Chương 73: Mẹ Cố ly hôn
Bà Cố bị hàng xóm nói một câu như vậy, gương mặt già nua đỏ lên. Ba Cố cũng ngẩn ra, không biết nên phản bác như thế nào.
Trong xe, Doãn Tư Thần vỗ tay Cố Hề Hề: “Được rồi, thời cơ đã đến! Chúng ta có thể lên sân khấu rồi!”
Cố Hề Hề gật đầu, mang theo chứng cứ Doãn Tư Thần thu thập được, hai người xuống xe đi vào nhà.
Mẹ Cố đứng ngoài cửa, nhìn đồ đạc bị ném vào người mình rơi xuống đất, quần áo vốn sạch sẽ giờ lại đầy bụi.
“Nếu Cố Gia Cường đã tìm được người ưng ý rồi thì Giản Tiếu tôi cũng không cần ở lại Cố Gia này nữa!” Mẹ Cố nén nước mắt: “Nếu hôm nay có thời gian chúng ta làm luôn thủ tục ly hôn, đỡ cho ông phải ở sau lưng tôi đi tìm đàn bà, lén lút đi ngoại tình, không bằng cứ quang minh chính đại mà đi!”
“Bà… Bà nói bậy bạ gì đó, khi nào thì tôi đi ngoại tình hả? Giản Tiếu, bà không được vu khống tôi!” Ba Cố nhất thời mất kiềm chế dẫm chân đành đạch.
“Không phải ông khinh tôi không thể sinh con, nên muốn tìm người sinh con cho ông sao? Được! Tôi toại nguyện cho ông đấy!” Rốt cuộc mẹ Cố cũng không chịu nổi tức giận mà hét lớn: “Hôm nay chúng ta ly hôn, Giản Tiếu tôi không phải người ti tiện như vậy, bị người ta đuổi ra khỏi nhà còn mặt dày mày dạn ở lại Cố gia!”
Nói rất đúng!
Cố Hề Hề ở sau lưng thầm khen ngợi mẹ.
“Con trai, nhanh ly hôn với nó đi, nhịn nó nhiều năm như vậy mẹ nhịn cũng đủ rồi, huyết mạch Cố gia ta không thể đứt đoạn!” Bà Cố thấy mẹ Cố chủ động nói ly hôn nhất thời dùng gậy hung hăng gõ xuống, hô lớn: “Nhiều năm ở Cố gia chỉ biết ăn cơm không kiếm tiền, con đuổi nó đi ngay cho mẹ!”
Đáy lòng mẹ Cố lạnh lẽo…
Người mẹ chồng này nhẫn tâm vô tình, bà biết rất rõ. Nhưng không ngờ sau khi bị vạch trần vẫn có thể hung hăng ngang ngược như vậy.
Trước kia bà mù mắt đến mức nào! Còn cho rằng mình nên chịu đựng nhân nhượng vì để gia đình êm ấm, chỉ là không ngờ bọn họ được nước làm tới.
Ba Cố có mẹ già làm chỗ dựa, hơn nữa ông ta cũng tìm thấy người đàn bà ưng ý, đã sớm muốn ly hôn người vợ này rồi. Vốn dĩ ông ta muốn dùng cách khác đuổi bà vợ này, tuy chuyện trước mắt xảy ra khác dự tính một chút nhưng vậy thì có sao?
Dù sao cũng dự định ly hôn thôi!
Cố Hề Hề định bụng tiết lộ sự thật người không thể có con là ba Cố, nhưng đột nhiên cô không muốn nói.
Cô chán ghét nhìn mặt người Cố gia rồi! Người ba này cô chán ghét, đương nhiên những người khác cũng không ngoại lệ.
Doãn Tư Thần cùng Cố Hề Hề tới trước cửa nhà, Cố Hề Hề nói: “Nếu ba mẹ ly hôn thì tôi đi theo mẹ!”
Bà Cố muốn nói bà ta vốn không có đứa cháu gái này, nhưng thấy Doãn Tư Thần cũng đi tới nên đành nuốt xuống những lời này.
Ba Cố lập tức nhớ tới người đàn bà mình gặp gỡ đã bị con gái phát hiện. Giản Tiếu đã biết chuyện, nhất định cô đã nói ra.
Đối với đứa con gái nuôi ‘phản bội’ này, ba Cố không hề có hảo cảm rồi. Giờ đây trong đầu ông ta vẫn đầy rẫy ảo tưởng tốt đẹp, ông ta nghĩ mình sắp có con trai, còn con gái nuôi gì đó thì cứ theo vợ trước rồi biến khỏi là được.
“Được!” Ba Cố một lời đồng ý: “Nhưng tiền cưới hỏi của mày phải thuộc về Cố gia, một đồng cũng không được mang đi!”
Nếu không có tiền của Cố Hề Hề thì ông ta làm sao có thể ở bên ngoài nuôi đàn bà?
Cố Hề Hề bị lời này làm cho tức cười.
Doãn Tư Thần đi sau cũng nhếch miệng, bất quá đó là chuyện của Cố gia, anh sẽ không nhúng tay. Nhưng không có nghĩa tiền của anh dễ lấy như vậy.
“Ba đang nói đến số tiền trước khi kết hôn Doãn gia cho hai mươi vạn, sau khi tôi sinh con xong thì Doãn gia sẽ cho thêm mười triệu và một căn biệt thự?” Cố Hề Hề châm chọc nhìn người Cố gia, nhìn đám người bọn họ không hề có bộ dạng hổ thẹn, cô cũng biết đám người này đúng là mục nát đến cực hạn rồi.
Ngay cả tiền đám cưới của con gái cũng tham lam được, còn trông cậy bọn họ thấu tình đạt lý sao?
Bà Cố tiếp tục nói: “Hai mươi vạn đó là nhà chồng cô cho Cố gia!”
“Tại sao phải cho Cố gia?” Cố Hề Hề có thể nhịn được mọi thứ, nhưng kẻ ức hiếp mẹ cô thì tuyệt đối không.
“Là bà nội của chồng cô nói tiền này là cho Cố gia, Cố gia nuôi cô nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không thể cầm một ít đền bù sao?” Bà Cố mở miệng nói không chút suy nghĩ.
“À… Vậy là nói hai mươi vạn này là Doãn gia mua tôi phải không?” Cố Hề Hề dừng bước ép sát bà Cố.
“Không sai. Tuy cô không phải là huyết mạch của Cố gia, nhưng cô ăn cơm Cố gia mà lớn lên. Bán cô cho Doãn gia chẳng lẽ không nên có một chút tiền bạc?” Bà Cố nói ra những lời khó nghe nhất.
Cố Hề Hề cầm di động trong tay mà nở nụ cười hài lòng, đoạn đối thoại này cũng ghi âm lại rồi.
“Nếu bà nội thừa nhận Doãn gia dùng hai mươi vạn để mua tôi vậy bà có tư cách gì để chiếm tài sản của tôi?” Cố Hề Hề không chút khách khí nói: “Ở đây tôi có tài liệu chi tiết, trên đó là tiền mà ba chi nhiều năm trước, còn có số tiền ba cho người đàn bà ở bên ngoài, mỗi một lần đều có chữ ký ở đây. Nếu ba mẹ ly hôn thì tài sản phải phân chia rõ ràng đúng không? Hiện tại ba mẹ chưa ly hôn thì đó chính là tài sản chung của vợ chồng. Bà nội, bà không có ý kiến gì chứ?”
Có Hề Hề ném tài liệu cho ba Cố: “Phía trên còn có tài liệu những người đàn bà gần đây ba gặp gỡ, chính xác là trong ba ngày đã gặp hai người, tôi đã nói chuyện qua với bọn họ rồi.”
Sắc mặt ba Cố không có huyết sắc.
“Cố Hề Hề… làm sao mày có thể…” Nhất thời ba Cố nóng nảy, muốn tát một cái vào mặt cô.
Doãn Tư Thần bước tới lập tức kéo Cố Hề Hề ra sau lưng anh, một chữ cũng không thèm nói, ánh mắt sắc bén nhìn người Cố gia.
Ba Cố vừa thấy Doãn Tư Thần chắn trước mặt, nhất thời không dám đánh.
“Hai mươi vạn để cắt đứt mối quan hệ này, đúng là rất có giá trị!” Cố Hề Hề tiếp tục nói: “Nếu đã đi đến nước này, tôi và mẹ không còn gì để nói nữa, trực tiếp đến cục dân chính ký tên ly hôn luôn đi!”
Cả đời bà Cố đều quen thói ức hiếp con dâu và cháu gái, hôm nay lại bị hai người uy hiếp ly hôn, nhất thời cảm thấy sượng cả mặt.
Huống hồ còn có nhiều hàng xóm ở đây như vậy.
Rốt cuộc bà Cố không nhịn được kêu lên: “Ly hôn, ly hôn, phải ly hôn! Cố gia tôi không cần loại gà mái không biết đẻ trứng, Cố gia cũng không có loại cháu ăn cây táo rào cây sung! Tiền bạc của Cố gia các ngươi đừng hòng lấy một đồng!”
“Tiền của Cố gia tôi không cần!” Mẹ Cố thấy con gái bị trách mắng, nhất thời đau lòng, tức giận nói: “Tôi có tay có chân có thể tự nuôi mình, cái nhà này tôi chịu đựng cũng đủ rồi!”
Nghe được mẹ Cố không cần tiền bạc, bà Cố và ba Cố tựa hồ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cố Hề Hề lập tức hiểu nãy giờ ầm ĩ như vậy chỉ vì bức mẹ để mẹ không lấy tiền của Cố gia.
Đáy lòng Cố Hè Hề càng thêm bi ai.
Có lẽ dù mình và mẹ không phát hiện ba bên ngoài có người đàn bà khác, ba và bà nội cũng sẽ tìm lý do để ly hôn đúng không?
Thương cho mẹ ngày hôm qua còn toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Cố gia. Bà đâu biết Cố gia đã sớm vứt bỏ bà?
Hai bên đạt thỏa thuận chung, Doãn Tư Thần dẫn theo Cố Hề Hề, lái xe chở ba mẹ cô đến cục dân chính.
Nếu muốn giải quyết vậy thì giải quyết cho dứt khoát thôi.
Đến cục dân chính, lúc viết thỏa thuận ly hôn, ba Cố nhất quyết không chịu chia tài sản.
Lúc này mẹ Cố tâm như tro tàn, từ đầu đã không để ý ba Cố nói gì.
Đối với người đàn ông này, bà đã bỏ ra tình cảm nửa đời của mình, kết quả đổi lại một câu đối phương nói tình cảm đôi bên không hợp. Chẳng lẽ nhiều năm bà tận tâm chăm sóc Cố gia, trong mắt ông ta đều là mây bay gió thoảng sao?
Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần đứng trước cửa cục dân chính, trong lòng cô cực kỳ bồn chồn lo lắng.
Doãn Tư Thần vẫn cực kỳ bình tĩnh, nét mặt vẫn vậy.
“Nếu em không cam lòng thì tôi sẽ giúp mẹ em lấy được lợi ích tốt nhất khi ly hôn.” Doãn Tư Thần nhẹ nhàng mở miệng.
Chết tiệt! Nhìn Cố Hề Hề buồn lo như vậy, anh cũng cảm thấy đau lòng, hận bản thân không thể đưa tay xóa hết tất cả những điều không vui của cô.
Cố Hề Hề lắc đầu: “Đối với mẹ, những thứ này không quan trọng. Nếu mẹ trọng vật chất thì đã không gả cho ba, sẽ không cố gắng giữ gìn cái nhà rách nát này hai mươi mấy năm. Mẹ là người sống tình cảm, vì ba mà chịu khổ đã lâu. Một chút tiền bạc đó so với tự do của mẹ mà nói không đáng kể chút nào. Chỉ cần có thể thoát khỏi Cố gia, thoát khỏi biển khổ, đó chính là lợi ích lớn nhất!”
Doãn Tư Thần bình tĩnh nhìn Cố Hề Hề.
“Thật ra từ lâu tôi đã có ý nghĩ này rồi. Mẹ ở Cố gia quá khổ, anh cũng thấy đấy, người Cố gia là kiểu liêm sỉ gì, một mình mẹ chịu mệt nhọc kết quả còn mang tiếng xấu đến hết đời! Nếu ba có thể quý trọng mẹ, dù có khổ thì đối với mẹ đều đáng. Nhưng ba… ông ấy làm tôi quá thất vọng rồi!” Cố Hề Hề đau đớn, làm anh cũng đau lòng thay cô.
Doãn Tư Thần kìm lòng không được nắm tay cô, nhẹ nhàng nói: “Mọi chuyện đã ổn rồi!”
Còn một câu trong lòng nhưng anh không nói ra.
Chỉ cần em vui, bất cứ chuyện gì tôi cũng sẽ làm!
Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần tiếp tục đứng ở cửa yên lặng chờ.
Ba mẹ Cố nhanh chóng hoàn thành thủ tục ly hôn, từ trên lầu đi xuống. Ba Cố vẻ mặt cực kỳ vui sướng, ông ta háo hức muốn nhanh chóng cưới người vợ mới xinh đẹp.
Đáy mắt mẹ Cố tối lại, tâm trạng nặng nề không nói thành lời.
Mẹ Cố thấy hai bàn tay đang nắm chặt nhau của Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần, nhìn con gái và con rể bên nhau tình cảm, đáy lòng bà cũng có chút an ủi.
“Mẹ…!” Cố Hề Hề đầy lo lắng mở miệng, theo bản năng rút tay mình từ trong tay Doãn Tư Thần ra, chạy đến bên mẹ.
Lòng bàn tay bỗng nhiên trống rỗng khiến trong lòng Doãn Tư Thần cảm thấy mất mát.
“Mẹ không sao!” Mẹ Cố miễn cưỡng cười, bà không thể để cho con gái đang mang thai còn phải lo lắng vì bà.
(bản chưa beta)