“Oa, thật thoải mái. Hiện tại thật sự muốn về phòng tắm một cái.” Mộ Dung Ngọc xoa xoa mình cái bụng tròn không có ý tứ ợ ra một cái. Dù sao nàng làm con trai mười mấy năm được một ngày làm con gái thùy mị thứ này còn chưa có học trong sách giáo khoa.
“Tiểu Ngọc chúng ta tới tắm cái uyên ương hồ điệp thế nào? Ta hứa tuyệt đối chỉ tắm mà thôi. Ngươi tắm cho ta, ta tắm cho ngươi chà xát lẫn nhau.” Diệp Thần hai mắt chớp chớp nói.
“Ngươi về cùng tỷ tỷ tắm uyên ương. Ta không cần.” Mộ Dung Ngọc tính khí nói. Cái tên này lúc nào cũng nghĩ chiếm nàng tiện nghi.
“Chúng ta cũng tắm uyên ương được chứ sao?” Diệp Thần thắc mắc.
“Có ai cùng con gái mình tắm uyên ương qua?” Mộ Dung Ngọc trừng mắt cảnh cáo.
“Cha tắm cho con gái là chuyện kinh thiên địa nghĩa. Có gì phải xấu hổ. Ta không xấu hổ cũng không ngại ngươi ngại làm cái gì?” Diệp Thần nghi hoặc nhìn nàng nói.
“Ta không phải trẻ con. Ngươi đừng nghĩ chiếm cái gì tiện nghi.” Mộ Dung Ngọc kiên quyết không thương lượng.
“Ngươi có cái gì tiện nghi ta chưa thử qua sao? Với lại trong lòng cha mẹ con cái mãi mãi là đứa trẻ. Mà đã là trẻ con có nhìn thấy cũng có làm sao?” Diệp Thần kinh ngạc thắc mắc hỏi.
“Ngươi…” Mộ Dung Ngọc muốn quăng túi vào mặt tên bỉ ổi này.
“Không nói, không nói. Ta đưa ngươi trở lại. Trở lại sau khi tắm uyên ương. Tối đến tắt lửa tối đèn mó nhau.” Diệp Thần không biết xấu hổ lập lịch trình.
“Đợi đã, ta nghĩ ra bên ngoài tắm.” Mộ Dung Ngọc đỏ mặt nói. Nàng không thể chưa mặc đồ con trai cùng đội tóc giả tomboy mà đi về được.
“Nghĩ bên ngoài tắm? Ta nói Tiểu Ngọc tắm khỏa thân trên đường phố là phạm pháp đấy.” Diệp Thần ánh mắt nghiêm túc nhìn nàng nói.
“Ai bảo ngươi ta tắm khỏa thân trên đường phố? Thuê cái khách sạn là được.” Mộ Dung Ngọc tức giận trừng Diệp Thần. Tên này toàn nghĩ đâu đâu.
“Khách sạn? Đèn xanh. Ực….” Diệp Thần ánh mắt lập tức muốn phát sáng nuốt nước bọt nhìn chằm chằm Ngọc Nhi không lớn quá không nhỏ quá vừa bàn tay bộ ngực.
“Oái, ngươi nhìn cái gì vậy? Đèn xanh cái đầu ngươi.” Mộ Dung Ngọc đều bị Diệp Thần ánh mắt sói đói dọa sợ. Nàng tuyệt đối thề về sau đi cùng hắn không thể nhắc hai cái từ nhạy cảm này.
“Tính tiền tính tiền.” Diệp Thần đập bàn hai cái kêu tính tiền nói.
“Quý khách chi tiêu hết cần này. Xin hỏi quét thẻ vẫn là tiền mặt.” Bồi bàn đưa hóa đơn cho Diệp Thần mở miệng hỏi.
“Tiểu Ngọc ngươi xem quét thẻ vẫn là tiền mặt.” Diệp Thần ném hóa đơn sang cho Mộ Dung Ngọc nói.
“Có ai đi ăn để con gái mình thanh toán sao?” Mộ Dung Ngọc nhìn Diệp Thần ý kiến nói.
“Hai từ thanh toán là hai từ ngữ ô uế xa xỉ của bọn nghiệp dư. Đem tiền ra ngoài đường sẽ làm giảm vẻ đẹp trai của ba ba.” Diệp Thần tỏ ra ngầu nói. Nói toẹt ra hắn ném thẻ ngân hàng cho Nhu Tiểu Băng, tập séc hôm qua có chút đau bụng sài lau mông rồi. Tiền mặt thì hắn từ trước đến giờ đều không có cầm, đều đưa cho Tiên Nhi lão bà bảo quản.
“Được rồi, không phải diễn. Ta trả giúp ngươi. Thật mất mặt.” Mộ Dung Ngọc đưa ra mình tiền mặt thở dài nhìn Diệp Thần nói.
“Cầm lấy không cần trả lại. Coi như tiền bồi.” Diệp Thần sảng khoái đáp.
Bồi bàn nhận lấy Mộ Dung Ngọc tiền mặt làm nhanh thanh toán liếc nhìn bên cạnh Diệp Thần một cái không khỏi có chút coi thường rời đi. Rõ ràng là nữ nhân đưa tiền, ngươi lại coi là tiền của mình.
”Hừ, chúng ta đi thôi.” Mộ Dung Ngọc cũng không tính nhận tiền thừa liền kéo Diệp Thần rời khỏi.
“Tiểu Ngọc bên kia có cái khách sạn?” Diệp Thần chỉ phía xa xa có cái khách sạn nói.
“Không.” Mộ Dung Ngọc quay đầu nhìn thấy khách sạn tình yêu liền đỏ mặt quay đầu đi đáp.
“Đều là khách sạn, chỉ là vào tắm cái cần gì phân biệt?” Diệp Thần gãi gãi đầu thở dài nói.
“Ta nói không là không. Hừ, ta đi nhà tắm công cộng.” Mộ Dung Ngọc nghĩ đến một nơi liền nói. Tính ra đã lâu lắm rồi nàng không đến nhà tắm công cộng.
]
“Nhà tắm công cộng? Kinh thành có cái này dịch vụ?” Diệp Thần hai mắt đều sắp sáng như hai cái bóng đèn nói.
“Này này, nhìn trộm nhà tắm nữ là phạm pháp đấy.” Mộ Dung Ngọc ánh mắt có chút đề phòng tên háo sắc này làm bừa nói.
“Nhìn trộm là phạm pháp, vậy quang minh chính đại nhìn là không phạm pháp sao? Hóa ra là như thế. Ta hiểu rồi.” Diệp Thần liền hiểu ra.
“Hiểu cái đầu ngươi.” Mộ Dung Ngọc trừng Diệp Thần liền bỏ lại hắn mà đi.
“Ách đợi ta với.” Diệp Thần liền đuổi theo nàng.
Hai người chẳng mấy chốc liền đến một cái nhà tắm công cộng. Mộ Dung Ngọc cũng không có cảm thấy có gì ngại ngùng. Dù sao dịch vụ này ở kinh thành cũng khá nhiều. An toàn cũng rất cao cũng vô cùng sạch sẽ. Mọi người sử dụng cũng tương đối nhiều.
“Thiên đường.” Diệp Thần nhìn xung quanh nữ nhân, đặc biệt là nữ sinh đi ra vào nhiều không khỏi ánh mắt có chút háo sắc.
“Háo sắc nam nhân.” Mộ Dung Ngọc khinh bỉ một cái liền chuẩn bị lấy mình khăn cùng đồ dùng tắm rửa đi vào bên nữ. Diệp Thần thấy vậy cũng đi theo.
“Ách, ngươi thế nào lại đi theo ta. Nhà tắm của ngươi ở bên kia. Mau ra ngoài. Nữ nhân khác trông thấy, ngươi liền bị đánh.” Mộ Dung Ngọc tức giận thấy Diệp Thần đi theo nàng liền đẩy hắn ra ngoài nói.
“Tiểu Ngọc chúng ta sang bên nhà tắm nam cùng tắm thôi.” Diệp Thần ôm lấy Mộ Dung Ngọc vai.
“Ngươi đần sao? Ta là nữ nhi.” Mộ Dung Ngọc tức giận nói.
“Tiểu Ngọc ngươi trên giấy tờ là nam nhân. Giấy chứng minh thư cũng là nam nhân, ngươi sang nhà tắm nữ tắm là phạm pháp đấy.” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Ngọc nói.
“Ách, nhưng ta vẫn là nữ nhân.” Mộ Dung Ngọc đỏ mặt đáp.
“Con người sống và làm việc theo pháp luật. Cái chúng ta nhìn vào là giấy tờ không phải là thân thể. Ngực lép không có quyền lên tiếng.” Diệp Thần kéo Mộ Dung Ngọc sang nhà tắm nam.
“Thả ta ra. Sẽ có người nhìn mất.” Mộ Dung Ngọc mặt đều đỏ sắp chảy máu nói.
“Con trai tắm cùng con trai ai dám lên tiếng.” Diệp Thần đảm bảo với nàng nói.
Bốp… Một Dung Ngọc cầm một cái chậu đánh vào Diệp Thần cái đầu giúp hắn thông não.
“Hừ, đồ ngốc đi chết đi.” Mộ Dung Ngọc lập tức bỏ đi sang nhà tắm nữ.
Ngâm mình vào bồn tắm. Mộ Dung Ngọc liền cảm giác thấy thoải mái. Thật là lâu lắm rồi nàng mới ra ngoài đi tắm thế này. Cánh cửa phòng tắm nữ lần nữa mở ra.
“Tiểu Ngọc ngươi sang bên này tắm là phạm pháp có biết không hả? Các chị em không cần thiết phải la, ta chỉ vào bắt người sau đó lập tức rời khỏi. Chẹp, ngực to đấy, bao thằng nó nặn rồi? Chậc chậc, cô em có cần mát xa không? Ngực thế nào bé vậy?” Diệp Thần mở ra cửa phòng tắm ánh mắt đầy quang mình chính đại lướt một vòng nhìn chẹp miệng nói.
“Á...” Một đống tiếng hét của nữ nhân vang lên.
"Đã kêu đừng la rồi mà. Nữ nhân trước khi la không phải đều rên trước sao?" Diệp Thần ngoáy ngoáy lỗ tai nhìn xung quanh một vòng đánh giá, đây là thiên đường bánh bưởi. Quả nhiên danh bất hư truyền.
"Cút... ra ngoài." Mộ Dung Ngọc túm lấy Diệp Thần áo tức giận nói.
"Ách, có bức tường." Diệp Thần kinh ngạc nói.
“Nam nhân các ngươi một cái cũng không có thứ tốt. Hừ, nếu ngươi dám nói quen biết ta, ta nhất định đánh chết ngươi.” Mộ Dung Ngọc tức giận song phi cước tới Diệp Thần đem hắn đá bay ra ngoài. Sau đó liền đóng cửa lại.
“Thế nào lại không có thứ tốt? Cái đó của ta trưởng rất tốt. Ách, học sinh nữ bây giờ trổ mã đều tốt.” Diệp Thần ngồi tại một bên không khỏi có chút chẹp miệng nói.
“Đều nói không nên kêu. Thế nào đám nữ nhân này lại kêu lớn như vậy chứ? Đúng rồi, nhập gia tùy tục, nhập gia tùy tục. Ta quên cởi đồ. Thảo nào các nàng lại hét lên như thế.” Diệp Thần có chút gãi gãi đầu lập tức minh bạch.
“Các tỷ muội, nghe ta nói. Vừa rồi là hiểu lầm. Các ngươi tuyệt đối không nên báo động... vừa rồi là hiểu lầm.” Mộ Dung Ngọc đang ổn định mọi người. Cái tên Diệp Thần này đi đâu cũng gây sự.
Cạch,... tiếng cửa lần nữa mở ra.
“Tiểu Ngọc chúng ta tới tắm uyên ương.” Diệp Thần bước vào bên trong không mảnh vải che thân nói.
Đám nữ nhân mặt đều một màn đỏ ửng. Có… có… con voi có cái vòi đi trước… Một số cái nữ nhân liền la hét, một số cái liền đứng hình nhìn cái này soái nam nhân thân ảnh so sánh với họ bạn trai.
“Đồ ngốc ngươi làm cái gì vậy hả?” Mộ Dung Ngọc nhìn thấy Diệp Thần tồng ngồng liền tức giận nói.
“Không cần lo lắng, vào những lúc này đã có hơi nước cùng với vệt sáng thần thánh che hết những chỗ quan trọng rồi.” Diệp Thần rất bình thường nhún vai đáp.
“Chạy mau.” Mộ Dung Ngọc lập tức kéo Diệp Thần ra ngoài cầm lấy quần áo thay nhanh. Bên trong phòng tắm nữ lúc này bắt đầu mới hét lên.
“Ngươi làm cái gì thế? Ta còn chưa có tắm. Mới rửa được con mắt.” Diệp Thần cảm giác thua thiệt nói. Vừa rồi thiên đường hắn còn chưa nhìn đủ.
“Ngươi còn muốn tắm? Không chạy mau liền chạy không được.” Nghe thấy chuông báo động vang lên, Mộ Dung Ngọc liền gấp đến vội, kéo Diệp Thần cùng hắn quần áo vác lên vai lập tức muốn chạy.
“Phù… phù, suýt nữa bị bắt.” Mộ Dung Ngọc lau mình mồ hôi nói. Nếu mà bị bắt, liền muốn kiểm tra chứng minh thư hoặc thẻ căn cước.
“Tiểu Ngọc, ngươi muốn làm gì? Đừng có đến đây. Ta nói rồi. Ngươi có thể chiếm ta thể xác, nhưng tuyệt đối không được dùng ba con sâu.” Diệp Thần tỏ vẻ đáng thương nói. Hắn còn chưa có mặc quần áo liền bị nàng quấn khăn bắt cóc.
“Ngươi còn ở đó giả thanh thuần. Mau mau mặc quần áo vào. Lần này suýt bị ngươi hại chết. Còn tốt phòng tắm bên trong không có máy quay.” Mộ Dung Ngọc tức giận nói.
“Ta có làm gì sai sao?” Diệp Thần làm bộ không biết mình làm gì sai nói.
“Ngươi nhìn trộm nhà tắm nữ còn không sai?” Mộ Dung Ngọc tức ói máu.
“Là quang minh chính đại nhìn.” Diệp Thần nhắc nhở.
"Vậy ngươi cởi quần áo làm cái rắm?" Mộ Dung Ngọc tức giận thô tục nói.
"Mẹ ta nói cái gì đẹp thì phải khoe ra." Diệp Thần ngây thơ đáp.
"Đồ thích mỡ. Con trai các ngươi ai cũng thích lớn." Mộ Dung Ngọc khinh bỉ. Nàng vẫn để bụng Diệp Thần nhìn thấy nàng liền gọi bức tường. Nàng cũng không phẳng đến vậy.
"Ta cũng yêu tivi sony." Diệp Thần nhìn Mộ Dung Ngọc ngực nói.
“Ngươi… không nói… không nói… ” Mộ Dung Ngọc dùng tay lau mồ hôi nói. Nói chuyện với tên này quá hại não.
“Ách, ngươi đổ mồ hôi kìa. Lau đi.” Diệp Thần đưa tới một cái mảnh vải.
Mộ Dung Ngọc không nghi ngờ liền đưa lên lau mồ hôi sau đó liền phát hiện ra cải mảnh vải hình tam giác này tốt kì cục.
“Ngươi… lấy cái này ở đâu vậy?” Mộ Dung Ngọc mặt đều biến sắc.
“Ở trong nhà tắm nữ có rất nhiều. Loại khăn mùi xoa này dùng cũng rất tốt. Cũng rất thơm, ta đem một chút cất dùng. Ngươi xem thiết kế cũng rất độc đáo, ta đảm bảo người sáng chế ra loại khăn mùi xoa này tuyệt đối là một cái vĩ đại nam nhân.” Diệp Thần thành thật nói.
"Thảo nê mã." Mộ Dung Ngọc có chút im lặng, nếu bảo với nàng tên này không biết món đồ này là cái gì. Đánh chết nàng cũng tuyệt đối không tin. Hắn tuyệt đối là cố ý.
“Nghe nói có kẻ dâm tặc xem trộm nữ nhân tắm?” Một lát sau đám bảo vệ nữ đi vào bên trong cầm theo côn điện hỏi.
“Đúng vậy, tên biến thái đó lấy chúng ta quần áo lót. Biến thái...” Đám nữ nhân đỏ mặt phát hiện mình đồ lót mất tức giận bất bình nói.
Mấy ngày sau, kinh thành trên báo xuất hiện một cái dâm tặc trộm đồ lót nhà tắm nữ. Các nhà tắm công cộng tại kinh thành liền treo hình truy nã Diệp Thần cùng Tiểu Ngọc. Cũng may buổi tối camera trước cửa quán có chút mờ nên quay không rõ hình hai người. Và cũng nhờ Diệp Thần chiến tích, các anh em đồng dâm đã học tập và làm theo tấm gương đạo đức của hắn cũng rất nhiều. Tất nhiên do bảo an đã được làm chặt nên ngục giam của sở cảnh sát không biết từ lúc nào trở lên đông dân cư.