Thế Giới Dị Biến

Chương 58: 58: Long Huynh Kính Đã Lâu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Long cũng nhảy ra khỏi ngọn cây tham gia cuộc tranh đoạt.

Từ bốn phương tám hướng bên ngoài ngôi làng từng bóng người xuất hiện bay lên bầu trời cướp lấy những con chim sẻ đang bay.

Giao tranh nổ ra.

Bành!

Từng đợt sóng chấn động khuếch tán ra, tưởng chừng những cơn sóng chấn động này sẽ đè bẹp ngôi làng ở phía bên dưới, nhưng không một lồng bảo hộ phát ra từ bức tượng nữ thần đã bảo vệ dân làng.

Long bay theo một con chim sẻ ở phía ngoài cùng, có ba bóng người cũng đuổi theo con chim ấy.

Long lấy ra thanh tử vong kiếm đang ở hình dạng của một cái móc khóa, cậu truyền chân khí vào bên trong khiến nó trở về kích thước ban đầu.

Quét ngang.

Ầm!

Chân khí từ thanh tử vong kiếm phát ra quét ngang xung quanh, khiến ba bóng người kia phải lui lại, cậu dùng một tay bắt lấy con chim sẻ.

Ngay khi con chim sẻ tới tay thì nó lập tức biến thành một miếng thẻ bài, trên đó còn khắc rất nhiều hoa văn.

Cậu chưa kịp thu vào trong túi thì có một đạo chân khí cực mạnh bắn thẳng đến người cậu.

Cảm giác được nguy hiểm Long đưa thanh tử vong kiếm ngang người đóng đỡ.

Bành.

Long cảm nhận được một lực đâm tới cực mạnh ép lui toàn bộ thân thể của Long bay ra bên ngoài, cậu cố dùng chân khí để ổn định lại thân thể trên không trung, đến lúc Long bay vững thì cậu đã ở phía bên ngoài bãi biển cách ngôi làng vài trăm mét.

Long dùng tinh thần lực kiểm tra đối thủ của mình.

Đó là một người thanh niên, gã chắp hai tay ra trước ngực nói với Long.

- Tại hạ họ Đoàn tên Hư xin hỏi vị huynh đài quý tính đại danh.

?

Long ngây người ra, người thanh niên nói gì vậy, cậu có chút không hiểu giọng điệu và cách xưng hô của người tên Đoàn Hư này.

Long ngập ngừng nói.

- Tôi tên là Long.

- Ồ! ra là Long huynh, kính đã lâu! kính đã lâu!

?

Thấy Long không có phản ứng gì trước lời nói của mình, Đoàn Hư nói tiếp.

- Các hạ cứ gọi tại hạ một tiếng Đoàn công tử là được rồi.

Dám hỏi Long huynh có thể nhường lại đồ yêu thích trong tay cho tại hạ được không.

Nói đến đây thiếu niên tự xưng Đoàn công tử xòe tay phải ra trước mặt Long.

Long?

“Bà già mày! Ở đâu chạy ra đây rồi đòi xin lệnh bài, bên kia đang có một đống sao không qua đó mà xin, khi dễ tao à?”

Trong lòng của Long bây giờ như sóng biển dâng trào, cậu cũng là người trải qua các mặt của xã hội nhưng gặp người như tên này thì mới là lần đầu.

Mặt dày không có văn hóa, thời đại gì rồi mà xưng huynh với công tử, đã thế còn trắng trợn cướp đồ mà còn có thể nói văn vẻ như thế.

Nhưng mà Long vẫn kiềm chế miệng của mình lại, cậu là người tinh tế không thể cứ mở mồm ra là chửi bậy được.

Long nói.

- Thứ lỗi cho tại hạ không thể tuân theo!

— QUẢNG CÁO —

Ào ào ào

Long nói xong câu đó thì hai người thanh niên đều im lặng, nơi đây dường như chỉ còn phản phất thanh âm của sóng biển vỗ vào bờ.

- Long huynh không suy nghĩ lại sao.

Đoàn Hư mở miệng phá vỡ sự im lặng, cậu nghĩ nếu mình không nói gì đó thì tên Long kia cứ thế mà đứng im đó cho tới sáng.

- Xin thứ lỗi cho tại hạ nhưng mà ai là huynh của Đoàn công tử, nếu là tại hạ thì thứ lỗi, không dám a.

Long bắt đầu mất kiên nhẫn, cậu định xoay người bỏ đi thì cảm giác được một luồn khí tràng khóa chặt bản thân.

Long nghiêng đầu nói với Đoàn Hư.

- Đoàn công tử đây là có ý gì? Không xin được nên giờ đi cướp.

- Ha ha! Long huynh nói giỡn, tại hạ chỉ muốn so vài chiêu với Long huynh, nói thật Đoàn mỗ khá hứng thú với cây kiếm trên tay Long huynh.

Vừa nói Đoàn Hư vừa lấy tay chỉ vào thanh tử vong kiếm trên tay Long.

- Ồ! Nếu Đoàn công tử thấy hứng thú vậy thì xem thử vài kiếm.

Hừ!

Long quơ quơ thanh tử vong kiếm trước mặt mình, khi cậu vừa nói xong thì chân khí trong người cũng bắt đầu tỏa ra.

Môi cậu nhếch lên hừ một tiếng với vẻ châm chọc.

Đoàn Hư giống như đã chờ những lời nói đó từ miệng của Long đã lâu, cậu lập tức vận chân khí tụ tập vào năm ngón tay phải của mình.

Long cảm giác được một sự uy hiếp từ năm ngón tay của Đoàn Hự.

Dò xét một lát thì một ý nghĩ lóe lên trong đầu Long.

“Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ hành đều đủ là dị năng hay công pháp”

Ầm!

Không khí nổ vang, chỉ trong phút chốc Đoàn Hư đã tiếp cận trước mặt Long.

“Nhanh vậy”

Long vội vàng từ tư thế cầm kiếm thuận tay mà xoay ngược lại thanh tử vong kiếm lại trước mặt mình.

Keng!

Tiếng của va chạm của kim loại vang lên, nếu nhìn kỹ lại thì không phải năm ngón tay của Đoàn Hư đều va chạm với thanh tử vong kiếm mà chỉ có ngón cái của cậu chạm vào.

Trên ngón cái Đoàn Hư bao phủ lên một màu vàng kim.

- Hảo kiếm!

— QUẢNG CÁO —

Đoàn Hư phát hiện ra thanh tử vong kiếm của Long có thể hấp thu chân khí của mình, cậu buộc miệng ra mà khen ngợi.

Khẽ động ngón cái, lập tức một luồn chân khí cực cực mạnh xuyên qua lưỡi kiếm bắn thẳng vào ngực của Long.

- Không xong.

Phát giác được tiểu xảo của Đoàn Hư.

Long cố gắng dùng lực ở tay quét lưỡi kiếm ra ngoài để đẩy lùi Đoàn Hư để cậu có khoảng trống để né đòn chân khí xuyên thấu của cậu ta.

Bụp!

Dù đã phản ứng rất nhanh nhưng mà đòn tiểu xảo của Đoàn Hư vẫn đánh trúng vai trái của Long.

Không phải là tiểu xảo, Long nghĩ như thế khi phát hiện ra vai mình đã bị trật mặc dù cậu đã dùng chân khí hộ thể.

Thật là không thể lơ là trước bất cứ kẻ địch nào.

- Long huynh có nhận xét gì về đòn vừa rồi của tại hạ, nó là tuyệt kỹ gia truyền của nhà họ Đoàn ta.

Ngũ hành nhân chỉ.

Vừa rồi là kim chỉ.

Rắc rắc.

Long nắn lại xương vai của mình, tay phải của cậu xiết chặt tử vong kiếm.

Nhìn thấy sự nghiêm túc trên người Long, Đoàn Hư cũng bớt ba hoa về tuyệt kỹ của mình mà tập trung chân khí lên mười đầu ngón tay.

Cậu ta cũng bắt đầu nghiêm túc.

Ầm!

Long bay thẳng về phía Đoàn Hư, cậu không ra bất kỳ hư chiêu nào mà lập tức bổ thẳng xuống người Đoàn Hư.

Bổ dọc.

Mắt của Đoàn Hư cũng không nháy lấy một cái trước đòn công kích cực mạnh kia.

Cậu đưa hai ngón cái của hai tay chạm vào nhau giơ lên ngang tầm mắt.

Bành!

Kiếm chỉ va chạm.

Một làn sóng vô hình khuếch tán ra làm nước biển dưới chân bọn họ văng lên tung tóe.

Cả hai nhận thấy ra chiêu đều không phân ra cái cao thấp, họ liền đổi chiêu.

Ngay tức khắc một màn cận chiến đầy hoa mĩ nổ ra.

Hai người đánh nhau từ không trung bay xuống dưới biển, rồi từ dưới biển nhảy lên trên bờ.

Động tĩnh chiến đấu của hai người ngày càng lớn, nó có phần lấn át cả những cuộc chiến đang tranh giành lệnh bài ở những khu vực lân cận.

Một cậu có kiểu tóc mì tôm đứng bên ngoài quan sát tình hình cuộc chiến, cậu ta không tham gia vào cuộc tranh đoạt này mà để các thuộc hạ của mình đi làm.

Đối với cậu tóc mì tôm thì chỉ có vài người trẻ tuổi ở đây mới xứng đáng để mình ra tay nhưng mà cuộc chiến ở bờ biển có phần thu hút ánh mắt của cậu.

Tóc mì tôm nhận ra được một người trong đó.

- Đoàn Hư! Thằng này đang làm gì?

Cô gái trước đó nói chuyện với Long trên ngọn cây bây giờ cô đã đi ra phạm vi ngôi làng, cũng như tóc mì tôm.

Cuộc chiến tranh đoạt này vốn cũng không xứng để cô lao vào, tất nhiên cô vẫn có một chút lo lắng bởi vì thực lực của những người mà cô mang theo không mấy ai nổi bật.

Cô có nhìn qua khu vực chiến đấu của Long.

- Tên này có khả năng 1 vs 1 với Đoàn Hự.

Tại một lều trại cách làng khá xa, có một người đang ngồi xếp bằng tu luyện, trên thân thể người này đang không ngừng tỏa ra một luồn khí nóng bức.

Cuộc chiến tranh đoạt ngoài kia không làm người này bận tâm, thậm chí dù có không đoạt được thì đó cũng không phải là điều gì to tác cả.

Cùng lắm thì hắn đi thăm hỏi từng nhà sau khi họ đoạt được.

Đột nhiên hắn cảm giác được hai cỗ khí tức quen thuộc, một cỗ là người mà hắn rất biết rõ là ai, đó chính là của tên Đoàn Hư một trong các thế lực cần chú ý ở cuộc thăm dò này.

Cỗ còn lại thì làm hắn rất quen thuộc nhưng lại không tài nào nhớ nổi, hắn chỉ biết cỗ khí tức này làm hắn hơi khó chịu trong lòng.

Hắn dừng tu luyện lại và gọi một tên thuộc hạ tới.

- Có chuyện gì vậy cậu chủ Lâm, nếu là về lệnh bài thì cậu không cần lo lắng người của chúng ta đã giành được hai tấm.

- Tôi không hỏi chuyện này tôi muốn biết ai là người đang giao chiến với tên Đoàn Hự công tử kia.

— QUẢNG CÁO —

- Vâng! Tôi sẽ đi điều ra ngay.

Đợi đến khi tên thuộc hạ ra ngoài, người được gọi là cậu chủ Lâm bắt đầu nhắm mắt tu luyện, hắn cảm giác bản thân đã có dấu hiệu muốn đột phá đại chủ đỉnh phong.

Ầm.

Ào ào ào.

Một cột sóng bay lên cao rồi đổ ầm xuống mặt biển sau khi bị tác động bởi cú va chạm giữa Long và Đoàn Hư.

Ngũ hành nhân chỉ, thủy chỉ.

Ào ào ào.

Mặt biển lập tức chuyển động sau khi Đoàn Hư giơ ngón tay út của mình chỉ thẳng xuống mặt biển.

Một xoáy nước bắt đầu hình thành, nước biển xung quanh bị hút thẳng vào đó.

Cơn xoáy nước này rất không bình thường khi nó không hút mọi thứ xuống đáy mà cuốn mọi thứ lên trời rồi đâm xuống dưới biển rồi lại trồi lên.

Cơn xoáy nước giống như một con giao long đang uốn lượn trong biển.

Sau đó nó bắn thẳng lên bầu trời nơi Long đang ngự không.

Trên không trung Long hai tay cầm kiếm, cậu xoay ngang mặt của lưỡi kiếm hướng vào cơ thể, mũi kiếm thì hướng thẳng xuống dưới đất.

Cậu nâng chuôi kiếm lên quá đỉnh đầu của mình, cả người cậu đều sáng rực lên.

Từ dưới mặt đất nhìn lên Long bay giữa trời đêm mọi người đều có cảm giác cậu như là một ngôi sao đang rực sáng trên bầu trời.

Tinh vẫn.

Một đạo kiếm quang khổng lồ bắn thẳng xuống xoáy nước đang bay lên.

Hai nguồn năng lượng càng ngày càng tới gần nhau, ở phía bên dưới Đoàn Hư đã cảm giác được có chút không đúng.

Nguồn sức mạnh từ chiêu kiếm của Long có xu thế vượt trội hơn cột xoáy nước của cậu.

Ầm!

Xoẹt!

Xoáy nước khi va chạm với kiếm quang thì chưa được 2 giây đã bị kiếm quang chẻ ra làm đôi, đạo kiếm quang bắn thẳng đến chỗ Đoàn Hư đang đứng.

Trên người Đoàn Hư sáng lên một màng chắn, đó là ánh sáng bảo hộ đến từ pháp khí phòng ngự.

Oanh!

Va chạm nổ ra, cả người Đoàn Hư bị bắn thẳng xuống dưới biển sâu.

Cậu ta cảm giác như mình bị người ta quăng thẳng một bao cát vào người mình.

Đau đớn khiến cậu không kìm nén được miệng mình, cậu mở miệng ra khiến nước biển tràn vào trong miệng, trong cổ họng, đi xuống phổi và bao tử của mình.

Chân khí trong người bị tán loạn khiến Đoàn Hự không tống nước biển ra khỏi cơ thể được.

Cậu bị mất dần không khí và chìm xuống.

Phía bờ biển có một nhóm người khi thấy Đoàn Hư bị chìm thì lập tức lao xuống cứu.

Còn về phần Long, cậu ta thu kiếm của mình lại rồi biến mất giữa màn đêm.

Trận đánh với Đoàn Hư cũng khiến bản thân cậu tiêu hao chân khí rất nhiều, cậu cần phải tìm nơi điều dưỡng tránh bọn người khác nhòm ngó đến lệnh bài trên người cậu.

- Kết thúc sao!

Những người chứng kiến cuộc chiến giữa Long và Đoàn Hư không khỏi rung động..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.