“Ôi chao? Hoa hoa, đây là văn phòng của ngươi ? " Cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất,Tiểu yêu tinh đứng trong 1 văn phòng,mắt trừng thật lớn,kêu lên kinh ngạc.
" Tiểu quỷ ,ngươi tỏ ra kinh ngạc như vậy là có ý gì ? " Tiêu Dương thấy biểu hiện của Lãnh Kỉ kỉ,thật muốn dúi đầu bé 1 cái, nhưng y không có gan xuống tay vì có Lãnh Lăng Duệ đứng đấy.Tuy chính bản thân hắn cũng chẳng dịu dàng với tiểu quỷ kia chút nào,lại nghiện động chân động tay nữa,nhưng những điều đó không có nghĩa là hắn có thể dễ dàng tha thứ những người khác ngoài hắn được bắt nạt tiểu tử đáng đánh kia.
Lãnh Kỉ Kỉ vẫn duy trì biểu tình đáng đánh đó,quay sang nhìn Tiêu Dương. Giơ cánh tay nhỏ xinh lên,chỉ vào giá sách lớn dựa vào tường văn phòng,nó lớn đến nỗi ngăn cao nhất phải dùng thang mới có thể với tới.
Tiêu dương tức giận:“ nhiều sách thì kì quái sao ?! "
Tiểu yêu tinh thấy biểu tình ẩn nhẫn của Tiêu Dương kèm thêm bàn tay mấy lần liền định quất tới mình,rốt cục cũng biết thức thời, ngượng ngùng buôn cánh tay đang chỉ vào giá sách, thế nhưng ngay giây sau, bé lại phát ngôn 1 câu kinh điện suýt thì khiến tiêu dương tức muốn nổ tung : " Ách..nếu người khác có nhiều sách,ta sẽ không kinh ngạc như vậy, chủ yếu là vì ngươi thôi… "
Kì thật,hầu hết những người làm chính trị hay kinh tế đều thích đặt 1 giá sách to lớn dọa người trong văn phòng mình ,sau đó nhồi đày các loại sạch, đủ các thể loại,từ " tác phẩm của XXX ", " XXX đại biểu ", " XXX nguyên lý " đến " XXX tự truyện "…, ngập mắt là màu đỏ,màu đen,từng bộ từng bộ khiến người ta muốn chóng mặt,từ khi cho vào văn phòng tới khi bỏ khỏi văn phòng đều vẫn mới tinh như lúc dầu,ngay cả góc trang bị nhíu cũng chỉ là do di chuyển và sắp đặt tạo nên.
Bất quá,không phải tất cả mọi người mua nhằm mục đích bài trí.
Tuy bình thường thái độ của Tiêu Dương luôn có chút tản mạn,không đứng đắn, có khí chất hơi giống 1 công tử phong lưu,nhưng những lời Lãnh Kỉ Kỉ bé con nói đúng là vu oan cho y mà.
Thật là Y đều đã đọc qua đống sách này rồi,Nhưng khác với những tựa sách kể trên,_mới nghe tên mà đã mệt rã rời ,giá sách này của y loại sách nào cũng có,chỉ là Y nghĩ cần phải xem, hay có hứng thú đọc thì đều mua về.
Xem xong,nếu thấy quyển nào không có nhiều lắm tác dụng ngoài việc giải trí thì sẽ đặt ở tầng cao nhất,nếu thấy quyển nào có nhiều điều thực dụng thì đặt ở tầng thấp nhất,Y cũng thường lấy chúng ra để vẽ vẽ viết viết,có những quyển sách được lật nhiều đến long cả gáy.
Vây nên, theo những lời khái quát của Tiêu Dương thì : lưu manh phải có tri thức, có hàm dưỡng,có phẩm vị mới có thể phong lưu phóng khoáng.
Chờ Tiểu yêu tinh cảm thán và ghi nhớ xong, Lãnh Lăng Duệ dắt nó ra khỏi cửa, tới văn phòng của mình bên cạnh.
Tiêu Dương cũng định đi theo với mục đích là nghe xem Tiểu quỷ kia còn có thể phát ngôn những lời đáng đánh nào để đánh giá văn phòng của Lãnh Lăng Duệ nữa, nhưng mà lại bị 1 cuộc gọi điện thoại ngăn cản cước bộ
Lãnh Lăng Duệ vào phòng mình, đóng cửa lại.bởi vì sắp đến giờ làm, nhân viên trong công ty cũng lục tục tới dần, phỏng chừng không bao lâu nữa Lura sẽ tới đây.Nếu để nàng thấy đứa bé lần trước Boss nhặt được giờ đã lớn như vậy thì biết giải thích thế nào ?chẳng lẽ… ah`..Đây là anh của đứa bé lần trước =__=
——
Chỉ mới nghĩ thế thôi mà Lãnh Lăng Duệ đã cảm thấy không chấp nhận được.
Tiểu yêu tinh chắp tay sau lưng, giống lãnh đạo đang đi thị sát,hết quẹo trái lại quẹo phải trong văn phòng, cuối cùng mới đặt mông ngồi xuống sô pha,nhìn Lãnh Lăng Duệ .Hắn đang giúp bé đặt laptop bảo bối xuống,cắm điện.
“Duệ Duệ,sao văn phòng của ngươi trống trải vậy ? Rốt cục tiểu yêu tinh cũng không nhịn được, nhăn mặt nghiêm túc hỏi.
Lãnh Lăng Duệ liếc bé 1 cái, sau đó ngồi về bàn làm việc của mình : Ngươi chưa thấy giá sách trong nhà sao? Ta không giống Tiêu Dương,3 ngày thì có 2 ngày không về nhà rồi. "
Kì thật trong văn phòng Lãnh Lăng Duệ có 1 giá sách,ngay sau bàn công tác,nhưng nhỏ hơi giá sách của Tiêu Dương nhiều, cũng không cao,Lãnh Lăng Duệ có thể với tay lấy sách được ở tầng cao nhất.Trên giá sách là những bộ sách hắn thường dùng,nhưng nhiều nhất vẫn là Tư liệu,văn kiện và hồ sơ vân vân.
" không, không, không, ta không nói về sách ~~ " .Lãnh Kỉ Kỉ lắc đầu nguây nguẩy
Lãnh Lăng Duệ theo tầm mắt của bé, nhìn về bàn công tác của mình, cuối cùng cũng hiểu rõ, chọn mi.
Lúc làm việc, Tiêu Dương chú ý đến việc tiện dụng, vậy nên thường đặt những văn kiện và đồ làm việc thường dùng nhất trên mặt bàn, nơi mà với tay là lấy được.Vì vậy trên cái bàn to đùng ngoài máy tính ta còn chất đống không ít đồ.Mà Lãnh Lăng Duệ lại có thói quen sạch sẽ, nhìn cái bàn lộn xộn đó liền bực mình,vậy nên trên bàn làm việc của Lãnh Lăng Duệ chỉ có máy tình và 1 ít văn kiện cần xử lý ngay trong ngày hôm nay hoặc vừa mới được Lura đưa đến.
Lúc này Lãnh Lăng Duệ mới vừa vào phòng, còn chưa bắt đầu 1 ngày công tác, vậy nên trên bàn làm việc rộng lớn chỉ có 1 cái máy tính.Tuy trông sạch sẽ gọn gàng nhưng lại thiếu hơi người.
Tiểu yêu tinh chạy cong mông đến sau Lãnh Lăng Duệ.Nhảy,vồ,bám_ 3 động tác làm vô cùng nhuần nhuyễn tựa như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động.Sau đó, ôm lấy cổ Lãnh Lăng Duệ,nghiêm trang nói : " Duệ Duệ, ta thấy mọi người trong công ty gọi ngươi là Diêm Vương. "
Lãnh Lăng Duệ hắc tuyến : " quản bọn họ làm gì ? Nhàm chán ! "
Lãnh Kỉ Kỉ bĩu môi.
“từ từ đã! Ngươi nhìn tới ở đâu?!”
Lãnh Kỉ kỉ hưng phấn : " diễn đàn công ty ngươi a ~~ ta đăng kí ~~ !
“……”
“vậy nên, Duệ Duệ……”
Lãnh Lăng Duệ nhíu mày:“làm sao?” Trực giác nhắc nhở hắn cần bảo vệ thần kinh, chờ câu nói tiếp theo của tiểu yêu tinh, không cẩn thận vỡ mạch máu mất !
Tiểu yêu tinh hôn lên mặt hắn 1 cái,cười tủm tỉm nói : " mau trở lại nhân gian đi ,Diêm Vương! "
Nháy mắt Lãnh Lăng Duệ cứng ngắc, đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên, thanh âm của Lura truyền tới : " tổng giám đốc. "
Chỉ nghe thấy 1 tiếng " phù ~~ " vang bên tai.Tiểu tử một giây trước vẫn còn bám vào cổ mình đã không có bóng dáng.Cùng lúc đó, tại phòng bên cạnh, Tiêu Dương đang đứng trước giá sách, rút ra 1 quyển, nhấc chân về bàn làm việc, bỗng nghe " Ba " 1 tiếng,tiểu yêu tinh cong chân xuất hiện trên bàn làm việc.
Vì vậy. khi Lura mở cửa ra, chỉ nhìn thấy Boss nhà mình vẻ mặt vặn vẹo ngồi trước bàn làm việc, mặt tái đen, nhảy gân xanh, không biết đang nghĩ đến điều gì.