Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 27: 27: Không Công Bằng




Tất cả ngồi nói chuyện với nhau và cùng an ủi Tang Truân.

Vì nghe được nhiều lời động viên nên cô cũng đã bớt buồn hơn một chút

Một lúc sau thì trời cũng đã tối, Bách Hứa Phong và mọi người chào tạm biệt Tang Truân để ra về.

Ra khỏi nhà, mọi người cùng chia sẻ wechat của nhau để tiện nói chuyện

Tất cả đi về một hướng để về nhà, còn Tang Truân ở trên phòng luôn nhìn qua ô cửa sổ ngắm nhìn bọn họ từ ban nãy.

Đêm nay, cô không thể ngủ sớm được vì nhắm mắt lại một lúc sau cũng sẽ mở ra , căn bản không thể ngủ

Thao thức đến sáng, Tang Truân vì đêm qua không ngủ được nên buổi sáng trông cô vô cũng uể oải mệt mỏi.

Xuống nhà chỉ chào mọi người một cái rồi đi học, Tang Lâm và An Diêu vô cùng lo lắng.

Họ cũng đã biết chuyện ở trường lớp của Tang Truân thông qua một chút lời kể miễn cưỡng của cô bé Lục Nhuệ

Hôm nay Tang Truân dậy sớm nên cũng đến trường sớm, vào đến lớp thì đã thấy Bách Hứa Phong đang đứng ở chỗ ngồi của cô.

Trong lớp hiện tại còn rất sớm nên chỉ có anh và cô, Bách Hứa Phong nhìn qua cô

" Đến đây "

Tang Truân ngoan ngoãn đi đến chỗ ngồi và ngồi xuống, anh lấy từ trong túi áo ra một hộp sữa đưa cho Tang Truân.

Cô nhận lấy rồi mở ra uống một ngụm, đây chính là vị sữa cô yêu thích nhất tại sao anh lại biết được

" Cảm ơn anh "

Bách Hứa Phong không nói gì, anh quay mặt đi lên bục giảng lấy thứ gì đó từ trong cặp dạy ra đi đến đưa cho Tang Truân

" Em cầm lấy, bài này một lát sẽ học.

Em xem trước một chút đi "

Tang Truân mở cuốn sổ ra, bên trong chi chít những con số khó nhằn.

Vừa nhìn vào một lúc thôi mà cô đã cảm thấy nhức đầu, sao Bách Hứa Phong có thể hiểu hết được thế nhỉ? Anh ta là siêu nhân sao?.

" Thôi, anh cầm lấy đi.

Càng nhìn càng rối "

Bách Hứa Phong thấy cô không muốn xem thì liền nhận lại quyển sổ từ tay cô.

Anh tùy tiện ngồi xuống ngay bên cạnh cô, rất gần khiến mặt Tang Truân đỏ ửng lên

" Đợi một thời gian nữa, em sẽ thấy giám thị Quan đau khổ đến không chịu nổi "

Nghe đến đây thì Tang Truân cũng đã thầm hiểu ra mọi người đang có âm mưu gì.

Những lời như vậy cô đã nghe qua nhiều lần, vốn chỉ là u buồn mà dẫn đến khóc rồi mất ăn mất ngủ, vậy mà mọi người lại toan tính trả thù cho cô rồi

Nhưng không hiểu vì sao, mặc dù biết như vậy là quá đáng nhưng trong lòng cô không hề có ý can ngăn gì cả, chắc là cũng bởi vì Tang Truân không thích gì giám thị Quan.

Bao năm qua học tại Cao Trung Mạc Thành, người giúp đỡ cô nhất là hiệu trưởng và người muốn dìm cô xuống nhất chính là giám thị Quan

Nói chuyện với cô thêm một lúc thì Bách Hứa Phong lại đi ra ngoài, anh dặn cô xem bài trước vì một chút nữa sẽ có tiết của anh.

Tang Truân ngồi vẫn mân mê hộp sữa được anh mua cho, một hồi sau thì Lục Nhuệ, Lý Tư Thành và Lý Tư Trác đến lớp

Mọi người cùng ngồi lại hỏi thăm xem cô đã ổn chưa.

Nói chuyện một lúc thì cũng đến giờ vào học, Bách Hứa Phong bước vào , lớp trưởng hô to để cả lớp đứng lên chào thầy

Trong tiết học vẫn như hằng ngày, ngồi thẩn thờ trong lớp ánh mắt cô luôn chỉ hướng về Bách Hứa Phong.

Lý Tư Trác thấy cô ngồi thẩn thờ như vậy thì liền đẩy tay chọc ghẹo nhưng ánh mắt của cậu nhìn Tang Truân cô cùng trìu mến khiến cho Chu Niệm ngồi bàn trên vô cùng tức giận và ghen tị.

Tại sao Tang Truân lại vừa được lòng Bách Hứa Phong mà lại còn được nuông chiều như vậy? thật không công bằng mà

Tang Truân bị Tư Trác ghẹo như vậy thì liền phản kháng lại, nhéo tay cậu một cái thật đau khiến cho miệng của Lý Tư Trác đau mà không thể thốt nên được một lời nào.

Rồi cô lại quay lại học bài

Thời gian cứ trôi như vậy, hết tiết thì Bách Hứa Phong cũng rời đi ngay vì còn phải làm việc ở quán nước.

Tang Truân chưa kịp nói với anh lời nào thì bóng dáng anh đã đi xa tít đằng kia.

Cô đành thôi, có thời gian sẽ rủ anh cùng đi chơi vậy

Tan Truân lại quay lại học tiếp các tiết cuối, tan học thì liền chạy về nhà nằm lì trong phòng chơi game.

Bách Hứa Phong đi đến chỗ làm việc nhưng anh luôn cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình từ phía sau nhưng khi anh quay lại thì lại không thấy ai.

Anh bắt đầu nghi ngờ nhưng chưa chắc chắn nên giả vờ như không quan tâm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.