Thầy Xem Bói Phong Lưu

Chương 49




CHƯƠNG 49: GIẢM MAN KINH

Hạ Thanh Thanh vừa mới nói xong, tình hình lập tức càng trở nên kỳ lạ hơn, tất cả ánh mắt của phụ nữ khi nhìn về phía Lâm Sáng cũng đã biến thành ánh mắt khi nhìn một thằng bám váy, ánh mắt của tất cả người đàn ông khác thì đều mang theo sự hâm mộ mãnh liệt.

Trên đời này sao lại có một người phụ nữ như thế chứ, không ngờ lại đi vung tiền như rác vì một người đàn ông, vì sao chuyện tốt thế này không đụng trúng mình chứ? Người đàn ông trung niên vừa mới ở cạnh Hạ Thanh Thanh nhỏ giọng rên rỉ.

“Ba tỷ? Được. Tôi đồng ý thi đấu với cậu!” Lý Thuận Tản nhìn thoáng qua Lâm Sáng, nói. Ba tỷ cũng không phải là một số tiền nhỏ, hơn nữa người thanh niên đứng trước mặt này nhìn kiểu gì cũng không giống như một người giỏi về thuật xem tướng, có thể nhặt được của hời cũng là một chuyện không tệ.

“Nếu như ông thua thì sao đây?” Lâm Sáng nhìn Lý Thuận Tản cười khẽ.

Lý Thuận Tản vừa nghe thì cắn răng nói: “Nếu tôi thua, mặt tiền cửa hàng này cho cậu, hơn nữa tôi thừa nhận thuật xem tướng là của Nước T các cậu!”

Lâm Sáng gật đầu, quay đầu lại nhìn Hạ Thanh Thanh, miệng hơi cong lên cười cười, ý bảo Hạ Thanh Thanh không cần lo lắng, anh nhất định sẽ không để cô mất trắng ba tỷ đâu.

Thật ra Hạ Thanh Thanh cũng có hơi lo lắng, cô cũng không quá hiểu biết về thủ đoạn của Lâm Sáng, hơn nữa ông lão này nhìn qua cũng đã có một đống tuổi, trông khá giống hạc phát đồng nhan tiên phong đạo cốt, có lẽ còn có trải nghiệm nhiều hơn Lâm Sáng nhiều, cô ra tiền chỉ là vì không muốn làm Lâm Sáng mất mặt, hơn nữa còn muốn trả trước cho Lâm Sáng một ân tình.

“Nếu như tôi đoán không sai thì chú đây tìm ông để xem tướng, muốn xem chuyện thi cử của đứa nhỏ trong nhà. Đúng không?” Lâm Sáng nhìn một ông lão đang đứng xếp hàng ở một bên cười nói.

Ông lão vừa nghe, cười ha hả duỗi ngón tay cái với Lâm Sáng nói: “Đúng vậy, cậu nhóc, cậu cũng lợi hại thật, liếc mắt một cái là nhìn ra!”

Lý Thuận Tản vừa nghe thì bĩu môi, đả kích: “Cái này thì bản lĩnh gì chứ, chỉ cần đảo qua cung Quan Lộc của ông lão này là có thể nhìn ra được ông ta đến đây vì chuyện gì rồi, đây là chuyện mà bất cứ thầy tướng nào cũng có thể làm được, quan trọng là làm sao để giải quyết vấn đề kìa!”

“Quẻ Tốn: Nổi danh, nghi văn chức, có lực phong hiến Từ đó có thể thấy, phương vị của quẻ Tốn là Văn Xương vị, sau khi về nhà, sửa bàn học của cháu ông về đúng phương vị của quẻ Tốn là được.” Lý Thuận Tản lạnh nhạt nhìn ông lão nói.

Lâm Sáng bĩu môi, trào phúng nói: “Phương vị của quẻ Tốn, ông đúng là không biết xấu hổ dám nói ra thật à, phương vị đọc sách chân chính là ở sát khí vị trong Lạc Thư Cửu Cung, đồng thời còn cần mặt hướng về Chính Thần Vị, hơn nữa ngồi hướng sát vách tường thuộc cát lợi. Nhưng mà chuyện học tập này còn cần có tính chủ động, chỉ ép buộc thì sẽ hoàn toàn trái ngược, như vậy sẽ không tốt.”

“Đợi tôi về làm theo lời của đại sư thử xem sao.” Ông lão nhìn Lâm Sáng thở dài nói: “Trong nhà chỉ có một đứa con trai duy nhất, không đọc sách thì làm sao thành công được đây, phải thi vào một trường học tốt mới được. Cậu trai trẻ, cậu cứ nên về nhà đọc sách cho tốt đi, hoặc là học một cái nghề cũng được.”

Rõ ràng là ông lão cũng không tin những gì Lâm Sáng nói, Lý Thuận Tản đứng bên cạnh nghe ông lão nói thì cười to. Người Nước T có một câu tục ngữ là: Ngoài miệng không có râu, làm việc gì cũng không bền chắc. Xem ra ông lão này cũng vì thấy Lâm Sáng tuổi nhỏ cho nên mới khinh thường anh.

“Có nghe thấy chứ?! Nhìn coi ông ta tin tưởng ai, đã đánh cược thì phải chịu thua, ngoan ngoãn nhả tiền ra cho tôi!” Lý Thuận Tản nhìn chằm chằm vào Lâm Sáng cười dữ tợn: “Nếu như không có tiền thì để cô gái này lại cho tôi, trâu già gặm cỏ non cũng không tệ!”

“Ông ơi, cho con hỏi nhà của ông có phải có năm người đúng không? Cháu của ông có phải là sau khi cha mẹ ly hôn rồi thành tích mới liên tục xuống dốc đúng không? Trường học mà ông muốn cháu ông thi vào phải là đại học Thủy Mộc không ạ? Cửa lớn nhà ông có phải mở hướng về phía tây nam không?” Lâm Sáng nheo mắt lại, nhìn chằm chằm ông lão trước mặt trầm giọng nói.

Sau khi Lâm Sáng có thể lật xem nội dung bên trong sách cổ bảo vật rồi, lập tức cẩn thận nghiên cứu về nội dung Thần Tướng ghi chép trong đó, lúc này vừa mới mở miệng, ông lão đã chấn động, run giọng nhìn Lâm Sáng nói: “Cậu trai trẻ, cậu có phải lén điều tra nhà của tôi không?”

“Ông lão, ông thà tin ông già kia nói cũng không chịu tin rằng người Nước T của chúng ta cũng có năng lực dựa vào thuật xem tướng để suy tính ra chuyện của ông sao?” Lâm Sáng vừa tức giận vừa buồn cười nhìn ông lão.

Có một vài người Nước T đúng là như thế, thà rằng tin một người nước ngoài cái hiểu cái không, cũng không muốn nghe theo lời của người trong nước hiểu rõ tất cả. Mấy năm nay trung y xuống dốc cũng là vì nguyên nhân này!

“Văn Xương tuy rằng có thể đề cao năng lực liên tưởng, để học tập tốt hơn, nhưng mà hiệu quả đối với trí nhớ có lẽ lại không quá rõ. Đặt bàn học ở sát khí vị để học tập, như thế mới làm cho học sinh nhớ rõ được những tri thức học được khi thi cử, còn có thể khắc phục được những ảnh hưởng từ những nhân tố bất lợi đối với học tập.” Lâm Sáng cười lạnh nhìn Lý Thuận Tản.

Lý Thuận Tản tức giận nói: “Thuật xem tướng làm gì phức tạp như cậu nói chứ?! Cậu ăn nói bậy bạ!”

“Tôi có ăn nói bậy bạ hay không thì trong lòng ông hiểu rất rõ. Thuật xem tướng của người Nước H các ông chỉ là chút vỏ ngoài sao chép lại từ Nước T mà thôi, bây giờ không ngờ còn dám chạy đến Nước T làm ăn nữa!” Những thuật xem tướng phong thủy chân chính thì người Nước H các người vĩnh viễn cũng không có cách nào trộm được!” Lâm Sáng tức giận nói.

Lý Thuận Tản làm sao có thể làm người khác sỉ nhục thuật xem tướng Nước H được chứ, cứng cổ nói: “Thuật xem tướng của Nước H chúng tôi là do dân tộc Nước H tham khảo thuật phong thủy xem tướng của các cậu, đồng thời cũng dựa theo thuật xem tướng của Âu Mỹ, hơn nữa trải qua nhiều thế hệ nghiên cứu mới có được thành quả ngày hôm nay, cho nên thuật xem tướng chính là của người Nước H chúng tôi!”

“Tiếng T của ông cũng không tệ đâu.” Lâm Sáng nhìn Lý Thuận Tản cười nói.

Lý Thuận Tản nghe Lâm Sáng nói vậy thì vô cùng đắc ý nói: “Đúng đó, lúc tôi ở Nước H vì học được thuật xem tướng nên đã đi học tiếng nước T, bây giờ nó đã là công cụ kiếm tiền của tôi, mà đám người Nước T ngu xuẩn các người đều phải trả tiền cho từng chữ tôi nói ra!”

“Đệt, cái tên chó Nước H chết tiệt này, năm đó lúc ông đây đánh qua vĩ tuyến ba mươi tám sao không thấy ông nói người Nước T ngu xuẩn gì hả. Trình độ không giỏi thì là không giỏi, còn ăn nói bậy bạ, ông thật sự tưởng là người Nước T chúng tôi không còn huyết khí như khi đánh nhau với các người lúc trước à?!” Ông lão nhờ tư vấn chuyện học hành cho cháu đột nhiên nhìn Lý Thuận Tản mắng.

Thì ra ông lão này lúc trước chính là quân nhân tình nguyện, đã từng hát lên bài ca bảo vệ hòa bình cho tổ quốc, vượt qua sông Áp Lục, đánh nước Mỹ và chó săn Triều Tiên, bây giờ nghe Lý Thuận Tản cứ mở miệng ra là người Nước T ngu xuẩn, nhịn không được lập tức nổi giận.

“Mấy thứ này là của người Nước T chúng tôi thì chính là của người Nước T chúng tôi, mấy người có mồm mép ba hoa thế nào thì cũng không thay đổi được sự thật này!” Lâm Sáng nhìn Lý Thuận Tản lạnh nhạt nói, trong giọng nói không có chút tình cảm nào.

Thuật suy tính, thuật phong thủy, thuật xem quẻ tượng, đều là ở bên trong Hà Đồ Lạc Thư và Kinh Dịch suy diễn ra.

chép: Sinh sinh chi vị Dịch vị. Lại viết: : Thiên địa đại đức viết sinh. Thiên địa sinh ra vạn vật, bản năng của nó là sinh sôi, là biến hóa. Cho nên dịch chính là chỉ thay đổi và biến hóa.

nói: Nhật nguyệt là Dịch, âm dương cũng thế

ghi lại: Nhật nguyệt là Dịch, cương nhu tương đẩy.

Mặc kệ là thuật xem tướng hay phong thủy, đều không thể rời đi hai chữ âm dường, âm dương là Dịch, cho nên một mạch này tương thông với nhau, đâu cũng chính là chứng cứ thuyết phục nhất thuật xem tướng phong thủy bắt nguồn từ Nước T.

“Tôi nói các người học được bề ngoài thật ra là đã đánh giá cao các người rồi, phải nói là các người học được thứ nửa đúng nửa sai.” Lâm Sáng nhìn Lý Thuận Tản lạnh nhạt nói.

Lý Thuận Tản vừa nghe như thế lại không vui, trả lời một cách vô cùng mỉa mai: “Những lời này của người Nước T các người mới là sai hết, đúng là dân tộc Nước H của chúng tôi tham khảo Ma Y Thần Pháp của các người, nhưng mà thuật phong thủy lại là do chúng tôi phát minh!”

Lý Thuận Tản nói như thế cũng không phải là nói dối, ở Nước H, đúng là có rất nhiều người cho rằng thuật xem tướng và thuật phong thủy là do người Nước H bọ họ sáng tạo ra, tư duy như thế này giống như truyền thừa huyết mạch, vẫn luôn chảy xuôi trong dòng máu của bọn họ.

Chỉ là nếu như để Trương Tài Dịch nghe được những lời này, chắc là sẽ không chút do dự tát cho Lý Thuận Tản vài cái tát, nếu như lại để cho đám đại sư bị chôn dưới lòng đất nghe thấy, chỉ sợ là sẽ bò từ trong mộ ra, nắm cổ áo Lý Thuận Tản nói cho ông ta nghe về .

Vào thời Đường, quốc gia mạnh mẽ, không ít đặc phái viên của nước ngoài, tăng nhân, học sinh vân vân rối rít đi vào cùng Trung thổ, tìm kiếm các loại tri thức. Trong đó, thuật phong thủy của Trung thổ cũng là một thuật pháp được người nước ngoài kính ngưỡng.

Nhưng mà thuật phong thủy luôn được xem là bí mật của hoàng thất thời Đường, không hề lộ ra ngoài dân gian dù chỉ một chút, càng miễn bàn đến việc cho mấy người nước ngoài kia học được; nếu không, các quốc gia ở xung quanh Trung thổ, một khi học được thuật phong thủ rồi, quốc gia mạnh mẽ hơn, chắc chắn sẽ có uy hiếp với hoàng thất nhà Đường.

Vì thế, hoàng thất nhà Đường đặc biệt ra lệnh cho một nhóm thiền sư có học vấn sâu rộng trong thiên văn địa lý, lấy uy danh của bọn họ, viết xuống một quyển sách phong thủy không quá chính xác, để người nước ngoài đi học tập, lấy hiệu quả thu chế độ.

Vì vậy nhóm đại sư hòa thượng này lập tức viết xuống truyền cho những người Cao Lệ và Phù Tang đến đây du học. Biết bao nhiêu năm trôi qua, không ngờ còn được người Nước H cho rằng là thuật phong thủy chính thống, vừa nói lời này ra, Thái Tông Hoàng Đến nằm trong Chiêu Lăng sẽ mỉm cười nơi chín suối, cực kỳ vừa lòng với chiêu trò lúc trước mình bày ra.

“Cậu nói bậy, thuật xem tướng của chúng tôi chính là kế thừa từ của dân tộc Nước H, làm gì có liên quan cọng lông gì tới người Nước T các cậu chứ?!” Giọng điệu của Lý Thuận Tản càng lúc càng cường ngạnh, nhìn Lâm Sáng lạnh lùng nói.

Lâm Sáng cười khổ, tên này đúng là càng nói càng không biết xấu hổ, lúc nãy còn nói là kế thừa, bây giờ đã nói đến mức không có liên quan cọng lông gì rồi, đúng là lật mặt như lật sách, không còn cần tới da mặt luôn rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.