Thiện Cơ - Minh Dã

Chương 33




“A Chấp không muốn nhập phủ Hán Vương làm thiếp, nếu Hán Vương khăng khăng muốn cường đoạt dân nữ, dân nữ cũng sẽ thà chết không từ.” A Chấp lập tức quỳ xuống, ngữ khí vô cùng kiên định.

“A Chấp, hoàng huynh thập phần yêu thích ngươi, ngươi đi theo hoàng huynh liền có thể hưởng vinh hoa phú quý bất tận, ngươi nên cân nhắc kỹ càng một chút.” Triệu Tập đương nhiên cũng nguyện ý thành toàn Triệu Dịch, vì thế liền hát đệm theo.

“A Chấp không muốn. Tuy A Chấp xuất thân hèn mọn nhưng trong nhà cũng là nhiều thế hệ lương dân, chưa từng bán mình làm nô, Hán Vương khiến Hoàng Thượng ban thưởng, luận về lễ, về pháp đều không hợp lý.” A Chấp lại lần nữa kiên định.

“Chỉ cần ngươi theo ta, ta có thể phong ngươi làm trắc phi, trừ bỏ danh hào, hết thảy đãi ngộ đều giống chính phi.” Triệu Dịch cảm thấy đây là nhượng bộ mà mình có thể đưa ra, nghĩ thầm A Chấp bất quá chỉ đang treo giá thôi, mà hắn tự nhận bản thân cũng đã trả giá đủ tốt.

“Ta không muốn!” A Chấp lần thứ ba dùng ngữ khí kiên định cự tuyệt.

“Hoàng Thượng, nếu A Chấp đã không muốn thì thôi vậy, nữ tử trong thiên hạ rất nhiều, người muốn trở thành trắc phi của Hán Vương cũng không ít, vậy hà tất phải làm khó người khác?” Tô Hoàn Thanh bênh vực.

Bản tính của Triệu Tập vẫn là ôn thiện, tuy hắn vốn định theo ý hoàng huynh, thuận nước đẩy thuyền. Nhưng hiện giờ A Chấp không muốn, hắn cũng không thể làm khó người khác, thiên tử không thể đi đầu cường đoạt dân nữ. Mà nói đến A Chấp này ngược lại thật có chút khác thường, cho dù hiện giờ nàng giống như lấy lòng mình, nhưng luôn khiến người ta cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Giờ phút này nhìn thái độ của nàng đối với hoàng huynh, Triệu Tập phát hiện, đại hoàng huynh là thân vương, dưới một người, trên vạn người, đều được người ta tranh nhau lấy lòng, nhưng A Chấp lại lộ ra khinh thường cùng kiêu căng, mà dường như nàng lấy lòng mình cũng là có mục đích khác. Đương nhiên mục đích khác mà Triệu Tập có thể nghĩ đến, chính là ý câu dẫn mình.

“Nếu A Chấp đã không đồng ý, đại hoàng huynh, ta nghĩ hay là thôi đi?” Triệu Tập nói.

Thấy Triệu Tập tỏ rõ thái độ, Triệu Dịch nhìn về phía A Chấp, ánh mắt và khuôn mặt yêu dã của nàng căn bản không đặt hắn vào trong, tuy có chút không cam lòng, lại cũng không thể làm gì được.

“Ta có thể chờ ngươi, tùy thời thay đổi tâm ý.” Triệu Dịch nói với A Chấp.

A Chấp căn bản không nhìn Triệu Dịch dù chỉ một chút, đôi mắt hướng thẳng về phía trước, vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không đáp ứng Triệu Dịch.

Triệu Tập nhìn A Chấp như vậy, không biết vì sao hắn luôn cảm thấy nữ nhân này khác với người thường, khiến nội tâm hắn đập thình thịch, có loại cảm giác không thể nói rõ.

Tô Hoàn Thanh nhìn A Chấp quỳ trên đất, trong cảm nhận của nàng, A Chấp là nữ tử ôn nhu thiện lương, đặc biệt mềm mại nhu hòa. Giờ phút này nàng mới biết, A Chấp lại có thể cứng cỏi cương liệt như thế, làm nàng có chút xa lạ.

“Hoàng Thượng đã đáp ứng ngươi, ngươi có thể đứng lên rồi. Theo ta về phòng, để ta xem đầu gối ngươi có sưng đỏ hay không.” Tô Hoàn Thanh duỗi tay đỡ A Chấp.

A Chấp lúc này mới đứng dậy, theo Tô Hoàn Thanh rời đi.

“A Chấp này là cái xương cứng, nhìn dáng vẻ không dễ gặm.” Sau khi các nàng rời khỏi, Triệu Tập liền nói.

“Sớm hay muộn, nàng cũng sẽ là của ta.” Ngữ khí Triệu Dịch vô cùng kiên định.

Triệu Tập nhìn hắn, phát hiện vị hoàng huynh luôn coi nữ nhân như không, lần này lại lún sâu đến như vậy. Nghĩ đến dáng vẻ thà chết không từ vừa rồi của A Chấp, Triệu Tập không hề lạc quan như Triệu Dịch.

“Kéo đầu gối lên để ta nhìn một chút, có bị sưng đỏ hay không?” Tô Hoàn Thanh quan tâm hỏi.

“Quỳ không lâu lắm, không có việc gì.” A Chấp lắc đầu, A Thanh vẫn ôn nhu như vậy, khiến cho người ta nhớ nhung như thế. Bất quá thế giới bên ngoài này làm nàng vô cùng bất an, làm nàng luôn lo sợ, bản thân sẽ mất đi A Thanh.

“Mặt đất đều là đá, cho dù quỳ không lâu cũng sẽ ửng đỏ, để ta nhìn xem.” Tô Hoàn Thanh nói xong, liền duỗi tay kéo ống quần của nàng.

Nữ tử không dễ dàng bại lộ thân thể, cho dù A Chấp chỉ lộ ra bắp chân cùng đầu gối, vẫn cảm giác được một trận ngượng ngùng, mà quan trọng nhất chính là bởi người làm việc này là A Thanh.

Tô Hoàn Thanh nhìn đôi chân quả nhiên đỏ một cả một vùng, cũng may không có gì trở ngại.

“A Chấp, nữ tử vẫn nên xử thế nhu hòa một chút mới thỏa đáng, thái cương dịch chiết*.” Tô Hoàn Thanh bôi thuốc mỡ lên chân A Chấp xong liền nói, nàng cho rằng A Chấp không thông thế tục, nên thật sự hy vọng A Chấp bớt bướng bỉnh, như vậy mới có thể càng thêm đứng vững ở trên đời.

*Quá cứng thì dễ gãy

“Không cường ngạnh một chút, hắn còn tưởng là ta rụt rè, chẳng phải hậu hoạn vô cùng hay sao?” A Chấp hỏi lại.

“Hán Vương có chút bảo thủ nhưng nhân phẩm cũng không xấu. Hắn nguyện ý lập ngươi làm trắc phi, có thể thấy được thực lòng yêu thích ngươi, ngươi thật sự không cân nhắc?” Tô Hoàn Thanh cho rằng mệnh cách A Chấp chẳng phải người đại phú đại quý, căn bản không thể phản kháng được. Trên đời này không có bữa tiệc nào không tàn, sớm hay muộn thì nàng và A Chấp cũng sẽ tách ra. Nhưng nàng không hy vọng A Chấp ngày sau sống cô độc hết quãng đời còn lại, nếu có thể gả chồng sinh con thì cũng là chuyện tốt.

“A Thanh hy vọng ta gả cho Hán Vương, làm thiếp của hắn sao? A Thanh là cảm thấy, ta là gánh nặng, muốn đem ta đẩy cho người khác sao?” A Chấp thì thầm hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.