Chương 305: Thời thế thay đổi
Có lẽ cả đời này Nhiễm Tịch Vi cũng không ngờ đến cô ta và Cố Hề Hề lại có thể gặp lại nhau trong tình huống như thế này, một người là diễn viên đến thử vai, một người nhà làm phim phụ trách tuyển chọn diễn viên.
Khoan đã, Cố Hề Hề trở thành nhà làm phim từ khi nào chứ?
Bộ phim này không phải do Kiều Kỳ sản xuất sao? Vì cái mà bây giờ thành Cố Hề Hề?
“Sao lại là các người?” Sắc mặc Nhiễm Tịch Vi thay đổi rất tệ.
Cô ta rõ ràng tới đây để gặp Kiều Kỳ, nếu cả Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na đều ở đây thì dự tính của cô ta không phải sẽ hỏng bét?
Mộc Nhược Na chờ chính là cơ hội này, ha hả, cô đã chịu nghẹn khuất quá lâu vì cô ả bạch liên hoa này rồi, phải vất vả chờ phong thuỷ luân chuyển, hiện tại thời thế đã thay đổi, đến phiên bổn nữ vương đây phản đòn! Nếu bỏ qua cơ hội này thì cô không phải Mộc Nhược Na!
“Vị tiểu thư này tới thử vai, vui lòng tự giới thiệu về bản thân trước.” Mộc Nhược Na làm như không quen biết, nhìn Nhiễm Tịch Vi không chớp mắt nói: “Tiểu thư này là tới thử vai sao? Vì cái gì mà cứ nhìn tôi chằm chằm như vậy? Nếu không phải tới thử vai thì mời người tiếp theo!”
Nhiễm Tịch Vi thấy đối phương làm bộ không quen biết, quả thật là tức đến nổ lỗ mũi, nhưng liếc mắt qua nhìn Cố Hề Hề đang vui vẻ nói chuyện phiếm với đạo diễn, cô ta còn tức hơn nữa. Ít ra Mộc Nhược Na còn mở miệng nói chuyện, còn Cố Hề Hề căn bản là không thèm liếc đến cô ta một cái!
Mộc Nhược Na cười lạnh nhìn Nhiễm Tịch Vi, nghĩ bụng không lẽ người phụ nữ này lại cho rằng mọi chuyện cô ta làm không ai hay biết?
Cố Hề Hề có lẽ sẽ không biết, bởi vì cô vốn không thèm quan tâm đến Nhiễm Tịch Vi làm cái gì.
Nhưng còn Mộc Nhược Na? Cô thân là phó giám đốc tập đoàn Ody, đã lăn lộn thương trường nhiều năm, đụng mặt không biết bao nhiêu kẻ chuyên bày mưu tính kế, sao có thể không nhận ra Nhiễm Tịch Vi muốn dựa vào nhan sắc để rù quến và lợi dụng Doãn Tư Dược, lấy tiền của Doãn Tư Dược để thu mua cổ phần của Cố Hề Hề.
Ha hả, thật là, muốn khi dễ người khác có cần đơn giản thế không? Nhiễm Tịch Vi ơi là Nhiễm Tịch Vi… chắc bản thân cô cũng không ngờ sẽ có ngày hôm nay? Trước kia cô rất thích khóc mà, giờ thích có thể khóc thoả thích!
Nhiễm Tịch Vi nhìn ánh mắt khiêu khích của Mộc Nhược Na mà chỉ biết cắn răng nén giận, chủ động bước cúi chào nhóm nhà làm phim, tự giới thiệu bản thân: “Xin chào các vị, tôi tên Nhiễm Tịch Vi, tôi hôm nay đến thử vai nhân vật nữ chính số 1. Khi còn học đại học ở nước ngoài thì chuyên ngành của tôi nghệ thuật, nhất là bộ môn khiêu vũ, tôi tin mình nhất định sẽ thể hiện tốt vai diễn này…”
Không để Nhiễm Tịch Vi nói dứt câu thì Mộc Nhược Na đã lên tiếng ngắt lời: “Được, nói vậy thì cô diễn cảnh cuối đoạn phim, lúc nữ chính đã về già đang bước lên sân khấu đi, cảnh đó rất ngắn.”
Mộc Nhược Na vừa nói xong thì mọi người ngẩn ra, đùa à, đây là cảnh khó nhất trong đoạn phim! Đạo diễn và những người khác nhìn thoáng qua Nhiễm Tịch Vi, rồi lại nhìn Mộc Nhược Na.
Tuy Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na mang danh nghĩa nhà làm phim đến đây, nhưng thật ra mọi người đều biết họ là từ tổng công ty tới giám sát đoàn phim! Các nhân viên trong đoàn phim từ đầu đã luôn thắc mắc sao lại có hai người phụ nữ đến đây, hơn nữa có một người còn đang mang thai!?
Chỉ khi nhận ra người tự mình đưa hai người phụ nữ này là ai, thì họ không còn dám ý kiến, mà thay vào đó là nhiệt liệt chào mừng. Có thể làm ông chủ lớn trong giới giải trí Kiều Kỳ đích thân đưa đón, không lẽ là… tình nhân? Tới hai tình nhân lận sao? Mà thôi, dù là ai thì vẫn không thể đắc tội.
Vì thế mọi người trong đoàn phim càng thêm tò mò về thân phận của Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na. Tuy Cố Hề Hề được xem là nổi tiếng trên mạng xã hội weibo, nhưng thật ra ảnh chụp của cô rất ít, hơn nữa vì đang mang thai bảy tháng nên vóc dáng của cô rất mũm mĩm, còn cố tình mang gọng kính mát rất to che hết nửa khuôn mặt, thoạt nhìn sẽ khó mà nhận ra cô là ai.
Còn Mộc Nhược Na lại càng không ai hay biết, cô vốn dĩ không phải người trong giới giải trí, có người biết đến cô mới là lạ?
Cố Hề Hề nói chuyện phiếm xong với đạo diễn, bắt đầu liếc nhìn sang xem màn thử vai.
Nhiễm Tịch Vi biết rõ Mộc Nhược Na nhân cơ hội muốn chơi cô ta một vố, nhưng lại không còn lời nào để nói! Ai kêu Mộc Nhược Na đang ngồi ở vị trí nắm quyền sinh sát cơ chứ?
Nhiễm Tịch Vi có kỹ năng diễn xuất? Khóc có được tính là một kỹ năng? Ha ha, kỹ năng này là bẩm sinh rồi! Cô ta dự tính đến đây đi cửa sau, dùng quy tắc ngầm với Kiều Kỳ, kết quả Kiều Kỳ không ở đây, ngược lại cô ta liền đụng mặt Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na đang thế chỗ của anh!
Nhiễm Tịch Vi cắn răng rửa thầm trong lòng, từ khi nào mà Kiều Kỳ cùng Cố Hề Hề và Mộc Nhược có một giao hảo tốt như vậy?
Hừ, mình nhất định phải mách lại với Điệp Y!
Nhiễm Tịch Vi cố gắng nỗ lực hồi tưởng cốt truyện, nhưng đến cả kịch bản cô ta còn chưa đọc, sao có thể biết cảnh cuối phim ra sao?
Kết quả là Nhiễm Tịch Vi diễn chẳng ra gì, ánh mắt của đạo diễn bắt đầu… nổi giận đùng đùng!
Cái dạng diễn viên ngu ngốc này là công ty quản lý nào đưa tới đây? Thể loại ngu xuẩn này mà dám đi thử vai nữ chính sao?
Sắc mặt đạo diễn quả thật rất khó coi, ông ném cây viết lên bàn một cái rồi nói lớn: “Người tiếp theo!”
Nhiễm Tịch Vi muốn nói gì đó, nhưng vừa ngẩng đầu lên thì nhận ra bao nhiêu ánh mắt bất mãn đang nhìn chằm chằm vào cô ta nên đã im lặng ngay, còn ngại chưa đủ mất mặt sao?
Thấy Nhiễm Tịch Vi bị chê cười lủi thủi đi ra, lúc này Mộc Nhược Na mới hơi hơi hả dạ.
Mà đúng ra thì lúc nãy cô ta phải khóc một chút mới hay chứ! Thật là đáng tiếc nha! Các vị đạo diễn ở đây không có phúc được chiêm ngưỡng nước mắt của cô nàng rồi!
Thật ra Cố Hề Hề không có cảm giác gì nhiều khi nhìn Nhiễm Tịch Vi chật vật, nhưng cô lại cảm thấy công việc của nhà làm phim đúng là thú vị mới lạ, cho nên cũng kiên trì tiếp tục ngồi hết buổi thử vai.
Sau một lúc khi dàn diễn viên đến thử vai đã diễn gần hết thì Cố Hề Hề đã hơi hơi mệt mỏi.
Mộc Nhược Na nói với Cố Hề Hề: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi, chúng ta tìm chỗ nào ăn cơm đi. Đạo diễn cùng đi đi? Tôi mời!”
Đạo diễn là một phụ nữ trung niên xấp xỉ ngũ tuần, nghe Mộc Nhược Na nói tức khắc xua xua tay: “Tôi có việc bận rồi, bữa nào khác sẽ cùng hai người dùng bữa.”
Mộc Nhược Na tất nhiên không miễn cưỡng, liền lôi kéo Cố Hề Hề rời khỏi phim trường.
Vừa ra tới bên ngoài, Cố Hề Hề mới mở miệng: “Cậu làm khó dễ Nhiễm Tịch Vi như vậy, không sợ cô ta đi cáo trạng hả?”
Mộc Nhược Na nở nụ cười gian trá: “Tôi đang mong cô ta nhanh chóng đi cáo trạng đi! Tốt nhất là cáo trạng càng thống khổ càng tốt!”
“Nghĩa là sao?” Cố Hề Hề tức thì tò mò.
“Chốc lát cậu sẽ biết.” Mộc Nhược Na cười hì hì, kéo tay Cố Hề Hề lên xe rồi nói: “Đi mau đi, tới giờ cơm trưa rồi! Sáng nay gần như không ăn gì cả nên đến giờ là tôi đói muốn chết luôn!”
Nhiễm Tịch Vi quả nhiên không phụ lòng ‘hậu ái’ của Mộc Nhược Na, khi buổi thử vai vừa kết thúc thì cô ta lập tức gọi điện thoại cho Kiều Kỳ.
Kiều Kỳ lúc này đang đánh bida, thời điểm nhìn màn hình di động hiện dãy số của Nhiễm Tịch VI thì trong đáy mắt thoáng qua một vẻ không kiên nhẫn, nhưng anh vẫn bắt máy.
“Anh Kiều Kỳ, anh đang ở đâu? Anh có thể đến gặp em một chút không?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nũng nịu của Nhiễm Tịch Vi: “Nếu không thì em đến tìm anh nha!”
Kiều Kỳ nhìn đến Doãn Tư Thần đang đứng ở sân golf mini trong nhà, một bên là Thượng Kha đang ôm cây bida với vẻ mặt chán chường, anh không lên tiếng mà dùng khẩu hình miệng nói ba chữ: Nhiễm Tịch Vi.
Khoé mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần hơi nhướng lên, vẻ mặt bình thản, còn Thượng Kha thì đang thất tình, làm sao còn tâm trí quan tâm Nhiễm Tịch Vi?
Kiều Kỳ rất nhanh gọn đã cho Nhiễm Tịch Vi biết địa chỉ nơi này.
Sau khi cúp điện thoại, Nhiễm Tịch Vi vội vàng dặm lại son phấn và má hồng, cật lực bày ra bộ dáng nũng nịu đáng yêu đang bị tổn thương!
Doãn Tư Thần vung gậy đánh một trái cầu, khẩu khí lãnh đạm: “Muốn gặp thì anh tự đi gặp, đừng lôi kéo đến đây làm dơ bẩn chỗ này.”
Kiều Kỳ nhún nhún vai: “Anh còn định rủ hai cậu đi xem náo nhiệt… Hai cậu không hứng thú à? Không lẽ không muốn biết Hề Hề và Nhược Na bắt nạt cô nàng đó ra sao ư?”
Vừa nghe đến tên Mộc Nhược Na thì vẻ mặt thất tình muốn chết của Thượng Kha đã có dấu hiệu sống lại, nhưng anh chưa kịp nói gì thì Doãn Tư Thần đã trả lời: “Không có hứng thú.”
Kiều Kỳ cười ha hả, nói: “Vậy được rồi, để anh đi gặp cô ta, xem cô ta tính bày trò gì!”
Trên đường đến đây thì Nhiễm Tịch Vi đã chủ động gọi Điệp Y, đầu dây bên kia vừa bắt máy thì Nhiễm Tịch Vi bắt đầu khóc rống lên: “Điệp Y, thật xin lỗi, tôi đã phụ sự uỷ thác của cậu…!”
Điệp Y nghe tiếng khóc não nề, lập tức an ủi đối phương: “Chuyện là thế nào? Sao cậu lại khóc? Tôi không phải đã nói Kiều Kỳ để ý giúp đỡ cậu sao?”
Nhiễm Tịch Vi khụt khịt mũi nói: “Đúng, tôi cũng nghĩ Kiều Kỳ sẽ nể tình cậu mà chiếu cố tôi. Nhưng mà… cậu biết không? Hôm nay lúc đi thử vai thì nhà làm phim không phải Kiều Kỳ, mà là Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na! Hai người đó ngồi vào vị trí của Kiều Kỳ rồi hạ nhục tôi! Điệp Y, cậu nói đi, có phải Kiều Kỳ bị hai người đó mê hoặc rồi không? Công việc chọn diễn viên sao lại để họ đảm nhận được? Họ không phải người trong giới giải trí, biết cái gì mà là nhà làm phim chứ!”
Điệp Y nghe những lời này thì đáy lòng hoang mang, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Không thể nào! Cậu đừng nói bậy! Cố Hề Hề đã mang thai rất nhiều tháng rồi, còn sắp sinh nữa, sao có thể cùng Kiều Kỳ…”
“Dù không phải là Cố Hề Hề thì chẳng phải còn một Mộc Nhược Na kia sao? Cậu đã gặp qua Mộc Nhược Na rồi mà, cô ta xinh đẹp quyến rũ đến vậy, ánh mắt có thể dụ dỗ bất kỳ người đàn ông nào! Nếu không thì sao Thượng Kha có thể chạy theo cô ta mà không thèm để ý đến tôi?” Nhiễm Tịch Vi điên cuồng đổ hết tội lỗi lên đầu Mộc Nhược Na: “Tôi luôn cảm thấy người phụ nữ này rất tham vọng, cô ta dựa vào mối quan hệ với Thượng Kha để leo lên vị trị phó giám đốc Ody, rồi lại thông đồng câu dẫn người đàn ông khác bên ngoài để làm đường lui sau này! Điệp Y, cậu cần phải cảnh giác cô ta! Người phụ nữ đó không thể coi thường, bản năng của cô ta là mồi chài đàn ông!”
Điệp Y quả nhiên luống cuống, liền nói qua điện thoại: “Vậy, Tịch Vi, chúng ta là bạn bè với nhau, cậu giúp tôi giữ chặt Kiều Kỳ nhé! Giờ người tôi có thể tin được chỉ có mình cậu!”
Cáo trạng xong, Nhiễm Tịch Vi lại bày ra giọng điệu chân thành: “Chuyện này còn phải nói sao? Chuyện của cậu chính là chuyện của tôi! Cậu yên tâm đi, tôi sẽ giúp cậu giữ chồng, thôi không nói nữa, tôi phải đi xem rốt cuộc là Kiều Kỳ đang ở bên cạnh ai!”
Nghe lời hứa chắc nịch của Nhiễm Tịch Vi, lúc này Điệp Y mới tạm yên tâm. Nhưng cô hoàn toàn không biết sau khi cúp điện thoại, thì phía bên kia gương mặt Nhiễm Tịch Vi đã mau chóng thu lại nước mắt mà lộ ra mạt cười đắc ý hả hê.
Có được sự tin tưởng của Điệp Y, Nhiễm Tịch Vi còn lo Kiều Kỳ không chịu gặp cô ta sao!
Quả nhiên không lâu sau, Kiều Kỳ từ cổng hội sở bước ra đường lớn, Nhiễm Tịch Vi ngồi trên xe vừa thấy bóng dáng Kiều Kỳ thì nhấn còi xe để ra hiệu.
Edited by Airy
Beta by Airy