Thuận Tuyên
Trong sảnh nhà chính của Âu Dương Tộc hai lão gia nhân già dặn gương mặt đầy rẫy nếp nhăn cùng Âu Dương Phong đang nói chuyện không ai khác đó chính là hai trưởng lão cung phụng gia chủ.
Trên bàn là ba hộp lễ vật bằng gỗ bên trong đựng đan dược, linh thạch và kim tệ dùng để bồi thường cho Bà La Tộc. Âu Dương Phong kiểm kê lại số lượng trước khi cùng hai trưởng lão khởi hành đến Mã Hình Kỳ.
- Cha cho con đi theo với, con cũng muốn tham quan đế đô.
Âu Dương Giai Tuệ cúi đầu chào hai vị trưởng lão hướng phụ thân nói. Nàng canh nãy giờ để có thể đi chung với họ, trước giờ nàng chưa từng đi xa chỉ quanh quẩn ở trong thành.
- Được rồi nhớ không được quậy phá đâu đó.
Âu Dương Phong nhìn nữ nhi một cái thu hộp quà vào nhẫn trữ vật. Ông biết tỏng nữ nhi lấy cớ đi tham quan để giám sát ông làm việc đây mà.
Bốn người xuất phát lên đường rời khỏi nhà đến trung tâm thành phố Thuận Tuyên nơi đây có truyền tống trận đi sẽ nhanh hơn. Truyền tống trận là trận pháp dịch chuyển chỉ ở đế đô hay thành phố lớn mới có. Ở Thuận Tuyên có hai cái một cái chậm và một cái nhanh. Tất nhiên muốn sử dụng phải bỏ tiền ra chứ không có cho dùng miễn phí.
__________
Mã Hình Kỳ
Bà La Mặc Ca hôm nay ra khỏi nhà có dẫn theo một nam hầu cùng dạo phố. Từ lúc tỉnh lại Bà La Mặc Ca chưa có dịp tham quan nơi đây ra làm sao. Không khí thật náo nhiệt , nhà cửa đường xá khang trang, cửa tiệm, sạp bán ngoài trời đa dạng các sản phẩm. Người đi đường tấp nập, tiếng hò reo chào hàng thật sôi nổi. Không hổ danh là đế đô ! . Nó thật khác lạ so với trên phim ảnh, không cổ kính như Bà La Mặc Ca nghĩ, rất hiện đại.
Nữ giới diện quần áo cách tân sành điệu khoe đường nét cơ thể. Bà La Mặc Ca hết nhìn đông rồi lại nhìn tây , chạy đến sạp hàng này đến sạp hàng kia ngắm nghía. Nam hầu xách đồ đi theo sau mệt ná thở, cảm giác thiếu gia tỉnh lại tính tình có chút khác thường mà không biết là ở đâu.
- Ê, tên phế vật kia tỉnh lại rồi hả ?.
Bà La Mặc Ca quay đầu lại tìm thanh âm vừa mới mắng xỏ mình. Ba người nam nhi trạc tuổi Bà La Mặc Ca là con cháu của gia tộc có tiếng tăm. Tên cầm đầu Vũ Phi là người đã đánh Bà La Mặc Ca trước đó. Theo trí nhớ có được từ nguyên chủ Bà La Mặc Ca dễ dàng nhận ra hắn.
- Sao sợ đến tè ra quần rồi à ? biết điều thì dập đầu chui qua hán đại ca đây. Ca sẽ tha cho mày một lần Haha.
Vũ Phi hống hách sỉ nhục Bà La Mặc Ca, tên phế vật nhà Bà La Tộc không thể tu luyện cả thành này ai mà không biết. Mọi người xung quanh tụ lại chỉ trỏ không ai dám vào can.
- Sợ ? Ngươi có ngon thì ba tháng sau chúng ta đấu lôi đài. Xem ai mới là phế vật.
" Phụt haha " Cả ba người Vũ Phi ôm bụng cười. Nay phế vật không sợ chết đòi thách đấu kìa đúng là không biết trời cao đất dày.Vũ Phi năm nay 14 tuổi Linh Sư Tứ Tinh rất kêu căng vào sức mạnh của bản thân, lại là con cháu của nhị lưu gia tộc không xem ai ra gì .
- Được, không cần ba tháng ca đây cho ngươi thời gian hẳn sáu tháng. Tới lúc đó đừng hòng trốn.
Bà La Mặc Ca tức đến siết chặt nắm tay, hận bản thân ngay giờ phút này không thể đập cho hắn một trận. Vũ Phi phe phẩy cái quạt sảng khoái bỏ đi, hôm nay tha cho Bà La Mặc Ca để hắn hảo hảo rèn luyện thân thể a.
__________
Rừng Sâm Lâm
Huyết Thần Hy nằm trên tảng đá lót cỏ khô bên trong hang động của Hắc Đại Hùng. Đã mấy ngày trôi qua chưa hề tỉnh dậy, không biết định ngủ tới khi nào.
Tiểu hồ ly mỗi ngày chạy ra ngoài bắt cá ăn. Với tu vi Linh Vương Nhất Tinh tiểu hồ ly đã mở linh trí biết dùng lửa nướng cá chín rồi mới ăn. Mỗi tối cuộn tròn trên ngực Huyết Thần Hy nằm ngủ.
Nó không biết Huyết Thần Hy bị làm sao cứ nhắm mắt ngủ hoài không tỉnh. Dùng mặt cọ cọ cổ , l!ếm má , kêu, làm đủ thứ trò mà Huyết Thần Hy vẫn không chút động đậy. Nó nghĩ có thể là Huyết Thần Hy ngủ đông giống mấy loài rắn chẳng hạn .
Ma Cà Rồng mỗi lần ngủ sâu là vài năm vài chục năm hay vài trăm năm mới thức giấc. Huyết Thần Hy cũng vậy không tránh khỏi, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành cứ nằm lì ra đó ngủ thật hết nói nổi. Huyết Thần Hy là bán mà cà rồng hy vọng thời gian sẽ không lâu, như thế thì đại lục này diệt vong mất.