Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 173




Cuối cùng, Dương Huy phá vỡ sự yên lặng: “Dù mọi người nghĩ thế nào, lòng tôi vẫn tin rằng, lão Trần không phải là người như thết”

Những lời mà lúc trước anh ta đã nói với Từ Hà, chỉ là những lời bông đùa giữa người yêu với nhau thôi.

Không ngờ Từ Hà nghĩ là thật rồi nói ra.

“Ừ, chúng tôi cũng tin!" Nhóm Lý Duệ cũng gật đầu với Trần Khiêm.

“Nào nào nào, mọi người cạn ly đi!” Dương Huy đề nghị.

Kết quả, ngoại trừ bạn cùng phòng của Trần Khiêm, không một ai nâng ly.

Trần Khiêm cũng rất xấu hổ, làm Triệu Nhất Phàm tức đến bỏ đi, bây giờ lại đến bước đường này.

Bữa tiệc sinh nhật đang yên ấm, lại thành ra nông nỗi này.

Tính ra, cũng bởi vì mình, nếu cứ tiếp tục như vậy, e là sẽ là làm Dương Huy và Từ Hà khó xử.

Biết thế, mình không tới thì tốt hơn! Trần Khiêm đang chuẩn bị nói anh cũng sẽ đi.

Ngay lúc này, cửa phòng chợt mở ra, là Lâm Kiều, đang sốt ruột hoảng hốt, còn che mặt mình lại.

“Đông Tử, em bị đánh rồi, bây giờ họ còn đang kéo Nhất Phàm, bảo Nhất Phàm uống rượu với họi”

“Cái gì?”

Hứa Nam ngạc nhiên, bạn gái mình bị dánh, đúng là cực kỳ nhục nhã.

Vội vã nhìn về phía Hứa Siêu.

Hứa Siêu lạnh lùng nói: “Ở đây, tôi muốn xem thử xem ai lại to gan đến vậy, không muốn sống nữa đúng không!”

Ngay lập tức, hai anh em đứng lên, đút tay vào túi, bước. ra ngoài.

Nhóm Dương Huy, Trần Khiêm nghe nói họ xảy ra chuyện, cũng vội vã đứng lên đi ra ngoài.

Nghe tiếng kêu la Lâm Kiều, Trần Khiêm mới biết ngọn nguồn câu chuyện.

Thì ra, ban nãy Triệu Nhất Phàm vào phòng vệ sinh, Lâm Kiều cũng đi theo, trong lúc đang rửa tay.

Đúng lúc gặp phải vài thanh niên trẻ tuổi cũng bước vào, vừa thấy Triệu Nhất Phàm và Lâm Kiều đều là người đẹp. trong số các người đẹp.

Đặc biệt là Lâm Kiều, ăn mặc rất gợi cảm.

Một cậu thanh niên đã quá chén muốn xin Wechat, lại còn sờ mó lung tung.

Triệu Nhất Phàm tức giận, tát người nọ một cái. Còn Lâm Kiều thì đánh vào đầu người ta.

Người đàn ông đi theo sau đánh Lâm Kiều, có lẽ bị đánh nên nổi nóng.

Gọi thêm vài người đến bao vây lấy Triệu Nhất Phàm, khăng khăng muốn Triệu Nhất Phàm đi uống rượu với họ.

Lâm Kiều thét lên gọi người đến rồi mới chạy trở về. Đợi đến khi nhóm Trần Khiêm chạy đến. Hai bên đã đang trong thế giằng co.

Muốn kéo Triệu Nhất Phàm đi uống rượu, tổng cộng có bốn người, rất trẻ, có lẽ cũng là sinh viên giống họ.

Hứa Siêu vẫn đứng đó gọi điện thoại, đoán chừng đang gọi người đến.

Lâm Kiều chỉ vào bốn sinh viên vẫn đang mắng nhiết. Mặc dù Triệu Nhất Phàm không bị đánh nhưng những chuyện hôm nay đã làm tâm trạng cô ta suy sụp đến cực đỉnh.

“Hôm nay có bao nhiêu xử bấy nhiêu, dám đánh vợ của anh em tao, đừng mơ chạy được nhé!"

Hứa Siêu gọi điện thoại xong, chửi tục một cách vênh váo kiêu ngạo.

Anh ta quá quen thuộc với chỗ này, hơn nữa cũng quen luôn ông chủ của sơn trang này.

Quần áo của bốn người kia không tầm thường, giờ phút này cũng không phục, muốn xem thử xem Hứa Siêu có thể làm được gì.

“Két két két!”

Không lâu sau, vài chiếc xe van liên tiếp ngừng trước cửa.

Trên xe, mười mấy người đàn ông đầu định vạm vỡ bước xuống, ngay lập tức, sơn trang chật kín người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.