Thí Thiên Đao

Chương 1550: Kính nể (2)




- Vậy những gia tộc và môn phái khác có phải cũng giống như Khương gia các ngươi?

Sở Mặc lại hỏi.

Khương Ân ngẫm nghĩ một chút, cười khổ nói:

- Ngươi nói mấy gia tộc và môn phái khác, ta cũng không biết là gia tộc và môn phái nào. Tuy nhiên nếu bọn họ vẫn luôn không biểu hiện ra loại ác lai này, chắc hẳn là cũng giống như Khương gia bọn ta.

Hô!

Sở Mặc không kìm nổi thở phào một hơi, cảm giác chuyện có chút khó giải quyết.

Đây không giống với Tần gia, bọn họ từ trên xuống dưới đều đã nhập mà, từ lâu đã tiếp nhận sự thật kia, và thời khắc chuẩn bị vì Ma tộc hiệu lực, giết hại người đã từng là đồng bào của mình.

Mà Khương gia, mấy vạn năm nay vẫn giúp mọi người làm điều tốt, cả gia tộc không ngờ không có một ai làm điều ác. Nhất là ngoại trừ một lão thái gia Khương Ân ra, những người khác thậm chí không biết rõ tình hình!

Loại này có thể làm sao? Tất cả đều giết? Khẳng định là như vậy không được!

Không nói tới làm như vậy có bao nhiêu bêu xấu thanh danh, mấu chốt là cũng không qua được một cửa kia của chính mình!

Trên trăm vạn sinh linh vô tội, không phải trên trăm vạn Ma tộc lòng tràn ngập tà ác, ai có thể hạ thủ?

- Đúng rồi, cái ma chủng kia giờ đi đâu rồi?

Sở Mặc đột nhiên hỏi.

- Biến mất, một khắc khi tổ tiên tọa hóa, ma chủng kia liền phá thể mà ra, tan ra khí tức tối đen tà ác liền biến mất tăm mất tích. Sau đó thân thể tổ tiên liền hóa thành bụi.

Vẻ mặt Khương Ân thương cảm nói.

Sở Mặc trầm mặc một chút, hỏi:

- Ta có thể tin tưởng lời nói của ngươi không?

Khương Ân không chút do dự, trực tiếp thề, lấy Nguyên Thần bản mạng và gia tộc hưng suy thề. Lời thề Chuẩn Chí Tôn, nói là làm ngay, nháy mắt dung nhập vào trong quy luật thiên đạo, khắc ở trên kia.

Sở Mặc gật gật đầu, hắn rất bội phục loại quả quyết này của Khương Ân.

- Vậy hiện tại ngươi định làm thế nào?

Hắn hỏi.

Vẻ mặt Khương Ân sầu khổ nhìn Sở Mặc:

- Sở công tử có biện pháp không?

Sở Mặc cũng nhịn không được có chút trầm mặc, loại chuyện này hắn có thể có biện pháp gì? Hắn cau mày, nghĩ thầm trong lòng: Một đám đã trỏa thành Ma tộc, nhưng không ai biết, không làm việc ác, ngược lại liều mạng tích đức làm việc thiện, dùng thời gian mấy vạn năm để làm. Nếu không suy xét tới chuyện nhập ma… như vậy gia tộc này thật ra là gia tộc sạch sẽ nhất toàn bộ Thiên giới!

Nhưng hắn biết rõ, tin tưởng rằng vị Khương Ân, Khương lão thái gia này cũng rất rõ một chuyện, chính là một khi Ma tộc giáng lâm tới thế giới này, như vậy toàn bộ Khương gia tất nhiên sẽ trở thành quân tiên phong của Ma tộc, sẽ trở thành tượng gỗ của bọn họ!

- Ta từng nghĩ tới.

Khương Ân sâu kín nói:

- Nếu quả thật có một ngày đó, ta sẽ triệu tập tất cả con cháu Khương gia lại, sau đó…

Khương Ân thở dài một tiếng, cảnh giới Chuẩn Chí Tôn đại năng… một thân thực lực đã đứng ở đỉnh cao đường thời, nhưng tại lúc này cũng là mắt đục đỏ ngầu, không có biện pháp nói ra lời sau cùng.

- Chẳng lẽ chuyện này thật sự khó giải quyết thế sao?

Sở Mặc cau mày, hắn thủy chung cảm thấy chuyện do người là. Đại đạo năm mươi, thiên diễn tứ cửu, người biến mất, mỗi việc chắc chắn sẽ có một đường sinh cơ, chỉ cần tìm được, như vậy cho dù khó hắn đều nguyện ý đi tìm.

Không vì cái gì khác, chỉ vì có thể tiếp tục kéo dài một gia tộc đã làm việc thiện tích đức mấy vạn năm!

Thiên giới cần một gia tộc như vậy!

- Tổ tiên năm đó khi còn chưa biết mình đã lây nhiễm toàn bộ gia tộc đã từng nghĩ tới tực cứu, hắn cũng không muốn nhập ma, đã từng dùng rất nhiều năm để làm chuyện này. Nhưng đến cuối cùng hắn cũng không thể tìm được biện pháp. Trước khi tọa hóa, thấy được một ít gì đó hắn mới báo chuyện này cho ta biết, để ta tiếp tục tìm kiếm biện pháp.

Khương Ân vẻ mặt chua xót nói:

- Nhưng vấn đề là ta cũng đã chạy tới đỉnh cao cuộc đời mình, Đế Chủ siêu việt, bước chân vào cảnh giới của Chuẩn Chí Tôn, nhưng vẫn không có biện pháp nào, không có hy vọng, thủ đoạn của Ma tộc thật là đáng sợ!

- Không, nhất định có biện pháp.

Sở Mặc trầm giọng nói. Sau đó ánh mắt của hắn bỗng nhiên sáng ngời, nhìn Khương Ân nói:

- Nếu ta bày ra một tòa pháp trận hoàn toàn ngăn cách khí tức của Khương gia với bên ngoài, như vậy, trừ phi người của Ma tộc giáng lâm tới thế giới này, phá vỡ pháp trận này, nếu không các ngươi liền không thể nghe được triệu tập của Ma tộc, như vậy chẳng phải là được rồi sao?

Sở Mặc nói xong lại nhíu mày:

- Tuy nhiên nếu như vậy, cả gia tộc Khương gia sẽ hoàn toàn ngăn cách với nhân thế, không thể kết nối và liên hệ với bên ngoài.

Ánh mắt của Khương Ân lập tức sáng ngời:

- Sở công tử có thể bày ra loại pháp trận này? Đó đương nhiên tốt, cho dù ngăn cách với nhân thế ta cũng sẽ không tiếc!

Nói xong Khương Ân cũng nhíu mày nói:

- Nhưng nếu Ma tộc giáng lâm, thật sự đi vào Khương gia, phá vỡ pháp trận này thì?

Sở Mặc nói:

- Có thể phá vỡ pháp trận này chỉ có Chí Tôn. Nếu thời điểm đó tới, phỏng chừng toàn bộ Thiên giới cũng đã hoàn toàn rơi vào tay giặc rồi. Nói thật, đến lúc đó cũng không hơn Khương gia là bao.

Khương Ân giật mình, lập tức cười khổ, sau đó nói:

- Không, đến lúc đó ta liền tự tay hủy gia tộc này! Khương gia ngay cả từ nay về sau đoạn tuyệt cũng sẽ không trở thành tay sai của Ma tộc!

Sở Mặc có chút kính nể nhìn Khương Ân, gật đầu thật mạnh, còn nghiêm túc cam kết:

- Đầu tiên ta sẽ toàn lực giúp đỡ Khương gia các ngươi, có lẽ còn có các gia tộc và môn phái khác tìm được phương pháp phá giải. Đây là hứa hẹn tiếp theo của ta, ngày đó đó khi Ma tộc thật sự giáng lâm, nếu vẫn không thể tìm được biện pháp, như vậy việc đao phủ này sẽ do ta làm! Ngày là một trưởng giả tôn kinh, cả đời làm thiện, thật sự ngày đó tới ta sẽ vẹn toàn cho ngài.

Vị Khương Ân lão thái gia sống rất nhiều năm này lệ rơi lã chã, dùng đại lễ bái tạ Sở Mặc!

Đây là đại ân!

Cũng là đại nghĩa!

Tự tay tiêu diệt gia tộc của mình là chuyện tàn khốc cỡ nào? Dù sao cũng không phải ai cũng ác tới không có tính người như Tần Thương.

Khương Ân nhìn Sở Mặc, lại thi lễ:

- Mời Sở công tử bày trận!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.