi Lý Siêu.

Lý Siêu mặc trên mình một bộ đồ tây bảnh bao, tóc vuốt ngược ra sau, điệu bộ quy chuẩn, đương nhiên là rất đẹp trai, quan trọng là lúc người ta học cấp ba, tuy không phải là người có tiền nhất, nhưng gia đình cậu ta có mối quan hệ vô cùng rộng rãi, rất được thầy cô giáo coi trọng!

"Còn chưa xác định nữa, chờ người trong nhà lo liệu thôi ạI"

Lý Siêu cười to.

Không nói mọi người cũng rõ ràng, sự nghiệp đã nắm chắc trong tay rồi.

Khiến cả đám đều không khỏi ước ao.

"Nhưng mà Lý Siêu, chỉ mình em tốt thì chưa được đâu, bây giờ Minh Tuyết cũng đang làm việc trong bệnh viện đấy, em mà giúp được thì cũng phải giúp bạn một tay đấy!"

Lưu Mãn không quên cô bé lớp trưởng của mình.

"Yên tâm đi, chỉ là chuyện nhỏ thôi!"

"À đúng rồi, tên Trần Khiêm này không phải cũng là bạn cấp ba của các cậu sao, sao tôi thấy các cậu như không quen biết vậy?"

Lúc này, bạn trai của Lý Minh Tuyết là Lý Cương bỗng nhiên chỉ vào Trần Khiêm cười hỏi.

"A? Trần Khiêm? Ôi đệch!"

Mấy người Lý Siêu nghe xong nhìn về phía Trần Khiêm, đúng là vậy thật, lúc này bọn họ mới phát hiện đó chính là tên Trần Khiêm hồi cấp ba.

"Phải rồi phải rồi, tôi quên nói với các cậu, buổi trưa hôm nay tôi đã gặp Trần Khiêm rồi, bây giờ cậu ấy làm nhân viên phục vụ ở khách sạn Xuân Hoa đấy!"

Lý Minh Tuyết vừa rồi vứt Trần Khiêm sang một bên không hỏi han cũng thấy hơi ngại ngùng, liền cười cười giới thiệu cho mọi người.

"ồ, vậy thì cuộc sống cũng ổn đấy nhỉ, Trần Khiêm cậu phụ trách ở phía sau hay là ở sảnh trước vậy, đến lúc mà không trụ nổi nữa, tôi giúp cậu móc nối quan hệ, cất nhắc cậu lên làm quản lí được không?"

Lý Siêu cười gật đầu.

Câu ta là bạn cấp ba của các cậu à?" Trong cả nhóm người có một chàng trai mà Trần Khiêm chưa từng gặp, nãy giờ cứ nhìn Trần Khiêm, hơi bông đùa hỏi.

'Tổ chức tiệc liên hoan bạn cùng lớp lại gặp phải bạn cũ đang làm phục vụ, rất có tính thời sự đó.

"Đúng vậy, cậu ta là thằng nghèo nổi tiếng trong lớp chúng tôi đó, ha ha!"

Một cậu chàng khác cười cợt. Đám người bắt đầu không do dự kể hết những chuyện trước đây của Trần Khiêm cho chàng trai kia nghe.

"Cậu Trần, hóa ra là cậu ở đây!"

Đúng lúc này, một giọng nói từ trong phòng khách truyền đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.