Chap 4:
- “Kia không phải là con nhỏ
khùng thi chung phòng với mình
chứ?” – tôi nghĩ thầm trong đầu.
- “Con này đẹp thật, da trắng, mặt
xinh ghê” – thằng Khanh chảy
nước dãi nói.
- “Tụi mày biết nó là ai ko?” –
thằng Tuấn tỏ vẻ bí ẩn.
2 đứa tôi đều lắc đầu.
- “Con này tao có biết qua, nó
hiện đang gây sốt toàn trường
đấy. Lớp tao có thằng từng thử
đi làm quen, bị từ chối, hắt hủi
một cách ko thương tiếc. Hình
như mới chuyển đến trường
mình năm nay, con này nó lạnh
lùng, vô cảm lắm, chưa từng thấy
nó đi chung với ai, chắc cũng ko
có bạn bè gì…” – tuấn nói tiếp.
- “Tội nghiệp con bé, đẹp mà lại
bị chứng tự kỉ, trầm cảm.
Haizzz…” – tôi cảm thán.
- “Nhìn kìa tụi bây…” – thằng
Khanh chợt gọi.
Một nam sinh đang cầm trên tay
gói quà nhỏ, từng bước tiến lại
gần cô bé ấy. Cậu bạn ấy nói gì gì
đó, nhưng một lát sau chỉ nhận
đc cái lắc đầu qua lại từ cô bé.
Cậu nam sinh cũng tiếc nuối rồi
rời đi.
- “Chậc, chắc nó có bạn trai rồi” –
thằng Khanh suy đoán.
- “Chắc gì, có khi nó ko có. Mày
thấy ko, lũ con trai trường mình
đến xin làm quen, toàn bị out
ngay vòng loại. Con nhỏ đó vô
cảm, lạnh lùng đến như vậy thì
tao nghĩ ko phải là tính cách
thường thấy ở một đứa con gái
đang yêu”. – tôi nói.
- “Lỡ bạn trai nó dễ ghen nên nó
cố tình tránh xa tụi con trai đến
xin làm quen thì sao?” – Khanh
hỏi tôi.
- “Tao chỉ đoán vậy…Đáp án thì
chỉ con nhỏ đó biết, muốn biết
thì chỉ còn cách tiếp cận nhỏ
thôi. Nhưng tao vẫn nghiêng về
đáp án nhỏ chưa có bạn trai”. –
tôi đáp.
- “Mày chỉ biết đoán mò, có giỏi
thì đi cưa nó đi. Mày mà cưa
được nó thì tao và thằng Tuấn sẽ
làm 2 yêu cầu bất kì của mày mà
ko từ chối.” – thằng Khanh khích
tôi.
- “Ê, sao tự nhiên lôi tao vào
vậy?” – Tuấn chất vấn thằng
Khanh.
Lúc này tôi cũng đang phân vân,
nên chấp nhận canh bạc…à
nhầm, đúng hơn là lời thách thức
này ko? Nếu làm ko đc, mình chả
mất gì. Còn nếu làm đc, mình có
một đứa bạn gái xinh đẹp, 2
thằng khốn nạn này nợ mình 2
điều, còn gì bằng…
- “Ok” – tôi trả lời luôn.
- “Ok, thách thức có hiệu lực bắt
đầu từ giờ phút này…” – Khanh
cười ha hả.
- “Ơ dis, tao đã đồng ý đâu?” –
Tuấn nắm cổ áo thằng Khanh rồi
nói.
- “ Mày nghĩ thử đi, nếu thằng
Gum mà cưa đc con bé đó, thì 2
anh em mình đc thơm lây. Còn 2
điều yêu cầu, cả 3 đứa mình là
bạn thân, cho dù ko có thì cũng
giúp nhau thôi, thực chất trong
vụ này chả ai lỗ cả, động não đi
pa…”- thằng Khanh đang cảnh
tỉnh Tuấn.
- “Uh, cũng đc. Nhưng lần sau mà
ko hỏi ý tao mà tự quyết định thì
tao cho vài quả đấm đấy” – Tuấn
buông áo thằng Khanh rồi hăm
doạ.
- “Rồi, ok. Vậy là cả 3 đều đồng ý
nhé! Ko giới hạn thời gian, cách
thức, miễn sao con nhỏ đó đổ thì
mày thắng.” – Khanh chốt lại.
Haizzz, giờ làm cách nào tiếp cận
em nó đây? Rồi còn cưa nữa.
Trời, sao khó quá vậy nè!!!
Mình còn chưa từng có bạn gái
nữa, vãi mày chưa Gum.
Tính ra thì mình đã bị em nó từ
chối một lần rồi, cái lúc mà ngồi
bắt chuyện trước giờ thi anh văn
đó. Vậy là mình đã bại rồi ư…
Sao đây, làm sao khiến em nó để
ý đến mình đây?