Thí Thiên Đao

Chương 1597: Linh sơn Linh Đơn Đường (2)




Cũng có rất nhiều người đang nói về Sở Mặc, cảm thấy công tử trẻ tuổi này thật sự là nhân vật điển hình cho toàn bộ giới tu hành.

- Ăn ở như Hư Độ, sinh con như Sở Mặc!

Đây là câu lưu hành mới nhất ở Thiên Giới.

Đương nhiên cũng không phải là tất cả mọi người đều cảm thấy vừa lòng với những lời này.

Những nanh vuốt huyết nô của Huyết Ma Lão Tổ ở Thiên Giới rấ bất mãn, đồng thời bọn họ cũng rất sợ hãi. Bởi vì Huyết Ma Lão Tổ lệnh cho bọn họ tìm ra Sở Mặc, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải xử lý Sở Mặc.

Nhưng thời gian dài trôi qua như vậy, tin tức Sở Mặc không hề xuất hiện.

Thiên Giới quá lớn, muốn tìm ra một người thật sự không dễ, chứ đừng nói chi hiện giờ Sở thị nhất mạch lại lấy được đại thế không thể lay động ở toàn bộ Thiên Giới.

Đám người bọn họ vốn không thể lộ ra ngoài ánh sáng, hiện giờ lại càng cần phải khiêm tốn sinh tôn. Cho nên muốn tìm ra Sở Mặc, sau đó giết chết căn bản chính là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Nói cách khác, bọn huyết nô bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể bị Huyết Ma Lão Tổ tức giận giết chết.

Đây chính là bi ai lớn nhất của bọn họ, có lẽ Ma tộc sẽ nhanh chóng giáng lâm tới thế giới này, chủ trì thế giới này. Nhưng đối với mấy huyết nô của Huyết Ma Lão Tổ, cuộc sống của bọn họ căn bản sẽ không phát sinh bất kỳ thay đổi nào.

Chỉ có thể trở nên bết bát hơn.

Có người không kìm nổi muốn tự sát, nhưng căn bản không thể.

Sinh tử huyết nô căn bản không nằm trong tay mình.

Cho nên càng ngày có càng nhiều huyết nô tiến về phía Thiên Vực thành, bọn họ không phải đi tìm Sở Mặc mà là đi tự sát.

Bởi vậy đại lượng huyết nô hướng về phía Thiên Vực thành cũng thành tin tức lớn nhất toàn bộ Thiên Giới mấy ngày nay.

Bởi vì mọi người dần dần đều phát hiện ra, huyết nô này giống như đi tới Thiên Vực thành tự sát!

Huyết Ma Lão Tổ… quá kinh khủng!

Ai có thể ngăn cản hắn?

Toàn bộ giới tu hành đều cùng thảo luận một vấn đề.

Có rất ít người biết cùng lúc đó, Linh Đơn Đường bên này sinh ra một chuyện không muốn người khác biết.

Là về Lưu Vân.

Chính đương gia Linh Đơn Đương, mỗi người có một tòa Linh sơn, bên ngoài được xưng là chính tòa Linh sơn Linh Đơn Đường! Mỗi một tòa núi lấy theo tên của chủ nhà1

Tỷ như nơi đại trưởng lão Linh Đơn Đường bế quan kêu là Linh sơn.

Linh sơn cũng không cao, chỉ có mấy trăm trượng, từ bên ngoài nhìn vào ngọn núi này cũng khá bình thường, nhìn không ra quá nhiều chỗ kỳ lạ.

Nhưng trên thực tế ngọn núi này cũng là một tòa núi dài nhất!

Nơi này là nơi linh khí nồng đặc nhất!

Là ông trùm!

Đại đương gia bế quan ở trong này đã mấy ngàn năm, gần như cũng không ra ngoài. Chỉ hơn hai mươi năm trước hắn xuất quan một lần, trong lúc bất chợt cưới nữ nhân, sinh ra một cặp nam nữ.

Cặp nam nữ này, nữ tên là Lưu Vân, chính là Lưu Vân tiên tử, tiểu công chúa của Linh Đơn Đường; nam là Lưu Phong, cũng là một thành viên trong hàng ngũ đại nhân vật trẻ tuổi. Bọn họ đều thuộc loại tuổi trẻ thiên kiêu, đều rất ưu tú.

Mặc dù là con, nhưng đại đương gia cũng không quá chiếu cố với cặp nam nữ này, cũng không cảm thấy được quá nhiều thân tình.

Bởi vậy cho dù là tỷ tỷ Lưu Vân hay đệ đệ Lưu Phong, trên thực tế tình cảm đối với cha ruột cũng không quá sâu, thậm chí còn không thân thiết bằng Phùng Xuân Đế Chủ.

Tỷ đệ Lưu Vân và Lưu Phong không có ấn tượng gì về mẫu thân của mình, đối với cái này, trưởng bối của nhóm Linh Đơn Đường nói, thời điểm mẹ ruột của họ sinh Lưu Phong đã vì khó sinh mà chết.

Hai tỷ đệ Lưu Vân và Lưu Phong vẫn luôn tin tưởng không nghi ngờ, vì thế Lưu Phong còn tự trách rất nhiều năm, cảm thấy sự hiện hữu của mình hại chết mẫu thân.

Tuy nhiên sau khi lớn lên, tỷ đệ hai người lại nói về thời điểm mẫu thân sinh mình, lại nảy sinh hoài nghi mãnh liệt với cách nói kia.

Không cần nói gì khác, có thể khiến phụ thân của bọn họ sau khi bế quan mấy ngàn năm đột nhiên xuất hiện cưới nữ nhân, tuyệt đối không phải là một người bình thường.

Ít nhất cũng phải là một tu sĩ tu vi không kém chứ? Như vậy, một tu sĩ thời điểm sinh con sẽ khó sinh mà chết sao? Đây chính là một chuyện cười to lớn.

Tu sĩ tu luyện chính là tự thân, không người tu sĩ nào không rõ thân thể mình như lòng bàn tay, sinh còn làm sao sẽ khó sinh?

Hơn nữa Linh Đơn Đường là nơi nào? Đây chính là nơi chứa đan dược lớn nhất toàn bộ giới tu hành! Danh y không biết bao nhiêu mà đếm, trong đó đại đương gia lại là nhân tài kiệt xuất.

Đại đương gia Linh Đơn Đường, phu nhân lại có thể chết vì khó sinh? Loại chuyện này nếu truyền đi, chẳng những không ai tin tưởng, ngược lại có thể cười tới rụng răng.

Cũng mặc kệ tỷ muội Lưu Vân và Lưu Phong truy vấn như thế nào, đáp án lấy được vĩnh viễn chỉ có một….

- Mẹ của ngươi đích thật chết vì khó sinh!

Lưu Vân đã từng vụng trộm hỏi hỏi Phùng Xuân mẫu thân của mình là một người như thế nào, đối mặt với vấn đề này, Phùng Xuân Đế Chủ vẫn tỏ vẻ hắn thật không biết, bởi vì hắn thật sự không biết mẫu thân của Lưu Vân.

Tuy nhiên trước đây ít năm, khi Phùng Xuân Đế Chủ mang theo Lưu Vân tiến vào Huyễn Thần Giới, gặp được Sở Mặc một lần, đối mặt với câu hỏi của Lưu Vân, Phùng Xuân Đế Chủ rốt cục nói một chút.

- Ta không biết đại ca vì sao đột nhiên xuất quan cưới mẹ ngươi, trên thực tế chúng ta cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu đối với chuyện này, bởi vì mẫu thân ngươi là một phàm nhân thế tục điển hình, không hề có một chút tu vi, ngay cả Trúc Cơ cũng không phải. Nàng rất đẹp, đơn thuần mà nói… nàng thậm chí còn đẹp hơn ngươi.

Phùng Xuân nhớ lại lúc ấy nói:

- Phụ thân ngươi đột nhiên xuất quan, sau đó đi ra ngoài du ngoạn một vòng, mang về mẫu thân ngươi, nói hắn muốn thành thân. Ngươi cũng biết phụ thân ngươi tuy rằng đã sống gần vạn năm, nhưng hình dáng của hắn lại vô cùng anh tuấn mê người, nhìn ra được mẫu thân ngươi rất thương hắn. Cho nên chúng ta lúc ấy cho dù khó hiểu với việc đại đương gia sao lại cưới một phàm nhân thế tục, nhưng lại chúc phúc họ. Chỉ là trong lòng có chút lo lắng, một phàm nhân không thể tu luyện, nhiều nhất chỉ sống được một trăm năm. Phụ thân ngươi cưới nàng, nếu thật sự yêu nàng, như vậy chẳng phải sau một trăm tuổi sẽ bị tổn thương rất nặng sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.