“Tham kiến cốc chủ!” “Tham kiến sư thúc tổ!”
Đám đệ tử của Độc Yêu cốc vừa nhìn thấy 2 thân ảnh đi tới liền nhanh chóng cúi người hành lễ.
Cốc chủ Độc Yêu cốc khẽ gật đầu, sau đó hỏi một vị lão giả đang khom người gần đó: “Ừm! Người kia như thế nào rồi?”
Nghe thấy cốc chủ hỏi, lão giả liền răm rắp trả lời: “Đã kiểm tra qua, toàn thân kinh mạch bị cưỡng ép mở rộng, hơn nữa là do vận dụng nội lực khi quá trình mở rộng chưa kết thúc dẫn đến kinh mạch suy yếu, đứt đoạn. Ngoài ra còn trúng hơn 30 loại độc khác nhau!”
“30 loại?” vị sư huynh đi đằng sau cốc chủ có chút bất ngờ hỏi lại.
Lão giả có hơi chần chờ, nhưng cuối cùng cũng ấp úng mà nói ra: “Đệ tử cũng không rõ ràng, nhưng có thể khẳng định là một nửa trong đó là độc!”
“Tốt! Chúng ta tiến vào xem sao!”
Nói xong, cốc chủ dẫn theo sư huynh đẩy cửa tiến vào trong.
“Vãn bối Dương Quan, tham kiến chư vị tiền bối!”
Đang ngồi săn sóc con trai, thấy được mấy người của Độc Yêu cốc tiến vào, Dương quan liền đứng người dậy, khom người hành lễ. Dù sao trong giang hồ cũng là luận thực lực để nói chuyện.
“Dương môn chủ không cần đa lễ!” cốc chủ Độc Yêu cốc khẽ gật đầu, sau đó chỉ chỉ cái xác ướp đang nằm trên giường ra hiệu cho sư huynh ở phía sau: “Hôm nay bổn cốc chủ có mang theo sư huynh đến để kiểm tra cho nhi tử của ngươi, vẫn là mong Dương môn chủ không quá lo lắng!”
“«Vạn Độc vương» tiền bối?” Dương Quan liền kinh ngạc nhìn vị trung niên nho sinh phía sau cốc chủ.
Cũng không trách được hắn thất thố. Cái tên «Vạn Độc vương» này không phải là do vị tiền bối này tự xưng, mà là được người trong giang hồ tôn xưng. Năm xưa, khi hắn một mình trốn ra khỏi cốc, cũng chính là những năm loạn lạc của Yến Vũ quốc. Không hiểu bằng cách nào, một tên binh sĩ của nước đối địch với Yến Vũ quốc lại chọc phải vị sát thần này. Vị sát thần này liền trong một đêm độc chết cả binh đoàn hơn 20 vạn binh mã. Sau đó có những yêu nhân dị sĩ xuất hiện muốn hàng phục, tiêu diệt hắn nhưng cũng bị hắn độc chết. Trong số độc mà hắn đã sử dụng, có cái đã được người đời cho ra thuốc giải, nhưng nói cho cùng thì cũng không thể sánh với tốc độ xuất hiện một loại độc mới của hắn. Mãi cho đến khi cốc chủ Độc Yêu cốc đời trước tự mình xuất cốc lôi hắn về, lúc đó thiên hạ mới thái bình. Nhớ khi đó, toàn dân thiên hạ đều mở tiệc ăn mừng.
“Vạn Độc vương?” vị nho sinh kia vừa mới tiến gần lại giường, nghe vậy liền cười khẩy, quay lại nói: “So với lão bất tử kia thì ta còn chưa lên nổi mặt bàn!”
Nói xong hắn cũng mặc kệ, bắt đầu xem xét tình trạng của tên Dương Suy. Dương Quan còn tính nói gì nhưng lại bị cốc chủ ngăn lại.
Càng xem, vị Vạn độc vương này lại càng nhíu chặt lông mày. Lần này thì Dương Quan cũng không nhịn được nữa bèn hỏi: “Tiền bối, con trai của ta…”
“Có thể cứu!”
Nho sinh kia nhẹ nhàng nói ra. Nghe vậy, nét vui mừng lộ rõ trên mặt Dương môn chủ, chỉ là chưa để hắn vui mừng bao lâu liền bị cắt ngang: “Bất quá…”
“Tiền bối! Bất quá làm sao?” Sắc mặt của Dương Quan nhanh chóng tái nhợt.
“Chỉ là cần lấy chút máu của công tử này!” nho sinh vừa nói vừa đưa ánh mắt về phía cốc chủ. Cốc chủ cũng hiểu ý, sai người đi lấy một cái bồn tới.
“Không thành vấn đề! Chỉ cần có thể cứu được tiểu nhi là được!” Dương Quan thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là, lần này sắc mặt của hắn biến đổi còn nhanh hơn lần trước. Chỉ thấy vị nho sinh kia khẽ vung tay, ở cổ tay của Dương Suy đã bị vạch ra một đường khiến cho máu đen chảy ra không ngớt. Không những thế, nho sinh còn đưa một viên đan dược đen thẫm vào trong miệng của Dương Suy, sau đó dùng nội lực cưỡng ép hóa giải dược lực, bài tiết độc dược trong cơ thể ra ngoài.
Máu của tên Dương Suy này không hề đình chỉ chảy ra, có lẽ là đã thay 3 cái bồn máu lớn mới chấm dứt. Sau khi làm xong tất cả, cơ thể của Dương suy trở lên khô quắt không khác gì da bọc xương.
“Đã tạm ổn định! Ngươi có thể đem về ôn dưỡng, nhưng kinh mạch của hắn đã bị đứt đoạn, ngươi tự mình tìm cách đi!” thu công lại, nho sinh kia mới chậm rãi nói ra.
“Đa tạ tiền bối! Đa tạ tiền bối!”
Nói xong, Dương môn chủ liền nhanh chóng đem theo nhi tử rời đi Độc Yêu cốc.