Thế Giới Hiện Thực

Chương 67




Sau đêm tân hôn, Lucius và Narcissa rời khỏi Anh đi hưởng tuần trăng mật. Gia tinh nhà Malfoy nói, thiếu phu nhân nhà nó - chính là Narcissa, hôm khởi hành được thiếu gia nhà chúng nó ôm lên xe ngựa, hơn nữa thiếu phu nhân còn đang ngủ bị thiếu gia lén lút mang lên xe.

"Ân..." Narcissa chậm rãi mở to mắt, nhìn bốn phía, phát hiện mình đang ở trong một chiếc xe ngựa lộng lẫy, đang chậm rãi đến nơi nào đó. Narcissa tỉnh táo lại, xoay người ngồi ngay ngắn.

"Cissy? Sao vậy? Gặp ác mộng sao?" Lucius ngồi một bên xem tài liệu bị động tác đột nhiên ngồi dậy doạ.

"Lu.. cius?" Narcissa nghe thấy giọng anh, thần kinh căng chặt thả lỏng, cảm nhận hậu quả bi thảm sau buổi tối phóng túng hôm qua.

"Uhm, lại ngủ một lúc, sắp đến nơi rồi." Lucius mềm nhẹ nói với Narcissa.

"Không được, em tỉnh rồi. Đúng rồi, chúng ta đang đi đâu?" Narcissa nghiêng người ngả lên gối, còn cọ cọ đầu nhỏ tìm tư thế thoải mái nhất.

"Chúng ta đến trang viên Malfoy bên Pháp nghỉ ngơi một tuần, thuận tiện đi gặp cha mẹ vợ." Nói đến cha mẹ vợ, Lucius còn nhấn mạnh, nhìn về Narcissa, quả nhiên thấy hai rặng mây đỏ đã hình thành như ý nguyện của anh.

"Nói thật, Lucius, anh cố ý bắt cóc em để không phải đến hôn lễ hôm nay cô Walburga chuẩn bị đúng không?" Narcissa không cam lòng bị Lucius trêu đùa, tuy cô cũng không có ý muốn tổ chức lại trong nhà một lần. Nhưng nghĩ đến số người khổng lồ nhà Black và nhà Malfoy, Narcissa không thể không tán thưởng hành động này của Lucius.

"Sao có thể chứ, hôm qua anh thấy vợ rất nhớ cha mẹ, hôm nay mới cố ý bảo gia tinh chuẩn bị xe ngựa dẫn vợ qua đấy chứ." Lucius giảo hoạt vặn mục đích ban đầu sang chuyện khác.

"Thật?" Không thể không nói, thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy cũng không phải làm không, Narcissa liếc mắt cũng biết Lucius nói xạo, nhưng ai bảo cô cũng không thích yến hội kia, nên cô tạm tha cho Lucius.

"Đương nhiên là thật rồi, Cissy, em không tin anh, anh rất thương tâm~" Lucius vừa nói vừa tỏ vẻ ủy khuất.

"Được rồi, Lucius, đừng náo, còn bao lâu nữa mới đến, em muốn nằm giường nghỉ ngơi, tất cả các bộ phận cơ thể em đều đang kêu gào muốn bãi công."

"... Được rồi, có lẽ mấy phút nữa sẽ đến, em có muốn thu thập chút không?" Lucius nhìn Narcissa đang nằm nghiêng, khuôn mặt lười nhác mỏi mệt. Tuy Narcissa như vậy rất hấp dẫn Lucius, nhưng Lucius quyết định tạm tha cho cô.

"A, được nha, đợi em lát." Nói xong, Narcissa lấy hộp trang điểm cấp tốc Druella chuẩn bị, lấy trang sức trong hộp ra, những trang sức này đều được ếm ma pháp, có ma pháo thẩm mỹ, có ma pháo đẹp tóc, chủ yếu là làm người sử dụng trở nên lộng lẫy toả sáng chỉ trong vài phút.

"Đúng rồi, Lucius, anh có thể rời khỏi Anh lâu à? Chúa tể Hắc ám cho anh đi?" Narcissa vừa trang điểm vừa hỏi Lucius.

"Anh nói với hắn anh muốn đi tuần trăng mật, nên sẽ không qua trang viên của hắn. Theo anh thấy, hiện tại tạm thời vẫn có thể nói chuyện với hắn." Lucius rất không Malfoy nhún vai.

"..." Narcissa bị thái độ không chịu trách nhiệm của Lucius làm câm nín, nhưng lại rất đang yêu. Narcissa đến trước mặt Lucius, dùng sức hôn lên trán anh: "Rất xấu, nhưng mà em thích!"

"Cissy, em không biết là em hôn sai chỗ à?" Lucius nói xong thì dùng sức hôm môi Narcissa, đến tận khi Narcissa không thở nổi, vỗ ngực anh.

Narcissa vừa được Lucius thả ra đã chạy qua một bên, đề phòng anh bất ngờ hoá sói, sửa sang lại trang dung bị anh làm loạn.

"Nhìn kìa, Cissy, chúng ta đến!" Giọng nói Lucius mang theo hưng phấn rõ ràng.

Ở hướng anh chỉ, một toà thành nằm trong rừng sâu, một mặt là sông, ba mặt là núi, "Không phải nói là một trang viên à?"

"... Bên Pháp là toà thành này. Vì gia chủ đời thứ mười đến Pháp, liếc mắt đã nhìn trúng nó, nhưng nhà Malfoy luôn gọi trang viên và thái ấp, nên toà thành này sửa tên thành trang viên.

Lucius có chút bất đắc dĩ nói về sự ra đời cách gọi trang viên của tòa thành.

"Ha ha, thật là một vị gia chủ tùy hứng a ~" Narcissa nghe lý do này, bật cười nói.

"Đúng vậy, nhưng vị trưởng bối đó cực kỳ vĩ đại, lúc ấy có thể mở rộng Malfoy, nhà Malfoy như bây giờ có một nửa là công lao của ông ấy." Lucius nói đến vị trưởng bối Malfoy này, khuôn mặt mang theo khát khao.

"Lucius, anh cũng sẽ làm được rất tốt, tin em!" Narcissa dùng hai tay nâng mặt Lucius, nghiêm túc nói với anh, "Em sẽ giúp anh !"

"Ừ, anh biết." Ấm áp lan toả khắp trong xe ngựa.

Lúc hai người đắm chìm trong ấm áp, xe ngựa ngừng lại, Lucius đi ra ngoài trước, sau đó tự mình đỡ Narcissa xuống xe, "Hoan nghênh đến trang viên Malfoy."

Hai người hưởng thụ cuộc sống tân hôn ngọt ngào, không khí ở nước Anh lại rất căng thẳng, Tử thần thực tử và Hội phượng hoàng cạnh tranh khốc liệt, người chết ngày càng nhiều, gần như ngày nào cũng có nhà làm đám tang, đối với tốc độ tăng trưởng dân số âm của giới pháp thuật, đây là vết thương không thể chữa trị.

"Cissy!" Nghe Lucius gọi, Narcissa nhìn khuôn mặt ngưng trọng sau khi nhận được thư nhà của anh.

"Sao vậy anh? Trong nhà xảy ra chuyện gì rồi sao?" Narcissa đưa tách trà cô vừa ngâm cho Lucius, ngồi bên cạnh anh, ôn nhu hỏi.

"Cha quyết định ngất trong cuộc xung đột của Tử thần thực tử và Hội phượng hoàng mấy ngày sau."

"?" Narcissa không hiểu nhìn anh, nghi hoặc rõ ràng để lộ qua ánh mắt "Không phải nói chờ tuần trăng mật của chúng ta kết thúc mới ngất à?"

"Cha viết thư nói, tính tình LORD ngày càng táo bạo, quyết định càng lúc càng không sáng suốt, tổn thất phần lớn thuộc hạ, nghe nói hắn còn muốn đơn độc quyết đấu với Dumbledore... Cha sợ, sau một thời gian nữa LORD sẽ để ông "biến mất" nốt, không bằng thừa dịp LORD vẫn còn tình hữu nghị với ông mà lấy được vài lợi ích cho nhà Malfoy." Lucius nhấp một ngụm trà, nói tiếp: "Cha biết quá nhiều chuyện của LORD, mà việc này đốu với LORD đang táo bạo kia cũng không phải chuyện tốt. Đúng rồi, Cissy, anh đề nghị em viết một bức thư cho cha vợ, tốt nhất để hai lão hồ ly thương lượng chuyện này, xem có thể lấy được chút kiêu ngạo lợi ích nào không."

Narcissa cũng hiểu chuyện nặng nhẹ, đứng dậy, khẽ hôn mặt Lucius, đến phòng khách viết một bức thư. Lucius tiếp tục ngồi trong phòng khách nghĩ xem nên làm thế nào để bố cục sau khi Abraxas chết càng thiên y vô phùng.

Khi cú mèo mang hai phong thư quan trọng này đi, Lucius hơi thả lỏng ngồi dựa vào sofa, nói với Narcissa đang tự mình chuẩn bị bữa tối, "Cissy, chuẩn bị chút đi, chờ bên cha truyền ra tin tức, chúng ta lập tức về thái ấp Malfoy."

"Chúng ta cần chuẩn bị cái gì, không, Lucius, tốt nhất chúng ta không chuẩn bị cái gì!" Narcissa hoạt bát nói.

"... Đúng, chúng ta không chuẩn bị cái gì hết, haha, xem ra anh cưới được một người vợ rất tốt~" Lucius đáp lại.

"Biết là tốt rồi, sau này phải đối xử với em tốt gấp bội." Có thể là sau khi kết hôn Lucius đối xử với Narcissa rất tốt, sủng ra cô có phần nghịch ngợm.

Ba ngày sau, tin Abraxas bất hạnh bỏ mình trong cuộc chiến với hội Phượng Hoàng truyền đến, Lucius đang cùng Narcissa dùng điểm tâm trên mặt cỏ. Không thể không nói, các quý tộc giống như ảnh đế ảnh hậu. Người đến đưa tin là một Tử thần thực tử lúc này đang được Chúa tể hắc ám tin cậy, nếu ánh mắt vui sướng khi người gặp hoạ và tham lam kia bán đứng hắn, có lẽ hắn sẽ diễn tròn vai bi thương khi bạn tốt qua đời. Lucius biểu hiện khiếp sợ, bi thương, hoảng loạn, làm Narcissa cảm khái. Tự nhận mình không diễn được như vậy, Narcissa quyết đoán biểu hiện khiếp sợ đến ngất xỉu. Chuyện còn lại giao cho Lucius xử lý.

Chờ tên Tử thần thực tử "an ủi" Lucius, về báo cáo biểu hiện phấn khích của người thừa kế nhà Malfoy cho chúa tể hắc ám rồi, Lucius mới đánh thức Narcissa đang giả vờ bất tỉnh. Bởi vì tình thế cấp bách, hai người dùng khoá cảng chẳng mấy dễ chịu kia về phòng ngủ của hai người ở thái ấp Malfoy. Vừa về phòng ngủ, hai người đang nghe thấy tiếng tên Tử thần Thực tử kia và Chúa tể Hắc ám đang an ủi Athel.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.