Thích Khách

Chương 90




Tại chỗ ở của TTV, nhìn ra ngoài cửa sổ có thể trông thấy nhà xưởng omega, trong tòa nhà bị cải tạo trở nên ngày một khổng lồ, có toàn bộ mạch máu kinh tế của tinh cầu Omega bọn họ. Những omega tiến đến tị nạn đều tìm được vị trí công việc riêng cho mình, có lẽ đối với rất nhiều người mà nói, đây là công việc đầu tiên trong đời.

Ssard nhìn ra ngoài cửa sổ, dưới ánh hoàng hôn, nhà xưởng omega như tân nương khoác áo cưới, bóng hình mỹ lệ xinh đẹp in vào trong mắt hắn, làm cho đôi mắt luôn bình đạm như nước cũng tăng thêm vài phần lượng sắc.

"Tu Vân, là một hoàng tử của đế quốc, có lẽ ta không nên có ỹ nghĩ như vậy, nhưng ta thật sự cảm thấy, có lẽ lần này trùng tộc ngóc đầu trở lại, không phải làm cho chúng ta đoàn kết." Ssard thu hồi tầm mắt, ý vị sâu xa mà nhìn thẳng vào mắt TTV, "Mà là...khiến cho chúng ta tranh đoạt."

"Tranh đoạt? Cùng ai? Tranh cái gì?" TTV hỏi.

"Mấy ngày nay ta và Baccho đã thảo luận rất nhiều về nguyên nhân khiến trùng tộc sống dậy. Mảnh gen của trùng tộc kết hợp với máu omega sẽ sinh ra thể sống sơ cấp, thể sống sơ cấp vào máu của alpha có thể tiến hóa. Kỳ thật nếu suy nghĩ một chút, đây không phải là tương tự với đặc thù chủng tộc của chúng ta hay sao? Danh hiệu của omega là sinh sôi nảy nở, mà alpha là sức mạnh. Nhưng mà, để duy trì trùng tộc, máu của omega và alpha, thiếu đi một cũng không được, phối hợp với nhau. Mà trái lại, nhân loại chúng ta, chủng quần omega không biết tự bao giờ đã bắt đầu trở nên phụ thuộc vào alpha, không tự do, không địa vị, chỉ có thể dưỡng trong nhà như công cụ gây giống, như con rối mặc người định đoạt. Nhưng phải biết là, hai trăm năm trước khi nhân loại vừa tiến hóa, alpha và omega là ngang hàng; bọn họ dựa dẫm vào nhau, ai đều không thể thiếu ai. Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy, đây mới là mối quan hệ nên có giữa hai chủng quần sao?"

"Cho nên nói nhiều như vậy, Ssard điện hạ chính là muốn ta mang theo người của tinh cầu Omega đi phản kháng chính phủ sao? Thừa dịp đế quốc quân giao chiến với trùng tộc, từ sau lưng tranh thủ thời cơ chiếm lĩnh tinh cầu con của đế quốc?"

"Có thể hiểu như vậy, mà tinh cầu thích hợp để bị chiếm đầu tiên, chính là tinh cầu Mai Tả." Ssard thẳng thắn.

TTV bật cười, "Tứ điện hạ, theo ta được biết, tướng quân Joseph đối với ngươi rất tốt, ngươi làm như vậy, chẳng lẽ không sợ một ngày kia sẽ đối đầu với hắn?"

Nhắc tới Joseph, ánh mắt Ssard không khỏi nhu hòa đi, rũ mắt vuốt ve chiếc nhẫn đeo trên ngón tay, mới nhẹ giọng nói: "Chính bởi vì bọn ta yêu nhau, cho nên ta mới muốn cùng hắn sóng vai chiến đấu, mà trước tiên, ta muốn có tư cách cùng hắn sóng vai mà chiến."

Bình thường bên người TTV không omega nào là không căm thù alpha đến tận xương tủy, nhưng không biết vì sao, hình ảnh Ssard cúi đầu, nhẹ nhàng giương lên khóe môi nhắc đến một alpha khác vào lúc này, lại làm cho đáy lòng hắn hơi chút xúc động. Thậm chí có trong một nháy mắt, hắn tựa hồ có thể nhìn xuyên qua Ssard thấy vị tướng quân tóc tai hỗn độn kia, ôm nón quân đội trong tay, nhìn Ssard mỉm cười.

Lúc này TTV còn chưa biết, đây kỳ thật cũng không phải là hắn sinh ra ảo giác, mà bởi vì Ssard và Joseph hai người đã dấu hiệu lẫn nhau, khế ước xa xôi của alpha và omega được hình thành, loại liên kết vi diệu này, sẽ là cho bên người Ssard tràn ngập khí tức của Joseph, mà cũng bởi vậy, bên Joseph cũng sẽ có dấu vết của Ssard, tâm linh tương thông ăn ý giữa hai người bọn họ, là thứ mà những người không mang theo loại ràng buộc này sẽ không thể hiểu được.

"Tu Vân, ngươi hẳn là hiểu được một đạo lý," Ssard ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn TTV, biểu tình càng lúc càng nghiêm trang, "một người phản kháng là phạm tội, cần phải bị chế tài. Một đám người phản kháng là bạo loạn, phải bị trấn áp. Mà một chủng tộc cùng giai cấp phản kháng, đó là chính nghĩa, là hy vọng ánh rạng đông, máu của omega và alpha đều là không thể thiếu đối với trùng tộc, mà trái lại, nếu bọn chúng thiếu đi một trong hai, sẽ đình chỉ không thể sinh sản hoặc lớn mạnh. Chúng ta đều không muốn đến một ngày kia, nhân loại vì ngăn cản sự xâm lấn của trùng tộc mà quyết định hy sinh một số ít người, bảo vệ số đông, chúng ta lại càng không muốn thấy, số ít bị hy sinh đó, chính là omega."

Nghe xong lời Ssard, TTV trầm ngâm một khắc, mới chậm rãi mở miệng nói: "Tứ điện hạ, lúc trước ta trốn ra khỏi căn cứ Mai Tả, ngươi đoán xem là vì cái gì?"

"Tự do?"

"Không." TTV lắc đầu, "Ta chỉ là vì báo thù."

Biểu tình của Ssard không thay đổi, "Sau đó thì sao?"

"Không có sau đó."

Ssard thản nhiên mà cười cười, "Tu Vân, chỉ sợ ta không thể tin tưởng lời này của ngươi."

Ssard đứng dậy đi đến bên cửa sổ, ánh chiều tà kiều diễm như máu nhuộm đỏ cả thiên địa, cũng làm cho gương mặt tái nhợt của Ssard ánh lên mấy phần hồng thuận, như màu sắc của sự sống.

"Nếu ngươi chỉ muốn làm một thích khách thông thường, thì tại sao mỗi lần hành động đều biến thành mọi người đều biết? Với thân thủ của ngươi, nếu muốn bí mật ám sát, sau khi ám sát lại mai danh ẩn tích, rất dễ dàng, không phải sao? Nếu ngươi chỉ là muốn ẩn cư, sống cuộc sống tự do tự tại, thì tại sao lại hữu ý vô ý mà bắt đầu thu nạp thuộc hạ của mình? Thậm chí còn có một tinh cầu làm điểm dừng chân? Lúc trước Lezar vì đối phó Carsen và Lemain, hướng ngươi mua hung ám sát giáo sư Figg và quan quân quân nhu Sheron, ta không tin ngươi hoàn toàn nhìn không ra, nhưng ngươi vẫn cứ biết thời biết thế mà làm, mà còn làm cho tên tuổi của ngươi vang vọng khắp đế quốc, trở thành lãnh tụ của omega. Tu Vân, cho dù ngươi không nguyện ý thừa nhận, ngươi ngay từ đầu đã không đi trên con đường sát thủ chức nghiệp, điều này trong lòng ngươi rõ rằng hơn bất cứ ai khác, cho dù không có trùng tộc tham gia, sớm hay muộn cũng có một ngày ngươi đối lập với chính phủ, bởi vì, ngay giữa lúc còn bất tri bất giác, ngươi đã là một nhà cách mạng, Tu Vân, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?"

Lần này Ssard cũng không nhìn TTV, mà vẫn nhìn ra xa xa ngoài cửa sổ, bầu trời tinh cầu Omega đang như thiêu đốt, chói mắt như ánh lửa, hắn tựa hồ không phải nói chuyện với TTV, mà đang tự cảm khái, hay hoặc là, cảm khái với phiến thiên địa tinh khôi bên ngoài.

Mà lúc này TTV ngồi trong sofa sau lưng Ssard, một tay gác lên tay vịn, chống đầu, ánh chiều tà chiếu qua cửa sổ phủ một tầng kim sắc lên góc nghiêng của gương mặt tuấn mỹ, mắt tiệp buông rũ tạo thành bóng đổ thản nhiên lên đáy mắt.

Kỳ thật Ssard nói không sai, cho tới nay hắn chưa từng nghĩ đến chuyện mai danh ẩn tích mà sống tạm. Nhưng vì sao hắn lại làm như vậy? Vì sao lại muốn đem thể giới mà alpha điều hành này lật tung lên đến long trời lở đất?

Đơn giản là có người, đã từng lặp lại một câu nói trước mặt hắn:

Tu Vân, có vài người có thể giết, mà có vài người lại không thể, có vài người giết có thể để người khác biết, mà có vài người lại không thể.

Hắn không biết vì sao mình lại dựa theo lời người nọ mà làm, có lẽ chỉ vì đời trước thất bại, đáy lòng còn sót lại một phần chấp niệm không cam lòng.

Không muốn bị người khác bài bố, phải đem người có gan bài bố ngồi trên địa vị cao nhất mà kéo xuống, đây là cách của người kia. Mà TTV cũng thật không ngừng giết chết nhũng kẻ muốn bài bố mình, sau đó không ngừng trốn tránh, cho đến khi biến thành một thân kiệt lực, bị vây vào tử lộ.

Lưỡi dao sắc bén dễ tổn hại, độc lang khó sống.

Lời này đã từng nghe được giữa cơn say mông mông lung lung, lại bất tri bất giác rót vào cốt tủy. Từng bước một, có lẽ ngay cả chính TTV cũng không biết mình đã đi qua như thế nào, cho đến tận hôm nay, khi hắn xoay người lại, phát hiện sau lưng đã đứng rất nhiều người, bọn họ là người đi theo hắn, nguyện ý phụng hắn làm chủ.

Mà là một thích khách độc lai độc vãng không gì vướng bận đã thành thói quen, TTV rốt cuộc cũng tự hỏi có muốn cuộc sống như thế không? TTV không biết, thậm chí có vài phần mê mang, đó cũng là lý do vì sao vừa rồi khi đối mặt với bọn Joshua, hắn lại không lời nào có thể nói.

"Tu Vân, bây giờ ngươi là người tự do, mà nếu ngươi muốn tự do này trở nên hợp pháp, biến thành vĩnh cửu, trước mắt chính là cơ hội tốt nhất, không phải sao?" Ssard rốt cuộc quay đầu lại, nhìn TTV cười rạng rỡ, "Ta chờ mong, ngươi viết truyền kỳ cho chúng ta."

TTV liếc mắt nhìn Ssard một cái, tầm mắt hơi đổi, ánh mắt dừng trên nhà xưởng omega, lúc này đang là giờ tan tầm, công nhân lục tục đi ra khỏi nhà xường, mọi người vừa đi vừa nói chuyện, thần thái thoải mái, tựa hồ hoàn toàn không bị trùng tộc ảnh hưởng.

TTV yên lặng nhìn trong chốc lát, lúc này đột nhiên có người gõ cửa, một thị vệ đi tới đưa một phong thư cho TTV.

"Đây là Joshua đại nhân đưa tới cho ngài, nghe nói là lễ vật do một vị khách thần bí tặng cho ngài, lễ vật còn đang được kiểm kê, đây là thư của người tặng lễ gởi cho ngài." Sau khi giao thư cho TTV, thị vệ liền lui ra.

TTV mở phong thư ra, nhìn thấy nét chữ quen thuộc:

Tu Vân, lễ đã đưa đến, hảo hảo sử dụng.

Trong phong thư còn có một bản danh sách thật dài, ghi chép loại hình, số lượng súng ống đạn dược. Quy mô như vậy, tính ra hẳn là một phần mười quân bị của đế quốc quân đã được Lezar toàn bộ cho hắn.

TTV quét mắt nhìn bản danh sách, lại nhìn dòng chữ kia, thật lâu sau, mới yên lặng gấp thư lại, ánh mắt lộ ra ý cười đạm mạc.

"Ssard điện hạ, ngài và đệ đệ của ngài đúng thật rất ăn ý, kẻ xướng người họa, ta có lẽ nên nghĩ đến chuyện các ngươi thông đồng."

Ssard cười khẽ, đã đoán ra chủ nhân bức thư là ai, nội dung nói những gì.

"Thật không? Nếu nói như vậy, coi như ta và Lezar nội ứng ngoại hợp đi."

"Nhưng ta không hiểu, Lezar là một hoàng tử alpha, vì sao lại ủng hộ ta?"

"Không hiểu sao?" ánh mắt trong suốt như thấu rõ mọi sự của Ssard lẳng lặng nhìn TTV.

TTV có chút không được tự nhiên mà quay đầu, tránh né tầm mắt của Ssad.

"Tâm tư thất điện hạ, khó có thể đoán được."

"Như vậy, quyết định hiện giờ của ngươi là..." Ssard nói sang chuyện khác.

TTV cất lá thư của Lezar vào trong ngực, đứng lên, lúc này gương mặt tươi tắn, mơ hồ có thể thấy được nét tùy ý tiêu sái năm nào khi độc sấm hoàng cung Klappa ám sát Lezar.

"Nếu tứ điện hạ đã nói nhiều như vậy, ta vẫn một lòng một dạ trốn trong này, làm một người nhu nhược co đầu rút cổ, không phải uống phí tâm tư của ngài?" TTV cười nói: "Bất quá truyền kỳ thì không dám nói, cuối cùng trở thành anh hùng hay là cẩu hùng, cũng chỉ có thể đi bước nào nhìn bước nấy."

Buổi tối, Joshua đã tìm từ cả một ngày, chuẩn bị tìm TTV nói chuyện một chút, nhưng hắn lại không thấy TTV trong phòng, hỏi thăm thủ vệ bên ngoài, mới biết TTV thế nhưng đến bộ chỉ huy.

Bộ chỉ huy vẫn là nơi được cải tạo từ nhà xưởng vào lúc Carsen vây công, từ đó tới nay vẫn luôn được giữ lại.

Joshua đi vào phòng chỉ huy, nhìn thấy TTV đang vùi đầu xem cái gì.

"Tu Vân."

TTV ngẩng đầu.

Joshua quyết định, sẽ tiến hành một lần khuyên bảo tẩy não đối với TTV, TTV người này cố chấp, có khi lại có chút tùy tính, Joshua vì muốn làm TTV nhận thức rõ thân phận của mình hiện nay, hít sâu một hơi, dồn khí đan điền, chuẩn bị bày ra tư thế đàm phán trên thương trường, đang muốn mở miệng, không ngờ lại bị TTV cắt ngang.

"Rất xin lỗi, chuyện lần này là do ta suy xét không chu toàn, sau này ta cam đoan tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa."

Joshua trố mắt, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cả một buổi chiều, ai biết chưa kịp phát huy đã bị một câu của TTV làm nghẹn chết.

"Tu Vân, ngươi...không sao chứ?"

TTV mạc danh kỳ diệu mà liếc mắt nhìn Joshua một cái, sau đó nói: "Gọi Baccho và Evan tới đi, ta có chuyện muốn thương lượng với các ngươi."

Joshua lắp bắp hai tiếng, cuối cùng chỉ nói được một chữ "A", sau đó liếc nhìn thứ trên tay TTV, hơi hơi kinh ngạc.

"Ngươi đang xem danh sách chiến sĩ võ trang?"

"Ân." TTV gật đầu.

Cái gọi là chiến sĩ võ trang, chính là quân đội phụ trách bảo hộ tinh cầu Omega. Kỳ thật nghiêm khắc mà nói, cũng không phải là quân đội gì cả, ngoại trừ một ít vị trí cố định theo yêu cầu của hệ thống phòng vệ, những lực lượng vũ trang khác phần lớn đều là những công nhân trên tinh cầu, sau khi được Evan huấn luyện liền trực tiếp cầm lấy vũ khí, lâm thời tham chiến.

Bởi vì quản lý và huấn luyện đều không có hệ thống, lực lượng vũ trang tương đối rời rạc, chỉ dựa vào một đội ngũ như vậy, thế nhưng có thể cản được lần vây công trước đây của Carsen, không thể không gọi là kỳ tích.

"Ta đang nhìn xem người nào có thể đề bạt làm tướng lĩnh, sau này chiêu nạp nhân số nhiều, cũng có thể chia thành phân đoàn, từng người cầm binh."

Joshua sửng sốt: "Phân đoàn? Cầm binh? Tu Vân ngươi có ý gì?"

TTV rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhìn Joshua một cái, "Không phải các ngươi quyết định muốn đi tấn công tinh cầu Mai Tả sao?"

Joshua ngoài ý muốn: "Ngươi đồng ý?"

"Vì sao không đồng ý?" TTV hỏi lại, lập tức mâu quang hơi trầm xuống, "Nhưng nếu muốn tấn công tinh cầu Mai Tả, đầu tiên chúng ta phải có quân đội, chuyện này cũng không giống với trận chiến lúc trước, cũng không giống với lần đánh lén vào căn cứ bí mật của trùng tộc. Lần này, chúng ta phải chiếm cứ tinh cầu kia."

"Ân...ta trước đi tìm Evan bọn họ tới." Joshua có chút kích động, cho tới nay, tuy rằng kính nể con người TTV, nhưng không thể không thừa nhận, trên nhiều khía cạnh, TTV còn chưa đủ tố chất của một thống soái, hơn nữa chính bản thân hắn cũng tựa như không có quyết tâm làm một thống soái, nhưng TTV lúc này, lại làm cho Joshua đột nhiên dâng lên hy vọng, xúc cảm mênh mông, nhiệt huyết sôi trào, hắn sợ đây chỉ là ảo ảnh nhất thời, vì vậy mà không dám trì hoãn thêm một khắc nào, chạy đi phòng chỉ huy tìm mấy người khác tới.

TTV vẫn còn đang vùi đầu nghiên cứu bản danh sách kia, lôi hết những người có công trong vụ đánh vào căn cứ thực nghiệm của trùng tộc lần trước mà mình có ấn tượng ra xem xét một lần, sau khi chỉnh lý danh sách xong, TTV mới yên lặng ngồi trên ghế thở ra một hơi.

Nếu phải làm, vậy phải làm cho giống, khỏi để người khác xem thường. Cái gọi là xuất sư nổi danh, hiện giờ chuyện đầu tiên, chính là đặt tên cho đội quân này. TTV trầm tư một khắc, cuối cùng đề bút, viết lên danh sách bốn chữ - Minh Quân Omega.

TTV là một người đã không làm thì thôi, làm liền làm đến cùng.

Trùng tộc, đế quốc quân, chủng tộc và dị tộc...

Hiện giờ quân kỳ đã lập, Vinh Quang, Sứ Mệnh, Quang Minh, cuối cùng tương ứng vào ai, chờ xem đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.