Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 214: "Sẽ gặp!"




"Anh à, chúng ta còn gặp lại nhau không ạ?"

Bấy giờ Tiểu Điềm hơi yếu ớt nói.

Vừa nãy cô bé cảm thấy mình sắp chết rồi nên rất sợ hãi.

Nhưng lúc đó, Trần Khiêm không màng gì cả nhảy xuống,

khiến cô bé nhỏ một lần nữa nhìn thấy được hy vọng.

Sau đó, cô bé khẽ hỏi.

"Sẽ gặp!" Trần Khiêm không muốn khiến cô bé thất vọng,

sau khi cười xong thì không quan tâm đến tiếng gọi của bà mẹ trẻ đó mà đi luôn.

Chuyện này, chính là một bước đệm.

Lại nói, Trần Khiêm trở lại bên đường.

Bấy giờ đã là hai mươi phút sau rồi.

Tô Mộc Vũ chắc phải mua xong trà sữa từ lâu rồi. Nhưng tới bên đường thì không thấy Tô Mộc Vũ đâu cả. ồ?

Lâu vậy mà chưa mua xong à?

Lấy điện thoại ra xem thì thấy ướt sũng, đã ngấm nước

tắt máy mất rồi.

Chắc không phải Tô Mộc Vũ gọi điện thoại cho mình

không được nên một mình về cửa hàng 4S rồi đấy chứ?

Anh vào tiệm trà sữa xem nhưng không thấy. Trần Khiêm chỉ đành chuẩn bị về 4S để tìm. Vừa hay, lúc này Vương Cương gọi điện đến.

Để nói với Trần Khiêm xe đã sửa xong rồi.

Hơn bốn mươi phút, dưới bàn tay của những kỹ thuật sư dày dặn kinh nghiệm, thay hết những linh kiện bị hư là điều dễ dàng.

"Đúng rồi, giám đốc Vương, cô gái đi cùng với tôi về chưa?"

"A! Vẫn chưa! Ra ngoài với cậu xong thì chưa về! Sao thế cậu Trần, đã xảy ra chuyện gì rồi? Nếu có chuyện gì cậu cứ dặn dò!"

"Cảm ơn giám đốc Vương, không có gì, không có gì!"

Cúp máy xong, Trần Khiêm thấy khó hiểu, kỳ lạ, rốt cuộc. Tô Mộc Vũ đi đâu rồi?

Về nhà thì không thể, không đợi được mình thì chắc chắn cô ấy sẽ không đi về một mình.

Ở đây không có, cửa hàng xe cũng chưa về. Cô ấy đi đâu được?

Trần Khiêm đi tìm xung quanh nhưng cũng không tìm được.

Mãi đến một giờ sau, Trần Khiêm đã bắt đầu mồ hôi nhễ nhại rồi.

Tô Mộc Vũ ra ngoài cũng với mình, lẽ nào xảy ra chuyện gì rồi? Vì những khả năng khác đều bị Trần Khiêm loại trừ cả rồi, hơn nữa Trần Khiêm cũng đã chờ đợi ở quanh đây lâu như vậy rồi.

Đều không thấy bóng dáng Tô Mộc Vũ đâu.

Càng nghĩ Trần Khiêm càng thấy mồ hôi lạnh đổ ra càng nhiều.

Trần Khiêm dứt khoát về cửa hàng 4S, xem thử có thể mở. nguồn điện thoại lên được không.

Quäẵn quại một buổi, cuối cùng cũng mở được.

Nhìn thông báo, đúng là Tô Mộc Vũ đã gọi anh rất nhiều cuộc, còn gửi cả tin nhắn nữa.

Nhưng đúng lúc điện thoại anh tắt máy mất.

Trần Khiêm vội vã gọi lại nhưng Tô Mộc Vũ lại tắt máy mất.

Rốt cuộc là chuyện gì thế này! Trần Khiêm hoàn toàn mất bình tĩnh!

Sau đó anh gọi về nhà Tô Mộc Vũ nhưng cô ấy vẫn chưa

Xảy ra chuyện rồi! Trần Khiêm chợt ngẩng đầu lên. Chuyện bây giờ càng lúc càng không đúng rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.