Thiên Địa Đại Đạo

Chương 29 : Xông ra kết giới




Lại thêm nửa năm trôi qua, Trác Phàm ngày luyện nguyên thần, đêm luyện đan dược chữa thương và xử lý hai cái hỏa diễm kia.

Đêm nay, Trác Phàm ngồi đó, hắn vận nguyên lực nhìn sâu vào trong cơ thể mình, hai đạo hỏa diễm vẫn không ngừng đánh nhau. Thanh Viêm hóa thành một con chim phượng hoàng, Xích Viêm (Phần Thiên Hỏa) lại hóa thành một đầu rồng uốn lượn.

Trác Phàm thấy thế, liền sử dụng Bạch Quang Thần Đồng thấy đẩy tinh thần lực lên cao hết mức. Sau đó, hắn dùng Hấp Tinh Đại Hóa Quyết hóa thành một đám huyết vụ lao vào giữa trận chiến kia.

Hai đầu long phương kia thấy huyết vụ bay đến, dỏa diễm trên thân càng bùng cháy dữ dôi làm huyết vụ thoáng chút chậm lại. Trác Phàm lập tức bắt ấn quyết, điều khiển con xích long do Phần Viêm Hỏa hình thành bay vào huyết vụ. Sau đó, đầu xích long kia dần hiện ra, trên ngọn lửa mơ hồ có một luồng khí màu đỏ thẳm đang trộn lẫn bên trong xích viêm. Nó đưa mắt nhìn sang Thanh Viêm phượng hoàng đang thoáng hiện ra nét kinh hãi kia lộ ra vẻ châm chọc.

Đầu xích long lập tức nhào tới vồ lấy thanh viêm phượng hoàng. Không gian bên trong tinh thần của Trác Phàm quá chật hẹp, không cách nào né tránh, thanh viêm phượng hoàn liền lựa chọn cường kháng. Thân thể của nó xoay một vòng, đôi cánh sải rộng ra, dùng lực đánh vào long trảo.

Cả hai lùi ra phía sau, trong khi xích long còn đang hưng phấn nhào tới, thanh viêm phượng hoàng lại rũ xuống. Tại chỗ va chạm trên đôi cánh của phượng hoàng, cường độ thanh viêm mơ hồ bị giảm xuống làm nó kinh hãi không dám trực tiếp chống đỡ nữa.

Thanh viêm phượng hoàng vội vàng bỏ chạy, va vàng rào chắn tinh thần của Trác Phàm làm hắn không khỏi cảm thấy đau nhức, nhưng hắn cắn răng cố điều khiển xích long tấn công thanh viêm phượng hoàng.

Một khắc sau đó, thanh viêm phượng hoàng đã dần chậm lại, ngọn lửa trên thân nó đã ảm đạm đi nhiều. Trong khi đó, xích long vẫn không hề có dấu hiệu suy yếu, ngược lại nó còn hung hãn tấn công lần nữa.

Triệt để bất lực, thanh viêm phượng hoàng cố gắng né đi nhưng không thể thoát khỏi một trảo của xích long. Thừa thắng xông lên, xích long dùng trảo bắt lấy con phượng hoàng kia, dùng thân giữ chặt lấy nó. Miệng của xích long há ra, từng miếng lớn thôn phệ thanh viêm vào trong người.

Ngay lúc thôn phệ thanh viêm phượng hoàng hoàn toàn, Trác Phàm mở mắt ra, một đạo ánh sáng màu bạc ngưng tụ trên mắt hắn.

“Oành”

Trác Phàm kinh hỉ phát hiện mình không những đã tăng đến Đoán cốt tam trọng còn thành công đột phá tầng ba của Bạch Quang Thần Đồng tiến tớ tầng thứ tư.

Hiện tại, nguyên thần của Trác Phàm đã có đột phá, hắn nhắm mắt lại cảm thụ xung quanh, cảnh vật hiện rõ mồn một trong đầu của hắn.

Trác Phàm thấy rõ đám cự điểu đang ở gần kết giới, một nhóm khác đang ở gần khu vực linh dược. Khóe miệng hiện lên một đạo đường cong, hắn thỏa mãn với những gì đạt được một năm qua bên trong kết giới. Sử dụng Mê Tung Quỷ Ảnh bộ một cách lô hỏa thuần thanh kết hợp với Thuấn di của Bạch Quang Thần Đồng làm tốc độ của hắn đã có thể so với thiên huyền cường giả.

Thôn phệ thành công thanh viêm, từ đây hắn có thể tự do thôi động nó. Nguyên thần đột phá, có được kỹ năng nguyên thần dò xét mà chỉ có thần chiều cường giả mới có được. Chỉ cần luyện tập thêm nữa là hắn sẽ có kĩ năng ý niệm giết người.

Đây là thần thông bá đạo nhất đối với Thần chiếu cường giả. Ngoài ra còn đạt tới tầng bốn của Bạch Quang Thần Đồng. Trác Phàm quyết định dành hai ngày sau đó để củng cố tu vi của mình.

Đến ngày thứ ba, Trác Phàm chậm rãi bước ra khỏi cánh đồng với khuôn mặt tự tin. Trác Phàm không nhanh không chậm cước bộ đợi đám Lam Hải Mị Ảnh Điểu lao tới bao vây.

Như mọi lần, Trác Phàm nhắm mắt cảm nhận từng đạo phong nhận đang bay tới. Trác Phàm sử dụng Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ kết hợp với nguyên thần dò xét né tránh toàn bộ đòn tấn công tầm xa của chúng. Sau đó, hắn nhảy lên không trung, dùng quyền đánh một phát vào cánh của một con Lam Hải Mị Ảnh Điểu.

Ngay khi đả thương cánh của nó, đôi mắt Trác Phàm lóe lên, hắn sử dụng thuấn di xuất hiện cạnh một đầu cự điểu khác ở gần đó, tiếp tục dùng tay đả thương đôi cánh của chúng.

Cứ như thế, lần lược từ con cự điểu rơi xuống còn khả năng bay lượng làm tốc độ của chúng trở nên chập chạm. Trác Phàm phi thân, nhanh chóng di chuyển về phía kết giới. Đôi mắt hắn lóe lên một luồng sáng màu bạc.

Bạch Quang Thần Đồng – Phá Không!

Đây là kỹ năng Trác Phàm nhận được sau khi đột phá đến tầng bốn của Bạch Quang Thần Đồng. Không khí trước mặt Trác Phàm lập tức vặn vẹo, không gian dường như bị chấn động theo.

Một đạo kình khí không hề có chút dấu hiệu nào đánh mạnh lên kết giới làm nó khẻ rung động, xuất hiện một vết nứt nhỏ trên đó. Ngay sau đó, kết giới liền mau chóng hồi phục.

Trác Phàm hơi lẩm bẩm trong miệng: “Xem ra thực lực mình vẫn chưa đủ để dùng phá không phá bỏ kết giới này.” Trác Phàm đành phải sử dụng cách cũ, lấy Thánh linh thạch từ trong lôi linh thánh giới ra, bắt đầu bày trận.

Không có sự phá đám của Lam Hải Mị Ảnh Điểu, rất nhanh Trác Phàm liền hoàn thành phản đại trận. Kết giới bên trong dần dần hiện rõ ra, một đạo vết nứt nhỏ xuất hiện, tiếp theo đó, vết nứt lan rộng ra kèm theo tiếng đổ vỡ. Sau một năm bên trong đại trận, cuối cùng Trác Phàm cũng đã thoát ra được bên ngoài.

Nương theo sự đổ vỡ của kết giới, thân ảnh của Thanh Viêm Hỏa Phượng cùng Lam Hải Mị Ảnh Vương cũng xuất hiện trước mặt Trác Phàm. Nhìn thân ảnh mỹ lệ cùng những đường cong tuyệt trần kia không khỏi làm tim Trác Phàm đập nhanh hơn một chút.

Trác Phàm tiến lại trước mặt Thanh Viêm Hỏa Phương, hơi khom người bái tạ nói: “Đa tạ ngài một năm qua đã giúp ta rèn luyện bản thân mình. Hiện tại ta đã đủ khả năng đối đầu với Thiên Huyền cảnh cao thủ, không cần phải làm việc kia nữa.”

Nói xong, Trác Phàm hơi liếc sang Lam Hải Mị Ảnh Vương đứng đằng sau. Nhìn thấy ánh mắt của Trác Phàm, nó không khỏi nghiêng đầu ra vẻ không hiểu sao Trác Phàm lại nhìn mình sợ sệt.

Ở đằng trước, Thanh Viêm Hỏa Phương đương nhiên biết lí do tại sao liền phì cười: “Muốn giải quyết mười hai đạo phong ấn trận kia với thực lực của ngươi vẫn chưa đủ. Ta chỉ giúp ngươi một chút mà thôi. Lại nói ngươi ngộ tính không tệ, mới hơn ba tháng đã phá được kết giới trận này của ta.

“Ba tháng? Không phải là một năm sao?” Trác Phàm khó hiểu hỏi

“Đại Trận này tên là Không Minh Kết giới trận. Một loại thập cấp trận pháp dùng để tạo ra không gian giam cầm. Thời gian ở bên trong trôi nhanh gấp bốn lần bình thường đấy. Ngươi làm ta rất hài lòng nên ta có lễ vật dành cho ngươi.”

Nàng quay qua ra hiệu với Lam Hải Mị Ảnh Vương một cái. Hiểu ý của nàng, Lam Hải Mị Ảnh Vương liền đem đến trước mặt Trác Phàm một quả trứng bảy màu.

“Đây là lễ vật của ta cho ngươi, hiện tại nó còn chưa ra đời. Muốn trứng nở ra, ngươi phải đến một nơi gọi là Băng Hỏa Lưỡng Cực Cốc, bên trong đó có một cái hồ lớn gọi là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Đem quả trứng này ấp ở bên dưới chín chín tám mươi mốt ngày thì nó mới nở ra. Hãy nhớ phải chăm sóc bảo vệ nó thật chu đáo, nếu nó có mệnh hệ gì thì ngươi không xong với ta đâu.” Nói đến đây, tay nàng lại hiện ra một ngọn thanh viêm hỏa diễm.

“Tất nhiên tất nhiên, ta sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận. Có gì ngài từ từ nói a, đừng động tay chân.” Trác Phàm vội vàng la lớn, nhận lấy quả trứng bảy màu kia cẩn thận đem nó vào trong lôi linh thánh giới. Xong xuôi, hắn nhìn Thanh Viêm Hỏa Phượng nở ra một nụ cười gượng.

Thanh Viêm Hỏa Phượng hài lòng gật đầu nói: “Nếu đã xong xuôi hết rồi thì ngươi đi đi thôi. Ta ở nơi đây rất tốt, ngươi cứ từ từ mà làm. Đợi khi nào đủ thực lực thì mới xông lên Linh giới hiểu chưa?”

“Vâng ta rõ rồi. Vậy ta xin cáo từ.” Nói xong Trác Phàm vội vàng cuối đầu co chân chuẩn bị chạy đi mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.