Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 42: 42: Một Ngày Vui Vẻ




Tang Ân gật đầu, Bách Hứa Phong không thể nào ngờ bản thân lại bị một đứa trẻ chê rằng xấu hơn chị gái.

Lòng của anh đang tan vỡ hơn phân nửa nhưng vẫn cố gắng làm vẻ mặt không sao

Nhìn kĩ thì đứa trẻ này cũng rất dễ thương, thảo nào Tang Truân nhận em ấy.

Tang Truân đi đến bàn học, nhón chân lên muốn lấy một quyển truyện tranh của cô để cho Tang Ân đọc nhưng không thể nào với tới, Bách Hứa Phong liền đứng lên lấy đưa cho cô

" Cảm ơn anh "

" Em phải ngủ sớm thì mới cao được chứ "

Tang Truân đưa quyển truyện cho Tang Ân, nhận lấy truyện tranh từ tay chị gái.

Cậu bé vô cùng vui mừng, liền nằm xuống giường mở ra đọc ngay

Tang Truân định đi đến bàn học để ngồi thì bị Bách Hứa Phong kéo tay lại đứng trước mặt anh.

Đối diện với anh như thế này khiến Tang Truân ngại ngùng đỏ bừng mặt, trước mặt anh thế này cô mới để ý rằng hôm nay Bách Hứa Phong đang mặc chiếc áo hôm trước cô tặng

" Anh mặc chiếc áo này lên đẹp thật"

" Bây giờ em mới nhận ra, anh đã mong chờ từ nãy đấy "

Đúng thật là từ ban nãy đến giờ cô chỉ lo để ý đến cậu bé Tang Ân mà không để ý đến Bách Hứa Phong nhiều.

Anh đang giận sao?

" Anh giận ạ?"

" Ai thèm, chỉ là muốn cho em xem thôi "

Tang Truân cười cười, cô cố nói lời ngọt ngào, khen ngợi để làm anh bớt giận.

Trông Bách Hứa Phong lúc giận hờn cũng rất đáng yêu, cô thật sự thích anh mất rồi, thích từng dáng vẻ của anh.

Say đắm anh đến chết.

" Đêm nay Túc Túc sẽ trở về, sáng mai cùng bọn anh đi mua sắm đồ Tết nhé ? Dẫn thêm Tang Ân "

" Được "

Đến chiều Bách Hứa Phong trở về nhà còn Tang Truân thì dắt Tang Ân đi tắm rửa rồi làm bữa tối cho cậu bé và Dương Viễn.

Có sự xuất hiện của Tang Ân, tình cảm của cô và Dương Viễn dường như tốt lên thêm bội phần, Dương Viễn tâm sự rằng mối quan hệ của cô ấy và mọi người đã tốt hơn đặc biệt là Lục Nhuệ, còn về Lý Tư Thành thì vẫn vậy không có gì tiến triển hơn

Tối, cô đắm chăn cho Tang Ân rồi ôm cậu bé vào lòng để ngủ.

Sáng sớm, Bách Hứa Phong đã đến trước nhà để đón cô và Tang Ân

Tang Truân liền dắt tay cậu bé đi xuống dưới, ngồi vào xe của anh.

Trương Túc thấy Tang Ân liền không nhịn được mà ôm chằm lấy cậu bé, Tang Ân cũng cô cùng thích Trương Túc.

Trên đường đi, hai người họ cứ luyên thuyên với nhau mãi

Đến siêu thị, Trương Túc để Tang Ân ngồi trên xe đẩy đi.

Mọi người vừa mua quần áo Tết vừa mua thêm kẹo ngọt, Tang Truân và Bách Hứa Phong còn mua thêm nhiều đồ chơi và sách cho Tang Ân

Bốn người đi với nhau cứ như một gia đình thật sự, mua xong.

Ra khỏi siêu thị, ngồi trên xe Trương Túc đề nghị

" Chúng ta có thể đến khu vui chơi được chứ?"

" Em đến đó làm gì, em là trẻ con sao?"

Vừa lái xe Bách Hứa Phong vừa trả lời Trương Túc

" Em muốn cho Tang Ân chơi, chúng ta đến đó một chút đi "

Tang Truân đang ngồi ở ghế phụ xem điện thoại cũng ngước mặt lên nhìn Bách Hứa Phong, ánh mắt nài nỉ vì cô cũng muốn đến khu vui chơi

" Anh à, đến khu vui chơi một lúc đi.

Chúng ta còn rất nhiều thời gian mà"

Tang Ân đang ngồi nghịch đồ chơi mới mua đằng sau cũng nói

" Anh..

anh Hứa Phong, em muốn chơi "

" Thôi được rồi, nhóc con "

Cả ba trong xe yeah lên một tiếng, Trương Túc liền vui vẻ đập tay với Tang Ân.

Bốn người đến khu vui chơi của Mạc Thành, Tang Ân chưa bao giờ đến những nơi như thế này vì từ nhỏ đã ở trong trại tret mồ côi nên thấy những trò chơi này thì vô cùng thích thú

Tang Ân thử hết tất cả những trò chơi ở khu vui chơi, ba người không chơi mà chỉ ngắm nhìn cậu bé chơi thôi cũng đã cảm thấy vui trong lòng.

Chơi đến mệt, Tang Ân liền được Bách Hứa Phong dẫn đi mua kem để ăn rồi bốn người cùng ghé một nhà hàng để ăn

Ăn xong, Bách Hứa Phong lấy một miếng khăn giấy lau thức ăn dính ở mép miệng Tang Ân

" Thấy sao, có ngon không?"

" Dạ ngon lắm ạ "

Trương Túc nắm tay Tang Ân dắt cậu bé ra ngoài xe , Tang Truân và Bách Hứa Phong thanh toán xong thì cũng đi ra.

Trong lúc đi ra xe, anh có nhéo má cô trêu ghẹo một cái

" Hôm nay em có vui không?"

Tang Truân cười cười gật đầu, ánh mắt nhìn xa xăm chỗ Tang Ân đang vui vẻ nô đùa với Trương Túc bên trong xe

" Rất vui, mỗi khi ở bên anh.

Em chưa từng buồn nhỉ "

" Em nên giữ nụ cười trên môi, em cười rất xinh mà.

Cũng sắp đến sinh nhật em rồi nhỉ? "

" Vâng, lần này anh và anh Trương Túc nhất định sẽ được mời đến buổi tiệc "

" Được Tang Truân mời đến buổi tiệc sinh nhật sang trọng như vậy.

Thật là may mắn quá "

Bách Hứa Phong mở cửa xe cho cô ngồi vào rồi bản thân mới qua bên kia, bắt đầu lái xe trở về nhà của anh.

Tang Truân sẽ đến nhà anh chơi và nấu nướng đến tối mới về, vì Dương Viễn cũng đã ra ngoài.

Ở nhà một mình rất buồn chán nên cô và Tang Ân sẽ đến nhà anh chơi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.