Thêm Một Lần Yêu

Chương 11: Giao dịch




Tôi đang ngủ trong phòng bỗng có tiếng điện thoại reo lên. Tôi nửa mê nửa tỉnh quơ tìm cái điện thoại mà bắt máy, một lát sau tôi vội bắt máy đầu dây bên kia đó chính là ba tôi:

- Tiểu Dương này, bên đây ba đã xong hết rồi. Chắc đã đến lúc rồi đấy con à! Mau làm thôi!

- Nhanh vậy sao ba?

- Càng nhanh càng tốt! Đừng vì một chút tình cảm còn sót lại mà làm lở việc!

- Vâng...thưa ba! Con sẽ làm ngay đây

Một buổi sáng lại đến, có vẻ như hôm nay sẽ có người cảm nhận được địa ngục là gì! Tôi đang rất chờ mong điều đó sẽ cảy ra. Đang họp chung với anh ta thì có người xông vào:

- Thưa giám đốc chuyện lớn rồi, các công ty khác điều huỷ hợp đồng bây giờ phải làm sao đây....

Tiếng chuông điện thoại vang lên, đó chính là ba hắn:

- Chúng ta tiêu rồi, công ty bên này của ba đã bị một người khách mua trọn cổ phiếu giờ chúng ta đã...mất hết rồi...tút tút...

- Ba...ba....

Lại một nhân viên khác đến và hốt hoảng:

- Giám đốc ơi, các nhân viên khác điều đòi nghỉ việc và trả lương nhưng hiện tại...chúng ta đã không còn đủ tiền.

Điện thoại anh ta reo lên lần hai, sắc mặt anh ta đã tối sầm lại nhưng vẫn cố nghe điện thoại của người thân mình:

- Ba ơi...ba có bị gì không?

Đầu dây bên kia là một giọng nói hoàn toàn khác:

- Ba cậu đã lên cơn đột quỵ và đang cấp cứu, cậu nên đến đây để trả tiền viện phí để ba cậu nhập viện.

Tôi có thể thấy rõ vẻ hoang mang trên khuôn mặt của hắn, thật sự rất hả hê nhưng lại có cảm giác gì đó khó chịu trong lòng. Anh ta gọi bạn thì chẳng có ai chịu giúp, vay ngân hàng thì số nợ ngân hàng cũng không ít, có vẻ như đã đường cùng thật rồi.

Buổi tối trên đường về, tôi gặp anh ta trong quán rượu. Thấy thế tôi liền tấp vào và nghe loáng thoáng chuyện anh ta mượn tiền, bế tắc tột cùng tôi liền từ phía trong đi ra:

- Tôi sẽ trả nợ và viện phí cho ba anh với một điều kiện.

Anh ta vui mừng vội đáp lại:

- Được, là chuyện gì!

- Làm...ôsin cho nhà tôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.