Triệu Mẫn ngồi thêm 1 chút nữa thì cô diễn cớ đến giờ cho bé Moon đi ngủ nên đi về. Cô thấy Phong Tình đi hẹn hò với bạn gái nên cũng không tiện là kỳ đà cản mũi. " Anh Nam.. Chúng ta về đi. Moon buồn ngủ rồi ". Cô nói.
_" Mẹ... Còn sớm mà ". Bé Moon lên tiếng. Bé nhìn qua không Phong Tình cầu cứu nhưng thấy Phong Tình chỉ ngồi uống rượu 1 mình nên thôi.
_" Moon.. Ngoan nào ". Triệu Mẫn xoa đầu con bé nói.
_" ừm.. Anh đưa em về ". Phong Tình đột nhiên lên tiếng.
Triệu Mẫn nhìn Phong Tình 1 chút rồi khẽ cười nói. " Anh ở lại chơi với Hồng Ân đi. Ai đưa em đến thì người ấy đưa em về là được. Anh Nam đi thôi. Buổi tối vui vẻ Hồng Ân ". Cô nói rồi kéo tay Lý Mỹ Nam đi.
Ánh mắt của Phong Tình khóa chặc tay cô đang nắm tay của Lý Mỹ Nam rời đi mà trong lòng anh dưng trào 1 cảm giác cực kỳ khó chịu. Vì không vui anh cầm 1 ly rượu mạnh trên bàn uống 1 hơi cạn sạch.
_" Phong Tình anh sao vậy ". Hồng Ân nắm tay Phong Tình nói. Trực giác cho cô biết Phong Tình chắc chắn có tình ý với cô gái đã có 1 đứa con kia. Phong Tình không vui đưa tay đẩy tay của Hồng Ân ra khỏi người của anh thì càng làm cô cảm nhận được nguy hiểm. Hồng Ân khẽ tính toán trong lòng. " Xem ra phải nhờ ba mẹ thúc đẩy cuộc hôn nhân giữa mình và anh ấy nhanh thôi ".
Phong Tình trong lòng phiền muộn nên chỉ ngồi đó uống thêm vài ly rượu mà không nói tiếng nào.
Chiếc xe của Lý Mỹ Nam lái đưa Triệu Mẫn về đến nhà của Phong Tình thì Triệu Mẫn mới lên tiếng. " Anh Nam.. Anh thấy khi nào em có thể dọn về nhà của em được. Em thấy bạo động hôm nay đã tạm lắng xuống rồi. Em nghĩ em dọn về sẽ không sao ".
Lý Mỹ Nam nghe cô nói vậy thì suy nghĩ. Cô nếu về nhà của cô thì chỉ có 2 mẹ con thôi. Lỡ cô có chuyện gì thì bé Moon làm sao giải quyết được. Ở nhà Phong Tình thì ít ra còn có Phong Tình chăm sóc cho cô. Nghĩ vậy nên anh nói. " Linh Nhi .. Em chịu khó ở nhà Phong Tình 1 tuần lễ nữa xem sao. Đợi tình hình ổn thỏa rồi em hãy về. Nhiều Fan của Thủy Chi còn quá kích động em không biết họ có thể làm ra chuyện gì đâu. Nếu em thấy ở nhà Phong Tình không tiện thì dọn qua nhà anh ở đi " .
_" Dọn qua nhà anh với nhà Phong Tình cũng như nhau thôi. Vậy em ráng ở thêm 1 tuần nữa vậy. Em vào nhà đây. Chúc anh ngủ ngon. Mai chúng ta lại gặp ". Triệu Mẫn cười nói rồi xuống xe.
_" Chúc em ngủ ngon. Moon mai chú lại đến đưa con đi chơi chịu không ". Lý Mỹ Nam cười nói.
_" Dạ... ". Bé Moon gật đầu đồng ý.
Triệu Mẫn khẽ cười rồi đưa bé Moon vào nhà. Lý Mỹ Nam vẫn đứng ở cửa xe chờ bóng cô đi khuất rồi anh mới yên tâm lái xe về.
Triệu Mẫn đưa bé Moon đi ngủ xong thì cô dọn lại 1 đống quần áo của ngày hôm nay lại để ngày mai mang đi giặt. Bất chợt trong túi áo khoác của cô rơi ra 1 chiếc điện thoại. Màng hình điện thoại sáng lên hình bà An đang ôm bé Moon. Triệu Mẫn cầm lên xem.
" Điện thoại của mẹ An sao nằm trong túi áo khoác của mình ". Cô thì thầm 1 câu. Trong đầu nhớ lại cảnh bà An và Thủy Chi lúc cãi nhau. Chắc chắn là Thủy Chi đang cầu xin bà An điều gì đó. Không lẽ bà An biết bí mật của gì Thủy Chi hay sao. Cái điện thoại này là lúc cô vừa đến bà An bí mật bỏ vào túi của cô hay sao. Không lẽ chiếc điện thoại này là máu chốt của sự việc.
Triệu Mẫn cầm chiếc điện thoại trong tay rồi lâm vào suy nghĩ.
Tại bệnh viện.
Bà An được cấp cứu đã xong từ lâu. Nhưng bà vẫn còn trong hôn mê sâu chưa tỉnh lại do chấn thương phần đầu khá nặng. Bác sĩ nói phải chiều mai mới có thể tỉnh lại. Hứa Trác Lâm có việc ở công ty phải cần về giải quyết gấp. Nên để thư ký của anh ở lại chăm sóc cho mẹ anh và Thủy Chi còn anh thì đi trước.
Thủy Chi thấy bóng dáng của Hứa Trác Lâm đi mất thì ánh mắt của cô hiện lên 1 vẻ quyết tuyệt cực kỳ lạnh lùng và khát máu. Cô thay đổi đồ bệnh viện ra rồi mặc tạm 1 bộ đầm không quá hở hang, cô chuẩn bị 1 con dao, 1 viên thuốc mê mà cô lấy cắp được ở bệnh viện, vài sợi dây dài nữa. Chuẩn bị đâu vào đó thì cô lén lút đi ra bệnh viện. Hôm nay cô sẽ giải quyết mọi ân oán giữa cô và ông cha dượng khốn nạn kia, kẻ cản đường của cô thì chỉ có nước chết.
Cô lái chiếc xe của cô đi đến cửa hàng ô tô chợ đen chuyên bán xe ăn cắp vô chủ không biển số xe. rồi cô mua 1 chiếc xe cũ vô chủ để có chuyện gì xảy ra thì cảnh sát cũng không tìm ra được cô. Kế hoạch báo thù của cô bắt đầu thôi.
Thủy Chi lái 1 chiếc xe cũ đó đi đến nơi cô đã hẹn ông bố dượng. Gương mặt của cô lúc này cực kỳ lạnh lùng, đôi môi được thoa 1 lớp son đỏ khẽ nhếch lên cực kỳ khát máu.
" Mẹ... Thủy Chi xin lỗi. Chỉ khi nào ông ta chết mới giải tỏa được mối hận trong lòng của con. Ông ta đáng chết ". Thủy Chi nghiến chặc răng như tử thần phán tội chết cho ông bố dượng và án chết sắp được thực hành.
Ông bố dượng còn chưa biết kỳ chết của ông sắp đến. Nghe tiếng xe đến làm gương mặt đê tiện của ông khẽ cười thành tiếng. Cũng hơn 3 năm nay ông luôn xem cô là cái cây hái ra tiền để ông sài vô tận. Lần nào cầm 1 vài cuộn clip sex giữa cô và ông đến tống tiền của cô thì ông lúc nào cũng lấy được từ cô vài tỷ, riết rồi trong mắt ông cô không khác gì 1 hủ vàng hủ bạc rút hoài không hết. 1 nguồn tài nguyên bất tận.
_" hề.. hề... Con gái ngoan đến rồi sao ". Ông lại cười bày ra cái bộ mặt xấu xí hám tiền, đam mê dâm dục ra gặp cô.
Thấy nụ cười này của ông Thủy Chi chỉ muốn móc trái tim ra của ông ra cho hạ giận mà thôi. Cô nén lại ghê tởm, hận thù, kinh bỉ khẽ lên tiếng. " vào trong nhà rồi nói ". Cô nói rồi bước vào trong nhà. Ông bố dượng không biết sống chết vẫn mỉm cười đi theo.
_" Két.... ". Cánh cửa bắt đầu 1 tội lỗi nghiệt ngã được đóng lại.
_" Thủy Chi... Con mang tiền đến rồi sao. Dượng nhớ cơ thể của con đến chết mất ". Ông bố dượng ôm chầm cô từ phía sau nói. Bàn tay chẳng ngại ngùng gì bóp lấy ngực đầy đặng của cô.
Thủy Chi nén lại cảm giác ghê tởm trong lòng rồi dùng 2 tay tách tay của ông bố dượng đang ôm lấy mình. " Đĩa CD đó đâu ". Cô âm u nói.
_" Con làm gì tuyệt tình vậy. Dù gì lâu lắm dượng mới được gặp con. Dượng nhớ con đến chết mất. Dù gì con cũng đến. Tối nay để dượng yêu con được không. Nghĩ đến con thôi đã làm hứng tình hết cả người ". Ông vẫn mặt dày tham lam va chạm với cơ thể mềm mại của cô.
_" Buông ra... ". Thủy Chi nói nhỏ 1 câu. Ông bố dượng nghe vậy thì thả ra .
Cô lại nén lại cảm giác ghê tởm khẽ cười nói. " Dượng có muốn làm 1 ly rượu mạnh trước không ?". Thủy Chi không mặn không nhạt nói.
_" Hề... hề.. có rượu ngon làm sao thiếu phần dượng được. Thủy Chi Con càng lớn càng đẹp. Con có phải muốn uống 1 chút cho nóng người rồi cùng với dượng vui vẻ hết đêm nay phải hay không. Dượng chơi nhiều con gái rồi, nhưng chỉ có âm đạo nhỏ của con là dượng thích nhất không thể nào quên được, dượng yêu con nhất. Thủy Chi... ". Ông đi theo sau cô mặt dày lãi nhải mấy lời đủ tố chất của 1 tên dâm đãng khốn nạn thường nói.
Thủy Chi nghe vậy thì nghiến răng. Cô cố hít 1 hơi ép cảm giác hận thù xuống rồi bày ra 1 nụ cười hiền lành như thiên thần, nhưng sau nụ cười đó của cô chỉ toàn là dao găm súng ống mà thôi. Cô bình tĩnh rót ra 2 ly rượu mạnh, ở 1 góc độ mà ông bố dượng không thấy cô bỏ nửa viên thuốc mê vào ly rượu mạnh rồi lắc nhẹ vài cái cho thuốc tan hết. Hơi của rượu mạnh nhanh chóng át đi cái mùi hăng nhẹ của thuốc. Ánh mắt của cô nhìn ông lúc này không khác gì nhìn người đã chết.
_" Dượng nói phải đó tất cả phụ nữ làm sao có thể bằng Thủy Chi được. Uống 1 ly cho ấm người đi ". Thủy Chi lại bày ra 1 nụ cười ngọt ngào vô hại nói.
_" Hề.. hề... được... được ". Ông bố dượng không chút đề phòng uống 1 hơi cạn hết 1 nửa ly. Ông nhìn khẽ nhìn cô dâm tục cực kỳ. Thủy Chi thấy ông đang uống 1 chất lỏng như lưỡi dao đang đưa ông đến cái chết nhanh hơn 1 chút thì cô khẽ nhếch môi cười.
Uống xong nửa ly ông quay qua ôm lấy Thủy Chi. Ông tính hôn cô thì Thủy Chi kéo dài thời gian lên tiếng. " Ông đợi 1 chút... Tôi viết tấm sét chuyển tiền qua cho ông ".
Nghe đến tiền thì ông bố dượng lập tức ngừng lại để cô chuyển tiền cho ông xong đã thì ông từ từ chơi với cô sau cũng được. Thủy Chi biết cách này đối với ông bố dượng là hiệu nghiệm nhất. Cô ngồi ở bàn lấy ra 1 tấm sét mà trong lòng thầm đếm ngược chờ xem thuốc có hiệu quả. Khi cô đếm tới 10 thì cả thân hình ông bố dượng cứ như không xương lập tức ngã nhào xuống đất. Thủy Chi chỉ chờ có vậy, Cô khẽ cười, 1 nụ cười tàn khốc như hóa thân của quỷ dữ.
Cô kéo cả cơ thể nặng nề của ông lên giường nệm trắng tinh. Rồi cô dùng mấy sợi dây cô chuẩn bị sẵn mà trói 2 tay, 2 chân của ông lại. Để cho chắc ăn cô lấy thêm cuộn băng keo dính gián khắp người của ông lại. Làm xong đâu vào đó cô khẽ cười. Cô không muốn giết ông bây giờ. Nếu để ông chết mà ông biết gì quá dễ giải cho ông quá rồi. Cô phải để cho ông tỉnh táo mà biết hình phạt lóc xương đẻo thịt là như thế nào. Những gì ông hành hạ cô ngày trước thì hôm nay cô trả đủ nó cho ông, 1 chút cũng không thiếu.
3 tiếng sau ông bố dượng cũng lơ mơ tỉnh lại. Thấy cả người mình bị trói lại thì ông thầm than không ổn rồi. " Ưm.. Ưm ". Ông bị 10 lớp băng keo dán ở miệng nhưng vẫn ráng phát ra vài âm thanh cầu xin cô, nhưng đổi lại là cái nhìn hận thù khát máu của Thủy Chi. Cô lúc này như ác quỷ dưới địa ngục đến tìm ông báo thù thì ông lập tức lạnh cả người.
_" Dượng à... Ông đang cầu xin tôi sao... Muộn rồi. Ông không phải muốn cùng tôi vui vẻ hết đêm nay hay sao. Tôi rất rảnh sẽ từ từ chơi với ông ". Thủy Chi cầm 1 con dao sắc bén đi từng bước từng bước lại gần người ông.
_" Ưm... ưm... ". Ông bố dượng cố lắc đầu cầu xin cô tha cho ông nhưng vô dụng. Nhìn cô lúc này thì ông biết ông hôm nay ông lành ít dữ nhiều rồi
_" Hahaha... ngày trước tôi để ông cho thoải mái cười, thì hôm nay tôi cho ông biết từ khóc được viết như thế nào. Ngày trước khi ông cưỡng hiếp tôi thì ông có nhớ tôi đã cầu xin ông như thế nào không. Tôi khóc hết nước mắt cầu xin ông, nhưng ông có nghe lời tôi cầu xin hay không. Ông đâu có để tâm tôi đã từng đau đớn như thế nào. Ông còn xem mấy lời khóc than cầu xin của tôi là thú vui của Ông nữa. Dượng à.... Ông có biết với cái tuổi 16 tươi đẹp của cô tôi thì ông đã tàn phá cuộc đời tôi cỡ nào không ?. Ông có biết là ông làm tôi hận ông đến mức nào không ?. Ông có biết khi đó mẹ tôi mới chết vừa tròn 49 ngày hay không hả ?. Hahaha... Không phải ông thích chơi gái lắm sao. Mấy năm nay ông chắc lấy cái thứ dơ bẩn này của ông hại đời không biết bao nhiêu cô gái trẻ rồi tôi nói có phải không. Hôm nay tôi thay mặt tất cả chị em phụ nữ từng bị ông hại đời mà lấy lại công đạo cho bọn họ. Đồ khốn nạn, đê tiện, hèn hạ ". Thủy Chi nhớ lại quá khứ đen tối năm nào thì cô như điên vậy.
Cô vừa khóc vừa cười nói như 1 người điên, rồi cô cầm con dao lướt qua lướt lại bộ phận sinh dục của ông đang để trần trụi trước mặt cô. Cô lúc này giống như 1 Tử Thần hay giống như Bao Công đang nhìn tội phạm đang chuẩn bị xử chém dưới cái máy cẩu đầu trảm vậy.
_" Ưm... ưm.. ". Ông bố dượng lắc đầu cầu xin như điên. Ông cảm nhận được con dao sắc bén trong tay cô đang tỏa ra hơi thở lạnh lẽo và uy hiếp đến vật tượng trưng cho nam giới kia của ông thì làm ông lạnh gai óc. Lúc này cảm giác hối hận tràn lan trong lòng của ông. Biết ép cô đến mức đường này thì lúc trước ông đã không làm rồi. Nhưng hối hận cũng đã muộn rồi.
_" Hahaha... Biết sợ rồi sao. Biết sợ sao khi xưa ông vẫn làm. Ông không biết trên đời còn có nhân quả báo ứng hay sao. Lúc trước Tôi không giết ông thì ông nghĩ trên đời này không có báo ứng hay sao. Tôi vốn dĩ không muốn không muốn giết ông. Tất cả đều là do ông ép tôi. Là chính ông ép tôi... Nếu ông đã không buông tha cho tôi thì đừng trách Thủy Chi tôi độc ác ". Thủy Chi lúc này lý trí đã mất kiểm soát vì trong khi đợi ông tỉnh lại cô đã uống khá nhiều rượu để có thêm dũng cảm để giết ông rồi. Cô muốn để ông tỉnh táo mà cảm nhận được nỗi hận trong lòng cô tích tụ bao nhiêu năm nay lớn đến mức nào rồi.
_" Ư... ưm... ưm.... ". Ông bố dượng hoảng sợ mà giãy giụa lắc đầu như điên loạn. Ông biết lúc này Thủy Chi không phải là nói giỡn chơi với ông. Ông hối hận rồi... Ông ra sức phát ra những âm thanh cầu xin cô, chỉ cầu mong cô tha thứ. Căn nhà này là Thủy Chi chuẩn bị từ rất lâu để trả thù ông, nên vị trí của nó khỏi nói cũng biết hoang vắng không gần ai rồi. Hôm nay ông có la hét ầm trời cũng không ai biết ông ở đây đâu.
_" Hahaha..... Thứ dơ bẩn này hại đời tôi thì ông còn giữ nó làm gì. Tôi hận ông đồ khốn nạn ". Thủy Chi như điên cười lên. Cô đưa con dao lên thật cao, chân mày của cô không nhíu lại 1 cái mà thắng tay đâm thật mạnh 1 nhát dao là cắt đứt cái dương vật đen ngòm xấu xí kia xuống giường. Máu từ chỗ dương vật vừa dứt bắn thẳng lên mặt của Thủy Chi làm cô lúc này không khác gì xứ giả của địa ngục vậy. Tay cầm dao của cô dính đầy máu là máu.
Cô không khóc nữa mà ngược lại cười như 1 người điên mà nhìn dương vật vừa mới bị cô cắt đứt . " Hahhaha..... ".
_" Aaaaa........ ". Ông bố dượng đau đến tận trời kêu lên. Trán của ông đã đổ mồ hôi hột to như hạt đậu vậy. Răng của ông cắn chặc vào nhau đến rung rẩy vì hứng chịu cơn đau thấu trời thấu đất.
( T/G : ITS_ME_2210. Cháp sau có những cảnh bạo lực. Lưu ý trước khi đọc cháp sau. Thanks 😊😊😊.
OXFORD, MISSISSIPPI STATE, AMERICAN 3:00 pm. 30/10/ 2017. )