Ánh mắt Cơ Cửu Nhi chăm chú nhìn cánh tay Cơ Duy, đáy lòng cười lạnh, hai gò má trắng bệch vì bệnh trạng không thay đổi chút nào, đảo mắt qua tiểu công tử xa lạ đứng bên cạnh hắn, không dấu vết gật đầu, lạnh lùng rời đi.
Sắc mặt Cơ Duy rất khó coi, mỗi khi nhìn khuôn mặt lúc nào cũng tỏ vẻ bình tĩnh của Cơ Cửu Nhi là hắn sẽ nhớ đến những khuất nhục mình phải chịu đựng, nghĩ đến tương lai vốn nên tốt đẹp của mình chôn vùi trong tay của một xú nha đầu, máu trong người Cơ Duy lại giống như sôi trào hết lên, hắn rất muốn một tay bóp chết nàng.
“Nếu tại hạ không nhầm, cô nương chính là tam tiểu thư của Tướng phủ đi?” Tiểu công tử kia đột nhiên mở miệng nói chuyện, khẩu khí ôn hòa nhìn theo Cơ Cửu Nhi.
Cơ Cửu Nhi quay đầu nhìn hắn, không phản ứng cái gì liền thẳng bước rời đi.
Tiểu công tử thấy vậy nhíu mày, trong mắt xẹt qua một tia hứng thú sâu sắc, “Duy, vị Tam muội này của ngươi thật có ý tứ!” Hắn nhìn bóng dáng dần khuất của Cơ Cửu Nhi, ôm lấy khóe miệng nói với Cơ Duy.
Cơ Duy áp chế phẫn nộ trong lòng, khôi phục một chút khuôn mặt tươi cười, “Công tử nói đùa, ai chẳng biết tam tiểu thư Tướng phủ là người câm điếc chứ.” Cơ Duy nói xong liền âm thầm lắc đầu, giống như hắn thực sự thương hại vị muội muội này, nhưng trong mắt nhìn thì chẳng có một chút xíu cảm tình nào cả.
Tiểu công tử hiển nhiên không ngờ Cơ Duy sẽ nói như vậy, nghe xong lời Cơ Duy thì sợ run một cái, nghĩ đến một đôi con ngươi trong trẻo lạnh lùng kia, hắn không tự giác được nhăn lại chân mày, trong lòng đột nhiên hiện lên cảm tình buồn khổ không rõ.
“Nguyên lai muốn mời Nhị công tử đến ngắm hoa, bây giờ liền quên đi, vừa vặn Nhị công tử đã đến đây rồi thì đến xem sổ sách trong phủ một chút…” Cơ Duy trực tiếp mang tiểu công tử kia đến thư phòng.
Cơ Điệp Nhi trở lại phòng của mình thì lập tức bạo phát tức giận, một phen đẩy ra tỳ nữ đang đỡ tay mình, “Một đám phế vật không được việc gì! Chuyện tốt của bổn tiểu thư đều bị đám nô tài các ngươi phá hỏng!” Cơ Điệp Nhi tức giận trong lòng, cầm lấy bình hoa trên giá cắm ném đi, thở phì phì, hôm nay nàng nghe được tin tức đại ca dẫn người kia đến, nàng đã cố ý chọn lựa y phục đẹp nhất, trang điểm lộng lẫy nhất, nhưng thật không ngờ!
Nhóm tỳ nữ cẩn thận thu liễm đứng ở một bên, mỗi lần đại tiểu thư tức giận thì vật dụng gì đó ở trong phòng sẽ hứng chịu tai ương, các nàng chỉ dám đứng ở xa im lặng nhìn, nếu không sẽ trở thành cá trong chậu mặc đại tiểu thư muốn chém muốn giết.
“Hiện tại các ngươi làm tốt lắm, mặt mũi bổn tiểu thư coi như mất hết!
Không duyên cớ tự nhiên để cho con ma ốm kia chiếm được tiện nghi! Nàng tính cái gì vậy!” Cơ Điệp Nhi hùng hùng hổ hổ, từng cái bình sứ từ nhỏ đến lớn đều theo sự phẫn nộ của Cơ Điệp Nhi mà bay ra ngoài.
“Ai nha!” Cơ Liễu Nhi vừa tắm rửa sạch sẽ đi sang bên này thì bị ly trà Cơ Điệp Nhi đập tới bên chân dọa cho nhảy dựng, nhìn Cơ Điệp Nhi cả người chật vật, đáy mắt hiện lên một chút cười nhạo, nhưng mà thể hiện ra mặt toàn là lo lắng. Nàng ta nhìn nhóm nô tỳ trốn ở xa xa, nhíu mày lại, “Còn đứng đó trừng mắt cái gì, không mau dọn dẹp hết đi!” Cơ Liễu Nhi giống như giận tái mặt, bước nhanh đến bên cạnh Cơ Điệp Nhi.
“Tỷ tỷ!” Ân cần nắm lấy bàn tay của Cơ Điệp Nhi, nàng ta nhẹ giọng thở dài một hơi, “tỷ tỷ như thế nào suy nghĩ bất cẩn như vậy!” Cơ Liễu Nhi lại cười khẽ, dìu Cơ Điệp Nhi ngồi lên giường, cho lui đám tỳ nữ ra xa một chút mới nói, “Ngươi làm sao lại so sánh với nàng ta? Nàng ta có thân phận gì, tỷ tỷ ngươi có thân phận gì? Cho dù nàng ta không có bệnh tật đi chăng nữa cũng làm sao so sánh được với thân phận đích trưởng nữ của tỷ tỷ.”
Cơ Điệp Nhi nghe đến đó, quay đầu nhìn kĩ Cơ Liễu Nhi, tức giận trong mắt lúc này đã dịu xuống không ít. Cơ Liễu Nhi hài lòng nói tiếp, “Hiện tại tên của nàng còn không có trong gia phả, điều này chứng minh cái gì? Chính là trong lòng tổ phụ không xem nàng là đích tôn của Cơ gia, hay là mặc dù nàng có được ghi tên lên gia phả đi chăng nữa, một nha đầu không có mẫu thân bảo hộ, lại bị tổ mẫu ác cảm như vậy, tỷ nói xem cuộc sống sau này của nàng ta làm sao tốt đẹp chứ?”
Những lời này giống như thần dược ngấm vào trong đầu Cơ Điệp Nhi: “Liễu Nhi, ngươi nói đúng, là ta nhất thời kích động.” Cơ Điệp Nhi thở ra một hơi, chần chờ một chút lại nói, “Nhưng còn chỗ Nhị thúc….”
“Tỷ tỷ, dựa vào thân phận tôn quý của vị kia, khả năng rất cao ngày sau leo lên vị trí Thái tử, dựa vào sự khôn khéo của Tổ mẫu, cùng với thân phận của hắn có thể chấp nhận một cái ách nhân hay sao? Chỉ sợ nàng ta một chút giá trị lợi dụng đều không có.” Nàng ta căn bản so sánh với một cái thứ nữ do di nương sinh ra đều kém phần đi, đáy mắt Cơ Liễu Nhi tràn ra khinh miệt.
“Đúng!” Cơ Điệp Nhi đột nhiên đứng lên, trong mắt tràn đầy ánh sáng muốn mạo hiểm, “Hắn làm sao có thể coi trọng một người không rõ lai lịch chứ?” Cứ nghĩ đến khuôn mặt ôn hòa tuấn mỹ kia, Cơ Điệp Nhi lại thấy cả người thẹn thùng.
“Tốt lắm, tốt lắm, Hồng Tụ, mau trang điểm lại cho đại tiểu thư!” Cơ Liễu Nhi nhanh chóng phân phó nha hoàn bên người Cơ Điệp Nhi.
Hồng Tụ nhìn trên mặt Cơ Điệp Nhi trở lại tươi cười, trong lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, gật đầu đầy cảm kích với Cơ Liễu Nhi, lúc này mới đem đồ trang điểm lại cho Cơ Điệp Nhi.
Cơ Liễu Nhi ngồi ở trên giường, nhìn Cơ Điệp Nhi đang ngồi quay lưng về phía mình, đáy mắt không nhịn được lộ ra một tia tính kế__Tỷ tỷ à, ngươi xứng sao?
“Tham kiến đại phu nhân!” Ngay sau đó, một vị phu nhân đi đến, vị phu nhân nhìn thấy thảm cảnh trong căn phòng thì hờn giận nhíu lại mi đầu.
Cơ Liễu Nhi nhìn thấy bà ta liền lập tức đứng dậy, cẩn thận cung kính thỉnh an, “Mẫu thân mạnh khỏe!”
Con người sắc bén của đại phu nhân thổi qua người Cơ Liễu Nhi, sau đó liền tức giận nhìn Cơ Điệp Nhi được người trang điểm xong chằm chằm, “Mọi chuyện thế nào rồi, ngươi lại nháo thành cái gì?” Tuy rằng trên mặt bà ta tỏ ra tức giận nhưng là đáy mắt lại tràn đầy ý cười.
“Nương!” Cơ Điệp Nhi ôm cánh tay đại phu nhân nỉ non gọi.
“Không có việc gì, liền đi xuống hết đi!” Đại phu nhân nhìn về phía Cơ Liễu Nhi, đáy mắt hiện lên một chút cân nhắc.
“Chu di nương nói muốn đưa ít đồ cho Liễu Nhi, Liễu Nhi hiện tại phải đi lấy rồi, mẫu thân cùng tỷ tỷ từ từ nói chuyện.” Cơ Liễu Nhi phúc phúc thân mình, lui ra ngoài.
Đại phu nhân nhìn Cơ Liễu Nhi rời đi, quay đầu nhìn nữ nhi nhà mình, trên mặt đều là bất đắc dĩ, “Ngươi hôm nay sao lại mất khống chế như vậy! Cho dù đại ca ngươi dẫn người vào trong phủ, nhưng ngươi là một cô nương chưa có gả đi, làm sao có thể tùy tiện gặp mặt nam tử xa lạ như vậy? Lại còn muốn đấu khẩu với tiện nhân kia. Nếu chuyện này truyền ra ngoài không phải mất hết mặt mũi?” Khẩu khí của đại phu nhân có chút nặng.
“Nhưng nương, ta thích hắn! Ta muốn gả cho hắn!” Cơ Điệp Nhi cố chấp nói.
“Câm miệng!” Đại phu nhân hốt hoảng che lại miệng Cơ Điệp Nhi, “từ nay về sau không được phép nói lời như vậy nữa!” Ánh mắt đại phu nhân chuyển lạnh như băng, lần này nà ta giận thực sự, may mắn trong phòng chỉ có hai người các nàng, nếu không truyền lời ra ngoài thì thật nghiêm trọng.
Cơ Điệp Nhi bị hành động của đại phu nhân hù dọa một trận, trong trí nhớ dường như mẫu thân chưa bao giờ đối với nàng như vậy!
Nhìn đáy mắt khủng hoảng của Cơ Điệp Nhi, đại phu nhân rất nhanh mềm lòng, cầm lên bàn tay nhỏ bé của Cơ Điệp Nhi nói, “Điệp Nhi, không phải nương cố ý hù dọa ngươi cái gì, thật sự là những lời mê sảng này về sau không được nói nữa, Hôn nhân sau này của ngươi nương cũng không làm chủ được, lời nói giống như không biết liêm sỉ này của ngươi mà truyền vào tai tổ phụ, cho dù tổ phụ hiểu cũng sẽ không làm theo suy tính của ngươi đâu!
“Nhưng mà, nương?” Cơ Điệp Nhi sốt ruột.
“Đừng có gấp!” Đại phu nhân nhìn bộ dáng của Cơ Điệp Nhi, vỗ vỗ tay an ủi nói, “Tổ phụ ngươi tính toán gì còn chưa nói ra, nhưng nếu quả thực có đám hỏi đến, cả tướng phủ này ngoài ngươi thì ai còn tư cách đó nữa?” Đại phu nhân nhìn Cơ Điệp Nhi cười tủm tỉm.
“Nương!” Cơ Điệp Nhi rất thẹn thùng, đem mặt chôn hết trong lòng đại phu nhân, “Là Điệp Nhi lỗ mãng!”
Đại phu nhân nghe được Cơ Điệp Nhi đáp lại, biết nàng đã hiểu ra dụng ý của mình thì âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi bà ta nhận được tin tức, Cơ Điệp Nhi ở vườn hoa to tiếng chất vấn Cơ Cửu Nhi, lại va chạm trước mặt quý nhân, thì lập tức chạy sang bên này xem xét tình hình, may mắn chưa có chuyện gì lớn phát sinh.
Đại phu nhân lại nhìn sang phương hướng kia, thần sắc mờ mịt không rõ__Tiện nhân kia, không thể để nàng ta chiếm tiện nghi dễ dàng như vậy.