Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 472




“Vòng ngọc này, trông có vẻ không tầm thường đâu, vỡ thành ba mảnh, chậc chậc chậc...”

“Hình như là ngọc Hetian, hơn năm mươi nghìn đó, tiếc quá, cô bé này bạo lực quá, cú hất tay này đã hất đi ít nhất năm sáu mươi nghìn!”

“Còn một chiếc nữa, không biết chiếc đó thế nào rồi!”

Rất nhiều người quan sát Lý Thi Hàm.

Mà nhân viên lễ tân cũng ngơ ngác, cũng quên mất phải xin lỗi Trần Khiêm, vội vã mở chiếc hộp còn lại.

Sau khi mở chiếc hộp đã được gói lại ra, tiếng kinh hô vang lên xung quanh.

“Mẹ ơi, ngọc Long Vân, đây là ngọc Long Vân đó. Nghe nói loại ngọc này, chỉ cần nhìn kỹ vào là có thể nhìn thấy sắc ngọc bên trong giống đám mây hình rồng, cực kỳ đắt tiền!”

“Tôi biết, đây là một trong những chiếc vòng đứng đầu của cửa hàng này đó, do chính tay thợ ngọc nổi tiếng làm ra, giá khoảng hai trăm nghìn!”

“Cũng may là không bị vỡ đấy, nếu không thì phải đền biết bao nhiêu!”

“Cái gì mà không vỡ, điểm đặc biệt của ngọc Long Vân là sắc ngọc, một khi sắc ngọc đã bị rối loạn thì sẽ không còn là hình rồng nữa, còn chẳng băng bị võ!”

Có người thạo nghề kêu lên.

“Ai mà mua nhiều vòng đắt đỏ quá vậy!”

Ông chủ lớn ban nãy cũng ngạc nhiên nói.

“Sao lại thế này!!”

Đúng lúc này, giám đốc trẻ tuổi của cửa hàng chạy vọt ra, hiển nhiên đã có người báo cáo với anh ta.

Vừa nhìn thì thấy hai chiếc vòng ngọc rơi xuống đất, không cần nói cũng biết anh ta sợ đến nhường nào.

“Cô còn ngơ ngác ở đây làm gì, còn chưa chịu nhanh chân đưa cho thợ ngọc xác nhận xem ngọc hình rồng đã bị hư hay chưal”

“Hả? Tôi đi ngay đây ạ! Còn cô gái này...”

“Đi nhanh lên!II"

Giám đốc vội vã hét lên.

Cô nhân viên lễ tân không kịp xin lỗi Trần Khiêm, vội vã chạy đi giám định.

“Cô gái này, phiền cô chờ một chút, sau khi có kết quả giám định, chúng ta sẽ bàn đến chuyện bồi thường!”

Giám đốc lạnh lùng nói với Lý Thi Hàm.

“Hả? Anh, tôi không cố ý, tôi thật sự không hề cố ý, ban nãy tôi chỉ hất tay...”

Lý Thi Hàm vừa nghe được hai chiếc vòng này quý cỡ nào, sợ đến mức bủn rủn.

“Tôi biết cô không cố ý, cô hãy lo liệu trước, tất nhiên, cô cũng có thể gọi điện thoại cho người thân. Nếu như ngọc Long Vân không bị hư thì chỉ cần bồi thường chiếc vòng ngọc Hetian là được!”

Giám đốc nói.

Còn Trần Khiêm thì, anh chẳng nói gì.

Hai chiếc vòng này, tất nhiên anh đủ khả năng chỉ trả.

Nhưng bây giờ, Trần Khiêm rất thất vọng rất đau lòng.

Ban nãy anh muốn khuyên Lý Thi Hàm nhưng kết quả cô ta lại đối xử với anh như vậy, thậm chí còn không xem anh là con người.

Đâu còn chút tình cảm nào của trước kia.

Nếu không, cho dù làm vỡ hai chiếc vòng này, Trần Khiêm cũng sẽ không nói gì, đúng không?

Nhưng bây giờ, Trần Khiêm sẽ im lặng. Lắng lặng nhìn Lý Thi Hàm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.