*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Lemonade
Cô giáo nhà trẻ Đế Quốc phụ trách chào đón các bạn nhỏ tới trường vẻ mặt khó xử đứng ở đường vào nhà trẻ. Ngoài đường là các loại xe sang chảnh như đi triển lãm, chỉ thử chỉ ra một con xe thì cũng đã là số lượng có hạn trên thế giới rồi.
Lúc này những con xe sang chảnh như phẫn nộ mà đồng loạt hướng tới con đường vào cửa, không ai chịu nhường ai đi vào.
Không phải hư vinh, cũng chẳng phải ganh đua so sánh.
Chỉ là học kỳ đầu, vì đứa con yêu của họ tạo ra khí thế.
Ngày khai giảng, ai mà chậm chạp là con chó con!
"Ba ba..." Âm thanh non nớt phát ra từ chỗ ngồi phía sau con xe Koenigsegg mới nhất năm nay. Ngồi trên ghế trẻ em là một cô bé thắt hai bím tóc sừng dê mặt đầy lo lắng, yêu ớt đề nghị, "Nếu không, nếu không được thì bỏ đi?"
Cầm lái là người giàu nhất tên Hiên Viên Dạ, ánh mắt kiên định, một giọt mồ hôi theo chiếc cằm cương nghị của ông rơi xuống: "Điềm Điềm nghe lời ba, ba tuyệt đối sẽ không thua trước tên khốn Hoàng Phủ..." Ý thức được điều gì đó, ông ho nhẹ một tiếng, "Khụ khụ, ý ba là ba sẽ không để Điềm Điềm thành cún con đâu."
"Cún con rất đáng yêu mà!" Điềm Điềm nghiêng đầu, hai lúm đồng tiền hai bên má phúng phính hiện ra, "Điềm Điềm có thể nuôi một con Samoyed nhỏ, tên con đã nghĩ rồi, gọi là Hiên. Viên. Điềm. Ma*"
(*): 摩: vuốt ve.
Nói xong, cô gái nhỏ còn giơ lên hai cái tay béo núc ních, làm ra bộ dạng ác long gào thét: "NGAO...OOO!"
Hiên Viên Dạ:...
Cô giáo nhìn các loại xe sang chảnh đã giằng co với nhau mười phút đồng hồ đã muốn khóc: "Các vị phụ huynh, thật ra ai tới trước ai tới sau đều không quan trọng..."
Âm thanh của cô dừng lại một chút, ánh mắt xuyên qua biển xe.
Theo đường chân trời chậm rãi hiện ra một thân người, tuy tạm thời chỉ nhìn thấy mỗi cái đầu thôi, nhưng cái đầu nhỏ đó tràn ngập uy nghiêm đấy nhé. Tựa như tướng quân lao ra chiến trường, ánh mắt có thể giết trăm vạn quân địch.
Rất có khí thế!
Cô giáo nhà trẻ không nhịn nổi há mồm hơi to, ánh mắt nhìn xuống.
Khóe môi giật giật.
Lúc bạn nhỏ ngày càng tới gần, cô cười ngây ngốc vì bạn nhỏ ngồi trên Tiểu Hoàng* dần lộ cả người và xe ra ngoài, chân ngắn cố gắng đạp và ánh mắt nghiêm túc của bé tạo ra nét đối lập rõ ràng.
(*) (小黄) Tiểu Hoàng: xe đạp trẻ em màu vàng.
Khéo miệng của cô giáo nhà trẻ lại căng ra.
Nhịn thật lâu nhưng vẫn không nhịn nữa được, môi phát ra tiếng phụt.
Đợi cô bé đến sau biển xe thì cô giáo cười không nổi nữa rồi.
Một mặt là cô không cẩn thận đối mắt với cô bé, gương mặt không cảm xúc của cô bé làm cô không cười nổi nữa.
Mặt khác là thâm tâm cô có hơi đau xót. Các bạn nhỏ khác đều đi xe ngàn vạn sang chảnh tới trường, chỉ có bạn nhỏ này tự mình đạp xe đạp nhi đồng 100 đồng tới, con bé có cảm thấy tự ti không? Có thể cảm thấy hay không...
Cô giáo càng nghĩ càng khổ sở, hốc mắt đã ướt từ từ.
Vạn Vạn Tuế mặt không cảm xúc nhìn một hàng xe phía trước.
Với tư cách ba tuổi rưỡi đã tự mình lái xe đến trường cô tuyệt đối không sợ.
Bình tĩnh nâng lên cánh tay béo.
Bấm chuông xe--- hình con gà gào thét* ba mà Vạn mua cho cô hai lần.
(*): con gà gào thét:
"Ah ah ah!!!" Người nghe thấy rơi lệ kêu la thảm thiết vang tận trời xanh.
Cô giáo nhà trẻ rơi cả quai hàm.
Những con xe sang trọng vì để tiện cho nhau di chuyển mà mở cửa sổ xe xuống, tiếng gà thét thảm thiết không hề bị ngăn trở mà rơi vào tai họ bên trong xe.
Ah ah ah!
Vạn Vạn Tuế bóp gà
Xin nhường đường.
Ah ah ah ah!
Vạn Vạn Tuế bóp gà bằng hay tay.
Em bé bị muộn rồi.
Các vị phụ huynh bị tiếng gà gào thét hù nhao nhao nhìn về phía sau xe, sau đó cùng chứng kiến khoác lên tia nắng ban mai, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng, ánh mắt mắt khí phách Vạn Vạn Tuế ngồi trên xe đạp nhỏ nhìn bọn họ.
Không cao nhưng có cảm giác chấn động không nói nên lời.
Vạn Vạn Tuế cảm giác được có rất nhiều ánh mắt rơi trên mặt cô, cô quyết định bán manh.*
(*): tỏ vẻ dễ thương ( 卖个萌)
Không cảm xúc dùng sức bóp con gà gào thét.
Ah! Ah!
Làm ơn.
Im lặng ba giây, những con xe sang chảnh ăn ý khởi động, lùi xe, từ đó mở ra một con đường nhỏ.
Cô giáo nhà trẻ khuyên hơn mười phút đồng hồ một chiếc xe cũng không lung lay, hâm mộ hình Vạn Vạn Tuế cưỡi Tiểu Hoàng giữa hai hàng xe sang chảnh chạy vào nhà trẻ, đỗ chiếc xe nhi đồng quá nhỏ bé nếu so với bãi đỗ xe cực lớn này vào vị trí trung tâm.
Cô giáo nhà trẻ cực kỳ tò mò, nheo mắt lại nhìn kỹ.
Bên trái là: [Ăn trộm xe của con nít.]
Bên phải là: [Là đồ xấu xa không biết xấu hổ.]