Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 411: Khiến người ta có hơi đố kị




Bởi vì hôm nay phong cảnh ăn mặc của Hàn Tư Dư không giống trước đây, trước đây là kiểu khí chất nữ thần, dễ thương ấm áp, bây giờ thì trang điểm theo kiểu trưởng thành hơn, thậm chí phong cách ăn mặc giống như phụ nữ đã có chồng.

Nói thật, Hàn Tư Dư vốn đã rất xinh đẹp rồi, bây giờ lại còn thu hút người khác hơn nữa.

Như Trần Khiêm chẳng hạn, nhìn đến ngẩn ngơ.

Hàn Tư Dư thì sao, cô ta không ngờ rằng sự nghiệp của mình lại suôn sẻ như vậy.

Đôi khi nó thật sự là vấn đề cơ hội.

Nếu không nhờ anh Bình Phàm, chỉ sợ giờ mình vẫn còn là một streamer nho nhỏ làm bán thời gian, chẳng mấy ai biết đến.

Nhưng hiện tại, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà đã thay đổi lớn như vậy.

Cảm giác được nhiều người tôn sùng quả thực rất đã.

Hơn nữa, con người đã khi đã đạt được đến một trình độ nào đó thì tính cách cũng sẽ thay đổi, bây giờ Hàn Tư Dư đã lạnh lùng hơn trước nhiều.

Trước đây nếu thấy fan chào mình, Hàn Tư Dư sẽ tươi cười hớn hở, giờ thì sao, dứt khoát phớt lờ bọn họ.

Mở cửa để các bạn học vào trong.

Hàn Tư Dư khoanh tay nói: “Mọi người đều đến cả rồi chứ? Nếu đông đủ rồi thì Hoàng Mao phân công công việc. cho mọi người nhé, hôm nay phải giúp tớ dọn dẹp xong phòng làm việc, lễ khai mạc ngày mai không thể bị chậm trễ được. Ngoài ra, tối nay đến karaoke Đế Hoàng, tớ mời, muốn ăn gì uống gì đều do mọi người chọn!”

“Yeahl" Các bạn học phấn khích hét lớn.

Mặc dù bây giờ Hàn Tư Dư hơi kiêu ngạo.

Khiến người ta có hơi đố kị.

Nhưng người ta kiêu ngạo cũng có cái lý của người ta, ví dụ như anh Bình Phàm, vì cô ta mà mua đứt cả một app livestream, làm gì có ai may mắn được vậy chứ.

Cho nên đố kị thì đố kị chứ cũng không đến mức thù hẳn.

Với cả mọi người cũng thích đi chơi.

Đặc biệt là nơi như phố thương mại Kim Lăng.

Nghe thấy đến karaoke Đế Hoàng còn được ăn uống tùy thích, đương nhiên mọi người rất phấn khích rồi.

Hoàng Mao lại càng chó cậy thế chủ, thích thú vẫy đuôi nhiều nhất.

Cậu ta rất thích các mánh khóe mưu lợi, bây giờ nịnh bợ Hàn Tư Dư, ở trong lớp, cậu ta luôn là người ở vị trí số hai.

Sau đó Hoàng Mao làm việc của Hàn Tư Dư cứ như thể là đang làm việc cho nhà mình vậy.

Phân công công việc rất đâu vào đấy.

Các bạn học cũng không muốn đến làm việc cho Hàn Tư Dư, nhưng không đến chính là không nể mặt Hàn Tư Dư, cứ như vậy làm mích lòng Hàn Tư Dư quả thật không đáng.

Cho nên mọi người cũng rất phối hợp.

“Trời đất, sao lại quên mất nhà vệ sinh nhỉ, phải tìm một người đến dọn dẹp nhà vệ sinh thôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.