Thầy Xem Bói Phong Lưu

Chương 41




CHƯƠNG 41: NGHIỆP QUẬT

Thiên Dương Tử cậy bản thân mình có thể áng chừng được thiên cơ, dùng bí thuật truyền đời của huyết mạch quỷ mượn âm khí để tính kế người khác, tuyệt đối là thiên hạ vô song. Anh thật sự nghĩ không ra, tại sao có thể có người xoay chuyển thiên cơ, dùng cách tự hao tổn tính mạnh của bản thân để lôi kéo âm khí ngôi sao chuyển ngược lại tấn công bản thân mình.

Thiên Dương Tử quả thực không nghĩ sai, tập kích đánh úp của huyết mạch tướng quỷ chính là thủ pháp tính kế người khác, nhưng nó không địch lại được cơ thể có cuốn sách cổ xưa có khả năng nuốt chửng âm khí của Lâm Sáng. Khi âm khí mà anh phát ra đến chỗ Lâm Sáng, cuốn sách cổ sẽ tự động xảy ra phản ứng, sau khi nuốt chửng âm khí, thì lại quay lại phản kích.

“Thật sự chắc chắn là vợ chồng hai người không đắc tội người của môn phái tướng thuật sao?” Lâm Sáng chau mày nhìn Hạ Thanh Thanh trước mặt, trên mặt tràn ngập âm khí.

Truyền nhân của môn phái tướng thuật cho đến nay không có mấy người, nhìn thủ đoạn lúc nãy, Lâm Sáng càng có thể cảm nhận được công lực thâm hậu của người lúc nãy. Dù cho làm nghề gì, thì cũng rất kiêng kị đụng phải người cùng nghề, huyết mạch thầy xem tướng cũng cấm việc đối đầu nội bộ. Lâm Sáng cũng không ngờ đối phương cũng sẽ có phản ứng tổn hại tính mạnh như vậy, thù hằn này thật lớn.

Nghe những lời Lâm Sáng nói, Hạ Thanh Thanh còn tưởng rằng Lâm Sáng không đồng ý giúp đỡ mình, cắn chặt môi, quỳ xuống trước mặt Lâm Sáng. Cả người mặc đồ màu trắng như tuyết bỗng chốc bị nhuộm kín cả bùn đất vàng, giọng run rẩy: “Lâm Sáng, à không, đại sư Lâm, Hạ Thanh Thanh tôi xin thề vợ chồng chúng tôi hay người tuyệt đối chưa từng làm việc trái với luân thường đạo lý, anh giúp chúng tôi với.”

Nhìn thấy động tác của Hạ Thanh Thanh, Lâm Sáng cũng trách lúc nãy ngữ khí lúc nói chuyện của bản thân có hơi quá. Sau khi đưa tay đỡ Hạ Thanh Thanh lên, anh không nói gì, chau mày, nếu như nói vợ chồng Hạ Thanh Thanh không đắc tội với người của môn phái tướng thuật, vậy thì bây giờ chỉ có một kết luận đó là, thế trận và thiên cơ phong thủy này đều là do người đó sắp xếp để nhắm vào chính bản thân anh.

“Em họ, dù cho là đắc tội với thầy phong thủy, chắc cũng không đến mức có phản ứng lớn như vậy chứ?” Lưu Kim Thiên sau khi nghe Lâm Sáng, cũng có chút không tự nhiên nói.

Lâm Sáng nhìn Lưu Kim Thiên, trầm mặc một lúc, rồi thấp giọng nói: “Thế gian đều nói các thầy phong thủy đều là người thiên về văn thơ, tay trói gà không chặt, nhưng lại không hề biết rằng phong thủy so với dùng đao giết người càng đẫm máu tàn khốc hơn…”

Lâm Sáng vừa nói, vừa nghĩ tới câu chuyện lão đạo sĩ kể trên Mao Sơn về việc cuối thời dân quốc có thầy phong thủy đã hủy bỏ phong thủy của người ta, khiến cho người ta mất mạng.

Thời dân quốc chính là thời chiến tranh hỗn loạn, bao nhiêu ngày tháng chiến đấu liên miên, nơi đâu cũng là hỗn chiến, cũng không ít người thành lập các tổ chức vì quê hương, trên danh nghĩa là tự về, trên thực tế chính là trong thị trấn Ngư Nhục.

Trong một huyện nhỏ ở Dư Nam, có một gia đình họ Hoàng đã thành lập tổ chức bảo vệ quê hương, mỗi ngày sau khi luyện tập xong, liên đi đến thị trấn Ngư Nhục.

Có một hôm, ông chủ Hoàng dẫn theo đội của mình đi vào thôn nhỏ, gặp được một mỹ nhân, liền cứng rắn cướp về nhà, sau khi chơi đùa một đêm, thì thiếu nữ đó thắt cổ tự tử, người nhà của thiếu nữ đó tới trách mách thì ngược lại bị đánh chết.

Sau khi sự việc trôi qua thật lâu, ông chủ dần dần quên đi chuyện này. Một năm nọ tuyết rơi nặng hạt, cổng lớn nhà họ Hoàng bị sập. Từ sau khi xây căn nhà này, hơn trăm năm qua, cổng lớn chưa từng đổi. Để sửa cánh cổng, nhà họ Hoàng đã tìm một thầy xem tướng vô cùng linh ở địa phương.

Sau khi thầy phong thủy đi đến chỗ ở của gia đình, vuột bộ râu sơn dương, nhếch miệng, âm trầm nói: “Cổng lớn của phủ nhất định phải sửa, nếu không sẽ ảnh hưởng đến mệnh người, họa không lường trước được.”

Người lớn trong nhà họ Hoàng nghe thấy vậy, bèn triệu tập cả họ bàn chuyện, chủ trương là dựa vào bí thuật gia truyền của thầy xem tướng, nhanh chóng sửa lại cổng lớn.

Việc này đưa ra, tuy rằng có người phản đối, nhưng cũng không gánh vác nổi “bí quyết” thầy xem tướng nói, cuối cùng vẫn mơ hồ đồng ý việc sửa cổng, thế là chọn ngày tốt khởi công, do thầy xem tướng phụ trách toàn bộ mọi chuyện.

Nhưng khi các công nhân bắt đầu gỡ cổng, họ đột nhiên phát hiện ở bên trong đỉnh, phía bên trái là một con rắn lớn, phía bên phải lại là một con cóc béo, hơn nữa điều kỳ quái là, hai con naỳ đều không xâm phạm đến chỗ của nhau, thế là quyết định không sửa cổng, tâm linh tương thông với hai con vật này, tạm thời hoãn sửa cổng.

Nhưng thầy xem tướng đó không tin, hơn nữa ông ta tham lam hương vị thịt cóc, liền lấy đồ, bắt lấy con cóc ném vào nồi, mà con rắn thì may mắn chạy thoát nhanh, mới không bị biến thành món ăn. Sau đó họ tiếp tục sửa cổng, những người phản đối vẫn lánh sang một bên, không lâu sau, cổng đã sửa xong.

Sau khi cổng lớn được sửa, thầy xem tướng đã để lại vài câu thật lòng, nói cái gì mà gia đình này sau khi trải qua “một chút” đại pháp, nhất định sẽ trở nên phú quý, sau đó lấy tiền và biến mất.

Kết quả hai ba năm trôi qua, nhà họ Hoàng vốn cho rằng gia đình nhà mình nhất định sẽ phát đạt, nhưng không ngờ sự thật lại hoàn toàn ngược lại, trong mấy năm nay, nhà họ Hoàng trên dưới già trẻ đều thẳng tay chém giết, đến cả ông chủ Hoàng cũng vì toàn thân bị nhọt độc mà xuống địa phủ, lúc ông ta chết trong phủ đã trống không rồi.

Sau khi ông chủ Hoàng chết, thầy xem tướng đó đã lấy nến hương bùa chú trên cửa nhà họ Hoàng cúng bái, sau đó để lại một hàng chữ lớn: Thiện ác, ắt có báo ứng.

Lúc này người trên nhân gian mới biết, người xem tướng phong thủy của nhà họ Hoàng năm đó chính là bố của người thiếu nữ bị ông chủ Hoàng ép chết.

“Ôi mẹ ơi, sao chuyện lại kỳ quái như vậy?” Ánh mắt Lưu Kim Thiên nhìn Lâm Sáng giống như nhìn một con quái vật. Anh luôn nghe Lâm Sáng nói không được đặc tội với người làm về tướng thuật phong thủy, nhưng không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy, mất hết tài sản chỉ là chuyện nhỏ, giết cả mạng người mới đáng sợ.

Nghe Lưu Kim Thiên nói, Lâm Sáng lắc đầu cười khổ: “Anh xem em giống như là đang lừa anh à? Phong thủy vô cùng linh nghiệm, cái đạt được chính là sự điều hòa và nội tình âm dương, nếu nhưng âm dương không cân bằng, đương nhiên trong nhà sẽ không yên ổn. Cho nên, ngàn vạn lần nên tôn trọng các thầy xem tướng phong thủy, cẩn thận rước nghiệp vào thân.

Lưu Kim Thiên liên tục gật đầu, vừa nghe Lâm Sáng nói, đến cả bản thân anh cũng cảm thấy những việc xảy ra với Hạ Thanh Thanh, rất có khả năng là liên quan đến việc của thầy xem tướng phong thủy.

“Cậu Lưu, Lâm Sáng, hai người hãy tin tôi, vợ chồng chúng tôi tuyệt đối không có mâu thuẫn gì với bất cứ nhà tướng thuật nào, xin hai người xem hài cốt của Nam Vũ bây giờ mất tích, không thể yên bình chôn cất, hai người chúng tôi dù chết cũng không thể cùng một chỗ, giúp tôi với.” Nói rồi, Hạ Thanh Thanh lại chuẩn bị quỳ xuống đất.

Vì hài cốt của chồng mình, cô có thể từ bỏ cả tự tôn, cũng có thể xé bỏ tất cả lớp ngụy trang của bản thân, chỉ vì một người đã chết, thi hài đó tính là người duy nhất cả đời này cô dành tình cảm cho.

Lưu Kim Thiên và Thượng Quan Yên Yên ở bên cạnh nhìn bộ dạng của Hạ Thanh Thanh, trong lòng cũng không nỡ, nhìn Lâm Sáng nói: “Lâm Sáng, em giúp cô ấy đi.”

Lâm Sáng đưa tay đỡ lấy, ngăn tư thế cúi lạy của Hạ Thanh Thanh, trầm mặc một chút, rồi gật đầu.

Thấy Lâm Sáng đồng ý, Hạ Tiểu Thành vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Chỉ cần đại sư Lâm chịu giúp đỡ, có gì cần cứ việc nói, Thanh Thanh dù phải lên núi cao xuống biển lửa cũng quyết không từ chối!”

Lâm Sáng không lên tiếng, ánh mắt xoay một vòng trên người Hạ Thanh Thanh, sau đó đột nhiên nghĩ tới quả phụ xinh đẹp có vẻ giống y như đúc người trên núi lúc trước. Hạ Thanh Thanh sẽ không giống như cô ta tròn xoe lại một vòng chứ?

Một trận gió lạnh thổi qua, Lâm Sáng run người, xoay người nhìn về phía núi cao sừng sững, làm động tác vái lạy, trong miệng thì thầm: “Trời cao chứng giám, tiểu đạo cứu người không lấy tiền, chỉ là nhìn giống nhau mà thôi, không có gì lạ!”

“Không nhìn ra được bát tượng, tôi lại không tinh thông mảng này trong phong thủy, thật là phiền phức mà!”

Lâm Sáng tách khỏi mọi người, đi một vòng quanh bờ sông một lúc, khổ tâm nói. Có một kĩ năng đặc biệt trong nghề này, bạn phải để Lâm Sáng phán đoán chính xác, anh có bản lĩnh nói lời vàng ngọc, tuy rằng một ngày chỉ có thể dùng một lần, nhưng cũng đủ có thể đùa chết người. Nhưng bạn để anh ấy đi tìm phong thủy rồng, cái này có chút khó khăn, ai để cho ông này trong lúc truyền thụ nghề của lão đạo sĩ ở Mao Sơn, đã nghĩ đến cô nương!

Tìm kiếm phòng thủy rồng vẫn là chuyện quan trọng của huyết mạch tướng thuật, vào thời cổ đại Hoa Hạ thuật phong thủy chủ yếu là có phái hình thế và phái lý khí, lý luận của họ đều là thẩm thấu lẫn nhau, cùng nhau dung hòa, cũng chính là ý vạn pháp đều quy về chính thống.

Đại sư của thuật tìm phong thủy rồng của huyết mạch trời chính là ông Lại Bố Y. Ông ta chính là quốc sư của Tống Huy Tông, sau đó vì bị Tần Cối hãm hại mà bị lưu đày, do đó bước chân của Lại Bố Y mới bước lên đất Hoa Hạ, mượn sự kỳ diệu của thuật phong thủy, than vãn cầu khổ, lưu truyền lại rất nhiều truyền thuyết thần thoại, thậm chí nghe nói phần mộ tổ tiên của người lập quốc còn là do đích thân Lại Bố Y chỉ định.

Theo truyền thuyết kể lại, Lại Bố Y đã dành cả cuộc đời để viết xong “Thanh Ô Tự”, thì lại bị người dưới trướng của Nam Hoa đế quân Bạch Viên cướp mất, nhưng trên thực tế ban đầu sau khi Lại Bố Y viết xong, ông đã đem “Thanh Ô Tự” giao cho tổ tiên năm đời của Thiên Tướng Tông, sau đó “Thanh Ô Tự” đã tỏa sáng rực rỡ vào đời thứ 8 của Thiên Tướng là Lưu Bá Ôn, giúp chô Chu Nguyên Chương lập thành đại nghiệp đế vương.

Theo như cách nhìn của Lâm Sáng, bây giờ nơi mà anh đang sống, lưng dựa núi Ngưu Lan, Lai Long vẫn là một nhánh nhỏ của Côn Luân, dài và mạnh mẽ, tiếp đến phía sau là có một nhánh hình thành cát hổ trắng, còn có sông Triều Bạch, không hề mất đi nơi quý giá cho âm trạch, nhưng để anh xác định được Nam Vũ chôn ở đâu thì rất khó.

Bởi vì vấn đề này phải suy nghĩ rất nhiều, cần phải phân tích từ long mạch và thế núi, sau đó dựa theo khí vận hiện tại của Trần Bắc Hoàng và Hạ Thanh Thanh, mới có thể tìm được vị trí thi thể của Trần Nam Vũ.

Phong thủy âm trạch ở nơi được chọn xem trọng nhất là việc suy nghĩ về phương diện phong thủy, phải được sắp xếp cẩn thận bố cục nhất định về long, cát, huyệt, thủy, minh đường, cận án, viễn triều; bao gồm cả các yêu cầu về địa chất, thủy văn, hướng, thổ địa của nơi này; đặc biệt là sự hòa thành một thể với cảnh quan sống nước tự nhiên.

“Mẹ nó, việc này làm không nổi!” Lâm Sáng nhìn một lượt núi, lập tức dâng lên cảm giác bất lực, ảo não nhìn Lưu Kim Thiên: “Anh gọi điện, mời sư huynh xuống núi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.