“Ta đúng là xuất thân từ Hi Linh Yêu Tộc!”
Giọng nói của Thủy Thanh Huyên nhu hòa, êm tai dễ nghe nhưng dường như biến thành sấm chớp nổ vang bên tai mọi người, làm cho tất cả nói không nên lời.
Trọn vẹn nửa ngày sau mọi người mới hồi phục tinh thần, không khỏi hít sâu một hơi.
Bình thường Yêu Tộc, hoặc là người mang Yêu Tộc huyết mạch đều thề thốt phủ nhận, tuyệt đối không dám thừa nhận mình là Yêu Tộc, bằng không mà nói, bị mọi người hợp nhau tấn công dù cho tu vi của ngươi có cao hơn cũng bị hao hết lực lượng mà chết.
Thế nhưng Thủy Thanh Huyên lại bất đồng, nàng thân là nữ tử lại không thể nào tu hành nhưng lại cứ như thế hời hợt thừa nhận, hơn thế nữa lại chủ động nói ra.
“Thủy Thanh Huyên, ngươi có biết ngươi đang nói gì không?” Thi trưởng lão trong mắt hiện lên tinh mang, khóe miệng hiện lên nụ cười âm hiểm.
“Tất nhiên là hiểu, ta chính là Hi Linh Yêu Tộc.” Thủy Thanh Huyên nhàn nhạt trả lời.
“Tốt lắm, rất tốt.” Thi trưởng lão cười ha hả, ánh mắt ngoan lãnh âm độc nhìn vào Tô Hạo.
“Huyên nhi, ngươi nói năng lung tung gì thế?” Tô Hạo trợn mắt nhìn, sắc mặt ngưng trọng đến cực hạn.
Thủy Thanh Huyên mỉm cười một cách tự nhiên, chậm rãi nói:” Ta đến cùng có phải là Yêu Tộc hay không, hôm nay thật ra không quan trọng. Phu quân chẳng lẽ còn không nhận ra sao?”
Tô Hạo khẽ giật mình. Đúng vậy, chuyện hôm nay nhìn như trọng điểm là về chuyện Tô Linh có phải là Yêu Tộc huyết mạch hay không, kỳ thật hết thảy đều là có dự mưu, dù cho Tô Linh có phải hay không đều sẽ dẫn đến những sự tình khác.
Bên trong Thiên Kiếm Tông, Thi trưởng lão cùng với bọn người Đỗ Thuần Thiên hiển nhiên là đã sớm có cấu kết, bọn hắn muốn làm suy yếu thực lực của Thiên Kiếm Tông để thu hoạch lợi ích. Mà Thi trưởng lão chính là muốn khống chế quyền hành của Thiên Kiếm Tông, Đỗ Thuần Thiên cùng Vương thất chính là muốn chiếm lấy tài nguyên tu luyện của Thiên Kiếm Tông, mặt khác các tông môn còn lại cũng muốn kiếm một chén canh. Thậm chí vì chuyện hôm nay, Đỗ Thuần Thiên còn âm thầm tính toán để cho một cường giả Kim Đan Cảnh là Mai Nghiễn Sinh vì hắn ra tay.
Bất quá, người tính không bằng trời tính, Tô Hạo ra mặt, Thất trưởng lão xuất hiện, Diệp Vân tu vi, Mộ Dung Vô Tình có thể chống đỡ Kim Đan Cảnh, tất cả những chuyện này đã làm cho kế hoạch của bọn chúng rối loạn, nếu không phải đột nhiên xuất hiện sư huynh của Mai Nghiễn Sinh chỉ sợ Đỗ Thuần Thiên cùng đám người Vương thất phải cụp đuôi mà xuống núi, từ đó về sau Thiên Kiếm Tông càng ngày càng phát triển, không có cách nào kiềm chế chứ đừng nói là khống chế.
Chẳng qua là, bọn hắn không ai nghĩ tới Thủy Thanh Huyên lại có thể thoải mái thừa nhận như thế, chính mình là Hi Linh Yêu Tộc. Không khỏi vui mừng quá đỗi, đã như vậy thì chuyện kia dễ làm rồi.
“Chư vị ở đây đều là nhân tài kiệt xuất của Tấn Quốc ta, là trụ cột quốc gia.Các vị chưởng môn cũng nghe rõ rồi, Tô phu nhân chính mình thừa nhận xuất thân Yêu Tộc, đã như thế thì việc trong thân thể Tô Linh có mang Yêu Tộc huyết mạch đã không cần phải điều tra nữa, tất nhiên là thực. Mọi người cảm thấy, sự việc đến nước này làm thế nào cho phải?” Đỗ Thuần Thiên đứng ra, vẻ mặt hiện lên vẻ thất vọng cùng không cam lòng, cao giọng quát.
“Rất là khó giải quyết, Tô phu nhân dù sao cũng là Vô Ảnh phong chủ phu nhân, nếu như xử lý không thỏa đáng chỉ sợ sẽ đả thương hòa khí của mọi người.” Đoàn Uân Sa nhíu mày, thở dài nói ra.
“Uân Thân Vương nói không sai, chúng ta nhất định phải cân nhắc thật kỹ, nếu không nhân mạng Quan Thiên, trọng yếu nhất không thể để tổn thương hòa khí.” Đỗ Thuần Thiên gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
“Nhân mạng Quan Thiên lời này có hơi quá lời.” Đoàn Hồng Trình đi đến một bước, nói:” Yêu Tộc cùng nhân tộc chính là chủng tộc bất đồng, Yêu Tộc xuất hiện từ trước đến nay là gió tanh mưa máu, chúng ta tuyệt đối không thể mềm lòng, đem yêu nghiệt chém giết từ trong trứng nước, diệt sát từ lúc còn trong nôi mới là chính đạo.”
“Chuyện đó hoàn toàn chính xác, nếu là Yêu Tộc bình thường thì chém ngay lập tức. Thế nhưng hôm nay Yêu Tộc chính là Vô Ảnh phong chủ phu nhân, muốn gì cũng phải thận trọng.” Đỗ Thuần Thiên làm ra vẻ khó khăn.
“Đỗ gia chủ nói thế sai rồi, Yêu Tộc chính là Yêu Tộc, sẽ không vì nàng ta sinh sống bao nhiêu năm tại nhân tộc mà thay đổi, cũng không vì thân phận của nàng mà thay đổi, nếu là Yêu Tộc tiện nhân thì phải giết không tha, mọi người nói có phải thế không?” Đoàn Hồng Trình quát lớn.
“Cái này…” Đỗ Thuần Thiên thoạt nhìn vẻ mặt khó xử.
“Hồng Thân Vương nói không sai, yêu nghiệt xuất thế mọi người tự nhiên là phải giết chết, một khi nhân từ nương tay, ngày sau di họa nhân gian làm sao đây? Chúng ta đều có tu vi thông thiên tu sĩ, những người bình thường trói gà không chặt làm sao bây giờ?” Thi trưởng lão nhìn Tô Hạo lạnh lùng nói ra.
“A, nếu đã khó thể lựa chọn như vậy chi bằng để Mai tiên sinh đến quyết định đi.” Đỗ Thuần Thiên cố ý thở dài, ánh mắt hướng đến Mai Nghiễn Sinh đang đứng yên trong không trung.
“Không tệ không tệ, để cho Mai tiên sinh quyết định. Mai tiên sinh đến từ thượng triều đại quốc, đối mặt với yêu nghiệt cũng có thật nhiều kinh nghiệm, chắc hẳn sẽ xử lý thỏa đáng.” Đoàn Hồng Trình cùng Đoàn Uân Sa cùng kêu lên phụ họa.
Mai Nghiễn Sinh cười ha hả, nói:” Việc này có gì khó đâu, chờ sư huynh của ta đến đây, ta sẽ đem hai tên yêu nghiệt này mang về tông môn, luyện hóa Linh Hồn, trọn đời không thể siêu sinh là được.”
“Mai tiên sinh không hổ là thượng triều đại quốc cao thủ, phương pháp xử lý quyết đoán, thỏa đáng.” Đỗ Thuần Thiên khom người cúi chào, thoạt nhìn đầy vẻ kính nể.
“Một đám ngụy quân tử, hèn hạ hạ lưu, lại càng vô sỉ.”
Ngay lúc một đám người kia thi nhau …vuốt mông lẫn nhau, thanh âm lạnh lùng của Diệp Vân trên Tài Quyết Đài truyền đến.
“Thật là to gan, chỉ là một tên đệ tử hậu bối lại dám tùy tiện xen vào, còn dám nhục mạ tiền bối, thật không biết sống chết.” Đoàn Hồng Trình tức giận quát.
“Đoàn Hồng Trình, ngươi đừng nên gấp gáp, chờ ta đem tên ngụy quân tử Thần Thiên Vân giải quyết, tiếp theo là đến phiên ngươi.” Ánh mắt Diệp Vân lạnh lùng đảo qua hắn, giọng nói hết sức trào phúng.
“Láo xược!”
“Lớn mật!”
Chỉ nghe được Đoàn Hồng Trình cùng Thần Thiên Vân cùng quát lên.
“Diệp Vân, ngươi thực cho rằng có thể thắng được ta?” Thần Thiên Vân giận dữ, trong mắt Diệp Vân chẳng lẻ hắn không thể chịu nổi một kích, tùy tiện là có thể giải quyết sao?
“Ít nói nhảm, ra tay đi!” Diệp Vân giọng nói lạnh như băng, quát:” Ta ngược lại là muốn nhìn, cái gọi là Thần Phù đến từ Hi Linh Yêu Tộc đến cùng mạnh như thế nào. Huyễn Hóa Tam Tuyệt, nghe qua thật đúng là có phong cách đấy.”
Thần Thiên Vân vừa muốn ra tay, nghe được Diệp Vân vừa nói như thế không khỏi ngừng lại. Nếu như hắn ngay lúc này đem Thần Phù thi triển ra, như vậy Yêu khí chất chứa trong đó tất nhiên sẽ tản mát ra, tuy rằng dù có chết cũng không thừa nhận nhưng nếu ai không phải là người ngu, tất nhiên sẽ thấy rõ.
Nếu như Đỗ Thuần Thiên hoặc là Vương Thất có được cái Huyễn Hóa Tam Tuyệt này thì không sao, thế nhưng Thần Thiên Vân hắn dù sao cũng là đệ tử của Thiên Kiếm Tông, thực lực tuy cao tuyệt nhưng so với bọn người Tô Hạo vẫn có chút chênh lệch, nếu như lát nữa Thi trưởng lão không bảo vệ được hắn, như vậy dưới lửa giận của Thất trưởng lão cùng Tô Hạo hắn có thể thừa nhận được sao?
Nghĩ đến đây, Thần Thiên Vân không khỏi có chút chần chờ.
Ánh mắt Diệp Vân đảo qua, liền đoán được suy nghĩ trong lòng của hắn, lạnh giọng quát:” Nếu như Thần Phù này của ngươi không phải đến từ Yêu Tộc, chắc hẳn trong đó cũng không có yêu khí tồn tại, ngươi cứ thi triển ra đi để cho mọi người nhìn xem.”
Thần Thiên Vân lỡ đâm lao phải theo lao, nhưng lại không dám đem Huyễn Hóa Tam Tuyệt triệt để thi triển ra.
“Hừ, không cần dùng Thần Phù ta cũng có thể đem ngươi chém chết.”
Quang ảnh lập lòe, trong tay Thần Thiên Vân xuất hiện một thanh trường kiếm trắng như tuyết, phun ra nuốt vào kiếm quang.
“Ngươi nếu có thể tiếp được một chiêu Huyền Băng Phá này của ta thì có thể có tư cách mở mang kiến thức một chút lực lượng của Thần Phù.”
Trường kiếm trắng như tuyết trong tay Thần Thiên Vân hơi hơi rung động, từng đạo vầng sáng từ trên thân kiếm lan ra giống như sóng vi ba, rung động ảnh hưởng đến cả Tài Quyết Đài.
Nhưng mà ngay tại thời điểm hắn thi triển Huyền Băng Phá, chứng kiến trong tay Diệp Vân đồng dạng xuất hiện một thanh kiếm dài màu tím, ánh sáng màu tím như sóng nước nhộn nhạo mà đến, chỉ một thoáng công phu liền đem hàn khí màu trắng đầy trời tách ra.
Sấm sét, điện quang, hỏa diễm, băng hàn.
Chỉ thấy trăm ngàn đạo vầng sáng hiện lên bên trên Tử Ảnh Kiếm, hội tụ lại cùng một chỗ, đem Tử Ảnh Kiếm bao vây lại.
“Thiên Sinh Nhất Kiếm!”