Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 22: 22: Tha Cho Em Nhé




Tâm trạng có phần hơi khó chịu ban nãy cha Tang Truân như hòa vào làn gió bay đi xa.

Cô rất thường xuyên đi bộ để hưởng gió như thế này vì mỗi lần như vậy lòng cô lại nhẹ nhõm hơn hẳn

Đi bộ trên đường một lúc thì cũng đến được trước cửa nhà của Lục Nhuệ, Tang Truân nhấn chuông một cái thì đã nghe tiếng bước chân chạy vội xuống từ bên trong phát ra

Mở cửa ra là gương mặt hớn hở của Lục Nhuệ, vì là ở nhà nên cô ấy mặc một bộ đồ ngủ trông thoải mái nhất có thể.

Lục Nhuệ kéo tay Tang Truân đi vào nhà, nhà hiện tại không có ai ngoài cô và Lục Nhuệ.

Vì đi bộ từ nãy mà lại còn lại mang giày cao gót nên chân của Tang Truân cũng có phần đau nhức.

Cô nằm vào ghế sofa

Tang Truân không cảm thấy ngại ngùng gì vì từ nhỏ thì cô cũng đã đến nhà Lục Nhuệ biết bao nhiêu lần, còn có cả một phòng dành riêng cho Tang Truân nếu ở lại nhưng cô ở lại thường sẽ ngủ cùng Lục Nhuệ

Hai người ngồi chơi game với nhau trông rất vui vẻ, cả hai ngồi chơi rồi lại ghẹo những bạn nam chơi cùng.

Chơi đến mức quên luôn thời gian, đến lúc Tang Truân cất điện thoại vào trong túi, nhìn lại đồng hồ thì đã 9 giờ 30 tối.

Cô đứng lên trở về, Lục Nhuệ cũng ra tiễn cô

" Về cẩn thận nhé "

" Được "

Tang Truân mang lại giày cao gót vào rồi bắt đầu đi về, trời đêm vào mùa đông thì lại lạnh hơn bình thường.

Đang đi trên đường thì cô bỗng gặp Trương Túc đang vứt rác bên đường, Tang Truân chạy đến bên cạnh

" Anh Trương Túc, sao giờ này anh lại ở bên ngoài vậy?"

" Anh đi đổ rác ấy mà, không thôi thầy giáo của em sẽ giết anh mất "

Vừa nói Trương Túc vừa chỉ chỉ vào khu chung cư phía đằng ngã tư.

Tang Truân thấy vậy thì nhìn theo, thì ra Trương Túc và Bách Hứa Phong cùng nhau ở khu chung cư đó.

Bỗng nhiên Tang Truân muốn chuyển đến đó ở quá

Cô muốn nói chuyện thêm một lúc, Tang Truân nhớ ra có xem được bảng giáo viên mới của trường thì có thấy tên một người là Trương Túc rất giống với anh chàng trước mặt này mà còn là giáo viên mới của lớp cô sẽ chuyển vào tuần sau.

Tang Truân mạnh dạn đoán rằng người đó chính là anh Trương Túc

" Anh, em biết được anh cũng là giáo viên thực tập.

Anh dạy trường nào ạ "

Trương Túc xoa xoa đầu Tang Truân nói

" Cao trung Mạc Thành đó, chính là trường của em.

Tang Truân, em nên biết ơn vì sắp có giáo viên môn anh mới là anh đấy nhé "

Tang Truân nghe thế thì vui vẻ nghĩ rằng mình đã đoán đúng.

Môn Anh cô học khá giỏi nên sẽ không thảm hại như môn toán của Bách Hứa Phong, nghĩ đến anh thì trong đầu cô chỉ toàn hiện lên những con điểm kém

Tang Truân bắt đầu nắm lấy tay Trương Túc, gương mặt ra vẻ đáng thương.

Trương Túc thấy cô như vậy thì phì cười, trông gương mặt cô lúc cầu xin như thế này rất đáng yêu

" Anh Trương Túc, trên lớp có gì thì cũng nể mặt em út một chút mà tha cho em nhé~"

" Haha, được.

Anh sẽ nhẹ tay với em "

Trương Túc xoa đầu cô một cái, cả hai tạm biệt nhau rồi Tang Truân ra về.

Về đến nhà thì cũng đã đêm nên tất cả mọi người cũng đã đi ngủ từ sớm nên Tang Truân đi vào nhà và đi lên phòng cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể để không đánh thức tất cả mọi người trong nhà

Vào trong phòng, Tang Truân đóng cửa nhẹ nhàng lại rồi đi tìm quần áo và vào nhà vệ sinh để tắm rửa.

Đến lúc đi ra, cô vừa lau tóc vừa xem điện thoại.

Giờ này cũng đã không còn sớm, Tang Truân sấy khô tóc rồi soạn bài cho ngày hôm sau đi học rồi mới leo lên giường ngủ

- Sáng

Tang Truân thay đồ và đi học như ngày thường, đi học rồi về nhà.

Cả ngày hôm nay cô không được gặp Bách Hứa Phong nên cảm thấy vô cùng chán nản, đến chiều cũng chỉ nhận được một tin nhắn từ anh

- Hôm nay anh bận, không thể dạy thêm cho em.

Xin lỗi bạn học Tang Tang nhé

Đọc tin nhắn xong thì Tang Truân càng buồn chán hơn nữa, cả một ngày không được gặp anh rồi chỉ mong đến tối thế mà anh cũng đã bận.

Lúc trưa, Tang Truân cũng đã đi đến trung tâm thành phố tìm quán nước anh làm nhưng lại thấy vô cùng đông khách nên không dám vào sợ sẽ làm phiền anh làm việc

Không có gì làm, Tang Truân đành đi ngủ sớm cho qua ngày.

Đến sáng lại đi học rồi trở về nhà không có gì đặc biệt, Tang Truân cảm thấy cuộc sống nhạt nhẽo lúc trước của cô đã bắt đầu quay trở lại.

Tâm trạng của cô lúc nào cũng thơ thẩn và chán nản

Cả tuần sau đó cũng nhạt nhẽo trôi qua như vậy.

Đến chủ nhật, hôm nay Tang Truân và Lục Nhuệ sẽ ra sân bay để đón Lý Tư Thành và Lý Tư Trác trở về.

Hôm nay trời lạnh bất thường nên Tang Truân diện một chiếc quần jean dài mặc cùng áo len

Tang Truân bắt taxi qua nhà Lục Nhuệ trước rồi cả hai mới cùng đi ra sân bay


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.