Chương 614: Mang thai lần nữa
Cố Hề Hề cảm thấy dạ dày rõ ràng đang tạo phản chống đối, mấy hôm trước chỉ hơi hơi khó chịu, giờ là cực kỳ khó chịu. Vấn đề là ở chỗ cô không ăn đồ gì bậy bạ, đồ ăn mẹ cô làm tuyệt đối sạch sẽ an toàn. Sao dạ dày lại cứ quay cuồng không thể chịu được?
Cố Hề Hề cũng muốn nghi thức cầu hôn này kết thúc hoàn hảo, nhưng cô không chịu nổi nữa rồi. Toilet ở ngay gần đó, cô chạy vọt vào, quỳ trên mặt đất nôn thốc nôn tháo vào bồn cầu.
Giây tiếp theo Doãn Tư Thần chạy vọt vào, quỳ bên cạnh liên tục vỗ vào lưng Cố Hề Hề, anh cũng bị cô làm cho sợ đến trắng bệch cả mặt mày.
Doãn Tư Thần ngẩn ngơ, hỏi một câu hết sức ngố: “Hề Hề, có phải em ăn nhiều quá nên hư bụng rồi không?”
Cố Hề Hề hơi hơi tỉnh táo: “Em không biết! Mấy hôm nay em chỉ cảm thấy hơi khó chịu, nhưng không đến nỗi buồn ói, không hiểu sao hôm nay lại… không được! Anh mau ra ngoài đi, em muốn ói…”
Doãn Tư Thần sao có thể bỏ đi được? Anh vội vàng chạy đi lấy nước để cô súc miệng.
Cố Hề Hề nhận lấy ly nước trà, súc miệng liên tục, hương thơm của trà đã làm dịu lại cơn buồn nôn. Trước cửa toilet lúc này đã tụ tập không ít người.
“Ai da, vậy là không chịu phòng tránh rồi!” Vân phu nhân hớn hở lên tiếng.
Hả? Lời này nghĩa là sao?
“Mẹ, con khó chịu quá, đồ ăn hôm nay có phải đồ thừa hôm qua không, sao con cảm thấy buồn nôn quá?” Cố Hề Hề khổ sở nói: “Mấy hôm trước cũng khó chịu, nhưng không đến nỗi thế này.”
Vân phu nhân dìu Cố Hề Hề đứng lên rửa mặt, nói: “Đi, về phòng với me.”
Cố Hề Hề khó hiểu: “Dạ?”
Vân phu nhân nói với Doãn Tư Thần: “Con cũng lại đây.”
Doãn Tư Thần mờ mịt: “Dạ?”
Vân phu nhân dẫn hai người về phòng riêng, lấy một cái gối nhỏ để Cố Hề Hề kê cổ tay, chậm rãi bắt mạch cho cô, hài lòng gật đầu nói: “Tốt lắm, bào thai rất khỏe mạnh. Không uổng công mẹ cho con ăn nhiều thức ăn dưỡng thai, lần trước sinh nở đã khiến cơ thể con bị tổn thương nặng, theo lẽ thường nếu mang thai nữa sẽ rất nguy hiểm, cũng may cơ thể con từ nhỏ đã khoẻ mạnh, hơn nữa ba năm qua thường xuyên được tẩm bổ tốt nên giờ không sao rồi. Mấy ngày nay điểm tâm của con đều có thành phần an thai, nếu giờ có cảm giác nôn nghén nghĩa là mọi thứ đều tốt.”
Lời Vân phu nhân khiến Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần ngây ngốc hồi lâu.
Chotto matte (chờ đã)…!
Mẹ này, mẹ nói lại lần nữa được không?
Cố Hề Hề ngơ ngác: “Mẹ?”
Doãn Tư Thần theo bản năng nhìn về phía bụng của Cố Hề Hề, anh bị sự thật bất ngờ này chấn động không nói nên lời, trong lòng mừng như điên.
Hề Hề có thai? Cô ấy thật sự lại có thai?
Doãn Tư Thần vui vẻ lâng lâng như bay lên chín tầng mây, mặc kệ ở nơi này còn có Vân phu nhân thì anh vẫn ôm chầm lấy Cố Hề Hề, hôn lên má cô: “Vợ này, vất vả cho em quá!”
Cố Hề Hề lúc này mới phản ứng lại, cô vuốt ve bụng với vẻ mặt khó tin: “Không phải nói cơ thể con rất khó thụ thai sao?”
Vân phu nhân mỉm cười nói: “Đúng, theo lẽ thường thì con rất khó có thai lần nữa. Nhưng mấy năm nay con đều được ăn dược liệu tẩm bổ của Vân gia, hơn nữa con còn trẻ nên mới thuận lợi đậu thai. Chỉ là cơ thể con không chịu nổi lần thứ ba đâu, sau này hai đứa phải cẩn thận.”
“Dẹp hết, dẹp hết, chỉ hai đứa là đủ!” Doãn Tư Thần vui mừng đến phát điên, nói năng lộn xộn. Đường đường là một bậc đế vương mà giờ lại mừng rỡ như một đứa trẻ, cả ánh mắt cũng lập loè lệ quang.
Tin tức Cố Hề Hề mang thai lập tức lan truyền cho mọi vị khách mời ở đây, ai nấy đều sôi nổi chúc mừng. Ở Doãn gia đã biết tin, từ trên xuống dưới quả thật vui mừng đến oanh tạc, tức khắc ra thông cáo báo chí chính thức phát ngôn về hậu duệ đời thứ hai của Doãn gia lại có thêm một thành viên. Doãn lão phu nhân lần nữa đem tài sản dưới tên bà tặng cho Cố Hề Hề như là khen thưởng cháu dâu.
Những người khác lại nhiệt tình đưa thêm không ít quà cáp, Vân gia với Doãn gia không thể nào náo nhiệt hơn được nữa. Vui nhất không thể không nhắc đến Cố Miểu, cô vợ nhỏ của cậu đã đang thành hình rồi!
Vốn là tiệc sinh nhật của Cố Hề Hề, giờ lại thành tiệc chúc mừng cô có thai, các món quà đưa đến giờ lại được bồi thêm một phần quà lớn hơn nữa. Cô nhận quà cả một ngày đến mỏi tay, cảm thấy mọi thứ cứ như một giấc mơ, cô vậy mà lại mang thai lần nữa?
Lần mang thai này thật khác lần trước, tất cả đều chúc phúc cho cô, cho nên mặc dù nôn nghén mệt mỏi thì đều không là gì.
Theo kế hoạch ban đầu thì tiệc sinh nhật sẽ được tổ chức ba ngày, cả ba ngày Cố Hề Hề đều sẽ xuất hiện để tiếp khách, nhưng giờ biết được cô có thai nên cả Vân gia cùng Doãn gia đều nghiêm khắc yêu cầu Cố Hề Hề phải nghỉ ngơi, vậy là hai ngày sau đó cô chỉ xuất hiện được một chút rồi về phòng nằm nghỉ.
Doãn Tư Thần mặc kệ hai bánh bao nhỏ, anh giao hết cho trợ lý rồi đi cùng Cố Hề Hề về phòng nghỉ.
Cố Hề Hề dở khóc dở cười: “Anh là đại diện của Doãn gia, không đi xã giao mà ở đây với em làm gì?”
Doãn Tư Thần ở bên cạnh vừa xem sách những điều cần biết cho thai phụ và người sắp làm ba, lười biếng trả lời: “Anh chỉ lo những phụ nữ muốn đặt chân vào Doãn gia sẽ lân la tìm đến em, không để em nghỉ ngơi. Anh ngồi đây thì họ sẽ không dám bén mảng tới.”
“Không phải chúng ta phải chọn người phù hợp với Tư Dược sao? Hay anh ở đây với em cùng tiếp họ?” Cố Hề Hề cố ý nói.
Doãn Tư Thần thở dài một tiếng, anh bất đắc dĩ đặt cuốn sách xuống, nhẹ nhàng xoa đầu Cố Hề Hề: “Được rồi, em để ý tự chăm sóc bản thân một chút, đừng để mình quá mệt nhọc. Nếu không, anh sẽ xử đẹp cả nhà bọn họ!”
Cố Hề Hề buồn cười gật đầu: “Vâng, vâng, em biết rồi.”
Doãn Tư Thần lúc này mới lưu luyến một chút rồi rời đi.
Anh vừa đi thì vài cô gái đã đến đây tìm Cố Hề Hề với cớ thăm hỏi sức khoẻ.
Nhìn các cô gái trang điểm lộng lẫy hoa hoè, Cố Hề Hề tức khắc cười, gật đầu nói: “Ngại quá, đáng lẽ phải tiếp đón mọi người chu đáo, không ngờ tôi lại có thai nên người nhà không cho phép tham gia tiệc, chỉ có thể làm phiền mọi người thông cảm.”
Các cô gái kia lật đật trả lời: “Sao thiếu phu nhân lại nói vậy, có thể đến đây làm khách là vinh hạnh của chúng tôi. Hiện tại thiếu phu nhân có thân phận tôn quý, lại đang mang thai, chúng tôi không dám làm thiếu phu nhân mệt nhọc.”
Cố Hề Hề để các cô gái này ngồi ở sofa đối diện, trong lòng âm thầm đánh giá từng người. Các cô gái cũng cố ý thể hiện, dù Cố Hề Hề không chủ động hỏi thì họ vẫn tự giới thiệu bản thân. Có thể gả vào làm dâu Doãn gia là mục tiêu lớn nhất của rất nhiều nữ giới. Hiện tại Doãn gia đại thiếu là đừng hòng mơ tới, nhưng Doãn gia nhị thiếu thì vẫn còn có thể mơ tưởng.
Nhóm các cô gái này vừa giới thiệu xong thì rời đi, một nhóm khác lại tới. Mọi người khá ăn ý với nhau, cứ nhóm này xong là tiếp nhóm kia.
Sau vài đợt thì Cố Hề Hề đã cảm thấy hơi mệt, cô quay đầu hỏi Tiểu Vương: “Em nhớ hết mấy cô gái kia chứ?”
Tiểu Vương lập tức trả lời: “Vâng, đã nhớ hết, em sẽ đi điều tra chi tiết về họ.”
Lúc này Mộc Nhược Na và Mặc Tử Huyên từ bên ngoài đi vào, vừa đi vừa nói: “Đã bảo cách này không được mà còn không tin.”
Mặc Tử Huyên ngồi xuống cướp lấy ly nước trái cây của Cố Hề Hề.
Mộc Nhược Na cũng đoạt luôn gối ôm của Cố Hề Hề, dựa vào ghế sofa.
“Này này này, tôi là phụ nữ có thai đấy!” Cố Hề Hề kháng nghị.
“Đâu phải lần đầu có thai, kiểu gì cũng sinh ra được.” Mộc Nhược Na và Mặc Tử Huyên cùng nói.
Tiểu Vương cố ý nén cười rồi lặng lẽ rời đi, cô biết hai người đến tìm hẳn là có chuyện muốn nói với Cố Hề Hề.
Chờ Tiểu Vương đi rồi, Cố Hề Hề mới hỏi: “Hai người tìm tôi là có chuyện?”
Mặc Tử Huyên liếc mắt nhìn Mộc Nhược Na một cái rồi nói với Cố Hề Hề: “Còn không phải là chuyện của cậu ấy sao? Giờ chúng tôi hết cách rồi, chỉ có thể tìm cậu, ai bảo là do cậu mang Hirayama Jiro từ Nhật Bản về đây chứ?”
“Xảy ra truyện gì?” Cố Hề Hề tò mò hỏi.
“Hai vợ chồng cậu hết màn cầu hôn lại tới màn mang thai, chọc đúng chỗ kích thích của Hirayama Jiro.” Mộc Nhược Na thở dài nói: “Hirayama Jiro kiên quyết đòi đến nhà tôi ra mắt ngay. Hơn nữa… tôi nhìn kiểu của cậu ta… dám cũng muốn trải nghiệm cảm giác làm cha. Cậu biết đó, cậu ta là một chuyên gia hoá sinh, nếu cậu ta muốn làm tôi thụ thai, tôi có trốn cũng không được. Cho nên từ ngày hôm qua tôi đã bắt đầu né tránh cậu ta rồi, mà vậy còn chưa xong, cậu ta lại làm lớn chuyện…”
Cố Hề Hề lập tức hứng thú: “Hả? Lớn chuyện thế nào?”
Mộc Nhược Na buồn rầu: “Cậu ta giấu tôi, chủ động gọi cho ba tôi….”
“Phụt!” Cố Hề Hề phun sạch nước trà trong miệng ra.
Lúc này trong phòng không còn ai, tất cả người hầu đều đã ra ngoài, Cố Hề Hề chỉ đành luống cuống lấy khăn giấy lau miệng, vẻ mặt khó tin.
“Nghĩa là gia đình cậu đã biết?” Cố Hề Hề nhịn cười hỏi: “Vậy giáo sư Mộc nói thế nào?”
“Ba tôi gọi điện thoại cho tôi, mắng như con không đẻ.” Mộc Nhược Na thở dài: “Cậu cũng biết ba tôi rất thích Thượng Kha. Ông ấy luôn hy vọng tôi và Thượng Kha có thể thành đôi, nhưng giờ thì tôi và anh ta là không thể. Thời điểm anh ta đính hôn với Cung tam tiểu thư ở Đế Đô thì chúng tôi đã đoạn tuyệt rồi. Tôi nên làm gì bây giờ? Ba tôi hạ lệnh lần này về thành phố N phải giải thích rõ ràng. Tôi biết giải thích thế nào đây?”
Edited by Nish
Beta by Airy