Chương 76
Hắn yên lặng đứng tại chỗ, nhìn Lỗ Đình và Tiền Cơ tiến tới càng gần, khóe môi vẫn ngậm một nụ cười như có như không.
“Rốt cuộc hai vị đã đến.”
Lâm Tầm nhẹ giọng mở miệng.
Lỗ Đình và Tiền Cơ nhất thời ngẩn ra, nguyên bản bọn họ còn sợ Lâm Tầm thấy biến cố đột ngột phát sinh này sẽ chạy mất. Không hề nghĩ đến tên tiểu tử này thế mà dám đứng yên ở kia, giống như đang chờ bọn họ chạy đến.
“Đừng có giả vờ giả vịt, hôm nay lão tử muốn xem, ai có thể cứu ngươi được.”
Lỗ Đình chửi ầm lên, nhìn thấy Lâm Tầm bình tĩnh như thế, trong lòng hắn càng phẫn nộ và oán hận hơn.
Tiền Cơ cũng kinh ngạc với sự trấn định của Lâm Tầm, nhưng rất nhanh khôi phục lại. Ánh mặt hắn sắc bén lạnh như băng, mặc kệ cho đối phương muốn làm gì thì hôm nay cũng phải chết không thể nghi ngờ.
“Các vị chọn nơi này không tồi, ta đang đau đầu suy nghĩ không biết ở đâu có thể làm cho một người biến mất không còn tung tích, không nghĩ đến các vị đã chọn sẵn nơi chôn thân cho mình, giúp ta giải quyết không ít phiền phức.”
Trong tiếng cười dài Lâm Tâm rút ra đoản đao xanh biếc bên hông, khí chất cả người nháy mắt thay đổi hoàn toàn.
Lông mày như đao, con ngươi như chớp!
Giờ phút này Lâm Diệp giống như biến thành một người khác, hơi thở bình tĩnh mà xơ xác tiêu điều, không hề giống một thiếu niên mới mười ba tuổi.
Vút!
Không có gì do dự, Lâm Diệp chủ động xông lên, thân ảnh chợt lóe, đoản đao xanh biếc trong tay vòng qua một độ cong xảo quyệt, bổ về phía đầu Tiền Cơ.
Dưới loại tình huống này đã không còn chỗ trống để thương lượng, lựa chọn tốt nhất là ra tay trước chiếm quyền chủ động.
Không khí như như vải mỏng, bị đao mang xẹt qua cắt đứt, tiếng ma sát vang lên chói tai, có thể nói đường đao mịn như lụa trắng, khí thế như cầu vồng.
Vù!
Tiền Cơ phản ứng cực nhanh, trường thương trong tay vung lên một cái, mũi thương bén ngọn nghênh hướng một đao kia, động tác thành thạo vô cùng điêu luyện.
Hàng ngày hắn đi theo Liên Như Phong áp giải hàng hóa, thường xuyên qua lại giữa bộ lạc Thanh Dương và thôn Phi Vân, không chỉ thường xuyên đánh giết mãnh thú mà còn phải liều mạng với bọn đạo tặc, nên kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, chiêu nào cũng cay độc. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vậy nên sẽ không bị một chiêu đánh bất ngờ của Lâm Diệp khiến cho không kịp phòng bị.
Lỗ Đình cũng không khác Tiền Cơ là mấy, tuy hắn lỗ mãng nhưng kinh nghiệm thực chiến phong phú. Thấy Lâm Diệp công hướng Tiền Cơ, trong lòng hắn không nhìn được mà cười lạnh, tên tiểu tử này đúng là ngu xuẩn vô cùng, đổi lại những người khác, gặp phải tình huống như này chắc chắn sẽ không chọn Tiền Cơ để tiến công.
Dù sao khoảng cách giữa tầng hai Chân Võ cảnh và tầng ba Chân Võ cảnh tuy chỉ có một tầng nhưng sức chiến đấu cách biệt như trời với đất.
Nhưng Lỗ Đình không thể ngờ tới được, khi Lâm Diệp đã sắp đụng tới Tiền Cơ vậy mà mạnh mẽ xoay chuyển cả người, mũi chân đạp mạnh trên mặt đất, vừa đúng lúc quay sang đối mặt về phía hắn.
Xoẹt!
Đao mang xanh biếc mau như điện, sắc bén như gió, đây là Bổ Chém trong Bổ Tự Quyết của Lục Tự Đao Pháp.
Chém người, xảo trá quỷ quyệt, xuất kỳ bất ý, đánh lúc bất ngờ!