Thiên Kim Thật Là Lão Đại

Chương 17




Lời Tần Thâm nói, hành khách quỷ trong xe cũng không buồn nghe, mặc dù thực lực của họ yếu, nhưng trước mặt nhân loại bình thường Tần Thâm này cũng phải có tôn nghiêm. Nhưng ai bảo trước mắt không chỉ có một Tần Thâm chứ!!! Còn có một Hứa Chiêu đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Nhóm hành khách quỷ muốn phản kháng nhưng dưới sự uy hiếp của Hứa Chiêu, cũng phải thành thật xuống xe bus, xếp thành hàng bên cạnh xe, ôm đầu ngồi xuống. 

Tần Thiển và quỷ tài xế đại chiến trăm hiệp, Tần Thiển mạnh hơn một chút, cậu ta túm lấy quỷ tài xế đang ủ rũ rồi đứng bên cạnh Hứa Chiêu, cái cổ bị chen lấn tới biến dạng đang cố sức ngẩng lên cao, trên mặt tràn đầy đắc ý, cảm giác mình không có làm mất mặt lão đại. 

Tần Thâm đang chuẩn bị cho một xe hành khách quỷ làm ghi chép, nhìn thấy Tần Thiển như vậy, nhịn không được ghét bỏ: “Cậu chết thế nào mà cũng ngu xuẩn như vậy.?” 

Tần Thiển đem tròng mắt nhét vào, liếc mắt: “ Còn tốt hơn cậu, nửa đêm ra giữa đường khóc.” 

Một người một quỷ dỗi nhau vài câu, trên mặt cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười. Có thể gặp mặt lần nữa thật tốt, cho dù hoàn cảnh gặp lại có chút cổ quái. 

Thông qua ghi chép Tần Thâm bắt quỷ tài xế và đám hành khách làm, Hứa Chiêu cũng biết chuyện của cái xe bus ma này là như thế nào.

Quỷ tài xế gọi là Vương Cương, khi còn sống chính là tài xế xe bus, sau khi hắn chết vợ hắn đốt cho hắn một chiếc xe giấy, hắn cũng trở thành một con quỷ thời thượng có xe. Vốn dĩ mỗi ngày hắn chỉ chở đàn em của mình đi hóng gió, không nghĩ tới hôm nay gặp được một người sống có dương khí yếu, Vương Cương động tâm tư, đem Tần Thâm lừa gạt lên xe bus ma. 

Vương Cương ôm đầu ngồi xổm ở nơi hẻo lánh, trong thanh âm còn có chút ủy khuất: ” Tôi cũng là lần đầu làm loại việc này, không nghĩ tới lại gặp phải điếu ngư chấp pháp.” 

Tần Thiển vỗ đầu hắn ta: “Đây cũng là lần đầu tiên ta chết đó, mi nói chuyện cho tốt, thành thật khai báo, đừng có vu oan lão đại và cảnh sát Tần.” 

Vương Cương đối với Tần Thiển là không phục, vừa định phản bác hai câu, chợt nghe Tần Thiển hô to: ” Lão đại, chị nhìn hắn kìa!”

Vương Cương: “……” Mi là học sinh tiểu học à? Một lời không hợp liền cáo trạng? 

Mấu chốt là Hứa Chiêu vẫn ăn vô cái bộ dáng này, nghe được lời nói của Tần Thiển, Hứa Chiêu nhìn qua Vương Cương, nghiêng đầu khó hiểu: “Ừ?”

Cô gái nhỏ 18 tuổi xinh đẹp nghiêng đầu nhìn thật đáng yêu, nhưng Vương Cương vẫn nhớ cảnh Hứa Chiêu tay không kéo xe bus, hắn ta nuốt một ngụm nước bọt, cũng không tố khổ nữa, thành thành thật thật tiếp tục đem tâm lý phạm tội tường trình rõ ràng. 

“ Tôi thật sự chưng từng hại người khác, lần này là bởi vì địa bàn của tôi có một cô nãi nãi đến, cô nãi nãi có thai cực kỳ hung dữ, không chỉ chiếm được địa bàn của chúng tôi, còn bắt chúng tôi đi tìm đồ ăn cho cô ta ăn, lúc này tôi mới bí quá hoá liều muốn bắt người trở về, không nghĩ tới……” 

Không nghĩ tới lại gặp một cô nãi nãi khác, Vương Cương lặng lẽ liếc mắt nhìn Hứa Chiêu một cái. Thật là tội nghiệt a, tại sao người tổn thương luôn là quỷ xui xẻo hắn chứ. 

“ Mi ủy khuất cái gì? Mi đây là giết người không thành.” Tần Thiển tiểu nhân đắc chí đẩy đầu Vương Cương, lập tức nhìn về phía Tần Thâm. “ Cảnh sát Tần, cố ý giết người thì phán như thế nào?” 

” Cố ý giết người, xử tử hình, ở tù chung thân hoặc tù có thời hạn không dưới mười năm, nếu thuộc tình tiết tương đối nhẹ thì bị phạt tù có thời hạn không dưới ba năm nhưng không quá mười năm.” Tần Thâm thời đại học học luật, trôi chảy đem luật pháp giảng lại một lần. 

Hứa Chiêu có chút chần chờ: “Hắn đã chết rồi, lại phải để cho hắn chết thêm một lần nữa sao?” 

Vương Cương lại càng hoảng sợ, vội vàng nhảy dựng lên khỏi mặt đất, hai mắt đầy tia đỏ, ôm lấy đùi Hứa Chiêu: “Đại sư tha mạng, tôi còn muốn lái xe mấy năm nữa, tôi không muốn chết đâu.” 

Hứa Chiêu có chút ghét bỏ, Vương Cương mặc dù không có nước mắt nước mũi, nhưng là một thân âm khí, âm khí làm quần jean của cô trở lên đen kịt. Cô đến Bắc Kinh lần này không mang theo nhiều quần áo, nếu quần jean bị hỏng, cô sẽ phải tốn thêm tiền mua cái mới.

Ngay khi Hứa Chiêu đang nghĩ xem có nên nhẫn tâm đá văng Vương Cương hay không, Tần Thiển không thể chịu đựng được nữa, kéo đầu Vương Cương đi: “ Mi làm gì vậy? Nam nữ thụ thụ bất thân, mi cách xa lão đại chút. Còn như vậy, tội chồng thêm tội, lập tức hồn phi phách tán. ” 

” Ta là nam quỷ……” Vương Cương muốn vì chính mình biện giải hai câu.

“ Nam quỷ không phải đàn ông à?” 

Tần Thiển nổi giận đùng đùng mà mắng hắn. 

Cho dù là quỷ, cũng không muốn thừa nhận mình không phải đàn ông, Vương Cương trầm mặc. 

Trong lúc bọn họ giao lưu, hành khách quỷ trở nên ồn ào: “Lừa gạt người sống lên xe là Cương ca làm. Không liên quan gì đến chúng tôi. Chúng tôi chẳng qua là xem náo nhiệt. Nhiều nhất có thể coi là là đồng phạm, tội không đáng chết. ” 

Tuy đã chết một lần, nhưng bọn họ cũng không muốn chết lại lần thứ hai, dù sao Cương ca đã bị bắt ngay tại trận, cũng không cần để tất cả quỷ bọn họ chôn cùng một chỗ. 

Nghe được đám đàn em líu ríu phủi bay quan hệ, Vương Cương cảm thấy mình bị xúc phạm rồi: “ Ai mỗi ngày đưa mấy người đi dạo Bắc Kinh? Là ai để cho các người muốn đi đâu thì đi đó không cần tự bay? Mấy người nói lời này không cảm thấy lương tâm đau nhức sao?” 

Đám đàn em ngôn từ chính nghĩa: “ Cương ca, lúc nãy anh chạy trốn cũng không tính toán mang chúng em đi, vợ chồng trước khó khăn còn chỉ lo cho bản thân mình, huống chi chúng ta chẳng qua chỉ là anh em plastic thôi.” 

Thấy một nhóm quỷ muốn diễn tiết mục huynh đệ phản bội trước mặt bọn họ, Hứa Chiêu càng thấy kỳ lạ quý hiếm, sau khi đến Kinh thị thật sự là lúc nào cũng có thể mở mang kiến thức, quỷ nông thôn nào có vòng vèo nhiều như vậy. 

Tần Thiển cũng khoái trá xem, mà Tần Thâm thân là cảnh sát cũng không nhìn được nữa: “Tất cả đều yên lặng.” 

Vương Cương và đám tiểu đệ đang tranh cãi nước bọt bay tứ tung, cũng không thèm để ý đến anh ta. 

Hứa Chiêu ho khan một tiếng. 

Vương Cương ầm ĩ và đám hành khách quỷ lập tức yên tĩnh lại. 

Tần Thâm: “…… ” Giới quỷ không khỏi quá thực tế đi. 

Vương Cương nhận ra đây cũng không phải thời điểm cùng đám đàn em cãi nhau, hắn vọt tới bên người Hứa Chiêu, lần này tận lực giữ vững khoảng cách, trên mặt nịnh nọt: ” Đại sư, tôi muốn lập công chuộc tội, tôi muốn làm *nhân chứng.” 

*** từ gốc là 污点证人【Wūdiǎn zhèngrén】: cái này mình cũng không rõ từ Tiếng Việt lắm. Mình có tra thử thì thấy ý chỉ người phạm tội ra làm chứng để vạch trần (chủ mưu) hay đồng phạm… vvv để đổi lấy sự khoan hồng hoặc quyền miễn truy tố. Nếu mọi người có ai hiểu về cái này có thể cmt lại cho mình biết nha ^^ 

“ Mi còn biết rất nhiều nhỉ.” Tần Thiển phun tào một câu, nhưng lần này cậu ta không cắt ngang lời Vương Cương, cậu ta vẫn nghĩ đến vòng sáng công đức, muốn sớm ngày phẫu thuật thẩm mỹ thành công đó. 

“ Đại sư, tôi cũng là bị ép, là tiểu cô nãi nãi…… à không, là xà yêu độc ác kia ép tôi đi tìm đồ ăn, tôi mới có suy nghĩ không thông như vậy. Nói cho cùng thì xà yêu mới đúng là kẻ cầm đầu, mà quỷ bị ép buộc kia cũng không chỉ có một mình tôi.” Vương Cương thu được kết quả tốt liền cười đắc ý. “ Đại sư, tôi sẽ lập công chuộc tội, đưa ngài đến chỗ xà yêu, thừa dịp xà yêu có thai sinh con liền một kích tóm gọn cô ta.” 

Chỗ Vương Cương ở là một bờ sông Hoài Thủy, gần đó có một công viên nhỏ gọi là công viên Hoài Thủy, hoàn cảnh rất tốt. Sáng sớm có các ông lão đến đó luyện thái cực quyền, buổi tối lại có các dì các cô đến nhảy quảng trường, người qua lại rất đông. Hiện giờ lại có con xà yêu mang thai, quả thực là rất nguy hiểm. 

Nghe thấy Tần Thâm phân tích tình huống công viên Hoài Thủy, Hứa Chiêu đã chấp nhận cho Vương Cương lập công chuộc tội. 

Nhìn thấy bộ dáng Vương Cương vui vẻ rạo rực, Tần Thiển có chút đồng tình hắn, lão đại chẳng qua là mới chấp nhận hắn lấy công chuộc tội, cũng không nói không trừng phạt hắn.

Vương Cương là một trong số ít quỷ được sở hữu một chiếc xe, mặc dù Hứa Chiêu đã làm vỡ cửa sổ, nhưng quỷ tài xế không để tâm nhiều vậy, chấp nhận một tí là dùng được. 

Hắn đem hai người sống lên xe, nhưng tâm trạng của hắn ta hoàn toàn khác, kích động khẩn trương đã được thay thế hoàn toàn bằng sự lo lắng và một chút mong đợi.

Không sai, Vương Cương vô cùng chờ mong. 

Xà yêu chiếm giữ ở bờ sông Hoài Thủy vô cùng lợi hại, bằng không cũng không sớm như vậy đã chế phục được đám quỷ bản địa bọn họ, hơn nữa tính tình cũng nóng nảy, động chút là có thể phát hỏa, danh xưng cô nãi nãi chính là từ đây mà ra. 

Nhìn Hứa Chiêu tay không xé xe bus, cũng là một tiểu cô nãi nãi. 

Hắn mang theo Hứa Chiêu đi bắt xà yêu, hai tiểu cô nãi nãi này kiểu gì cũng đánh nhau, đến lúc đó đợi hắn thừa dịp loạn chạy trốn, chẳng phải là chuyện tốt? Hắn mới không ngu, tin tưởng mình lập công chuộc tội còn có thể được đặc xá. 

Hắn vẫn nhớ kỹ hai người người một quỷ này chính là đến để điếu ngư chấp pháp, đi theo hắn đến chỗ xà yêu chỉ là muốn một lần tóm gọn bọn họ. Nghĩ đến người bạn bị mang đi xong không trở về, Vương Cương rùng mình, đạp ga nhanh hơn, hắn ta muốn trở thành một con quỷ tự do. 

Trong lòng Vương Cương mang theo chờ mong, xe bus ma cũng chạy rất nhanh, rất nhanh sẽ mang Hứa Chiêu đến công viên Hoài Thủy. 

Vừa tới gần công viên Hoài Thủy, Hứa Chiêu đã ngửi được trong không khí tràn ngập mùi tanh, đây quả thực là mùi của xà yêu. Hứa Chiêu nhìn ra từ khe hở trên cửa sổ xe buýt mà cô đã xé toạc ra, nhìn thấy một cái bóng dài đang ẩn mình trong làn nước cách đó không xa.

Nó chính là xà yêu mà Vương Cương nói. 

Tuy rằng nửa đêm âm khí nặng, để cho người như Tần Thâm dương khí bị hao tổn vừa rồi cũng có thể nhìn thấy qủy, nhưng con xà yêu nửa đêm lộ ra thân hình ở trong nước, cũng không khỏi có chút lớn mật. Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, không chỉ có CCTV khắp nơi, nửa đêm cũng có không ít người không ngủ được nhàm chán cầm điện thoại ra quay chụp video, xà yêu này chỉ cần không cẩn thận chút là có thể bị chụp lại. 

Hứa Chiêu không khỏi cảm khái, không chỉ quỷ trong thành phố không giống, đến yêu trong trong thành phố cũng khác với yêu ở nông thôn. 

Trước khi Vương Cương tới, hắn ta đã nghĩ rất kỹ, nhưng khi thực sự nhìn thấy xà yêu sừng sững ở dưới nước, trong lòng vẫn không tránh khỏi run sợ. Đúng lúc này, trong bóng tối sáng lên hai tia sáng màu vàng nhạt, chính là hai mắt của xà yêu. 

Vương Cương hai chân phát run: ” Tiểu cô nãi nãi nhìn qua đây. ” 

Tần Thiển khinh thường: “ Có cái gì mà phải sợ.” Vừa nói vừa nhìn xung quanh, trong nháy mắt liền nhìn thấy đầu rắn khổng lồ và hai đồng tử thẳng đứng màu vàng. 

” A. ” Tần Thiển kêu một tiếng, trốn sau lưng ở Hứa Chiêu, ” Lão đại, xà yêu kia sao lại lớn như vậy, thật là đáng sợ. ” 

Tần Thâm không muốn thừa nhận Tần Thiển là bạn của mình,  quá xấu hổ rồi, khi gặp nguy hiểm lại trốn sau lưng cô gái nhỏ. Mặc dù sau khi nhìn thấy xà yêu, anh ta cũng sợ hãi, nhưng vào thời khắc mấu chốt anh ta vẫn đứng chắn trước mặt Hứa Chiêu.

Cho dù biết rõ Hứa Chiêu là thiên sư, cũng không phải tiểu cô nương bình thường, nhưng chức trách cảnh sát nhân dân khiến anh ta thời khắc nghĩ đến việc bảo vệ Hứa Chiêu. 

Nếu như Tần Thiển biết Tần Thâm đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ cảm thấy ủy khuất. Thâm tử chỉ biết Hứa Chiêu lợi hại, hoàn toàn không biết năng lực thật của cô, cô không phải chỉ là lợi hại bình thường không đâu. 

Đồng tử khổng lồ của xà yêu nhìn về phía Vương Cương, thanh âm vang dội vang lên: “Các ngươi đã trở lại? Có mang theo cái gì ngon không?”

Hứa Chiêu: “??? ” Sao cứ thấy lạ lạ ở đâu, giọng của xà yêu sao lại giống đàn ông vậy? 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.